Cô Tiểu Thư Kỳ Lạ

Cô Tiểu Thư Kỳ Lạ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322204

Bình chọn: 10.00/10/220 lượt.

huyện,tôi cũng đã kể với anh chuyện tôi giả vờ như vậy.Chiều nay,cả hai người sẽ đến nhà tôi.Làm sao đây,đối mặt với Minh hùng.Có lẽ anh sẽ nhìn tôi bằng con mắt khác.

Tôi ưu tư suy nghĩ,thời gian thì trôi dần.Chiều đến,Minh Hùng và Tiểu Phong đang đứng trước cửa.Có vẻ như Minh Hùng không chịu vào.Tiểu Phong đã phải lôi kéo,anh mới bước vô nhà.Tôi đi xuống,vẫn là Lam Anh khi xưa.Minh Hùng quay mặt đi chỗ khác,tôi rất buồn.

_Xin chào,để hai người đến đây,thật ngại quá.

_Cô mà cũng ngại à?Thật là bất ngờ đấy.Anh không thèm nhìn tôi.Tôi chỉ biết cúi đầu nhìn xuống.

_Minh Hùng,em đâu phải là như vầy.Em yêu Lam Anh mà.

_Không,không còn nữa rồi,Lam Anh đã chết.

_Đúng..đúng là tôi đã chết.Tôi nhắc lại lần nữa,tôi chết rồi.Quay gót đi,tôi té xuống.Tiểu Phong lại và đỡ tôi,riêng anh chỉ đứng đó.Hiểu rồi,xem như tôi đã chết và anh hãy nhớ lấy,tình yêu của tôi với anh không còn nữa.Tôi đứng lên và cắt phăng mái tóc dài của mình.Tiểu Phong ngăn tôi lại.

_Đừng,Lam Anh,em đâu phải như vậy.Em sẽ hối hận đó.

_Không,em không hối hận.Nhìn đi,tôi đã chết.

_Không,em chưa chết đâu lam Anh,tại sao em lại như vậy?

_Em là như vậy.Tôi khóc nức nở.

_Đấy,thấy chưa.Mở to mắt của anh ra mà nhìn.

_Lam Anh sẽ thuộc về anh.Em đã không còn yêu cô ấy nữa thì nghe đây.Anh yêu Lam Anh.Chưa bao giờ anh xem cô ấy như em gái.Đó là do ông nội bắt ép.Bây giờ thì cô ấy sẽ thuộc về anh.

_Cái gì?Anh...được,cứ việc,tôi không quan tâm.Minh hùng quay đi và tôi đứng đó nhìn vào Tiểu Phong.

_Anh...anh còn yêu em sao,Tiểu Phong?

_Anh vẫn yêu em,chưa bao giờ anh xem em như em gái.Ánh mắt anh thật lòng.

_Vậy tại sao không gửi mail về cho em.

_Bởi vì...ông nội không cho phép.Ông nói anh phải cố gắng học,không được đến gần máy tính,tivi.Em tưởng như vậy anh sướng lắm à.Sợ em sẽ đau khổ trong một năm ấy,anh mới gửi cái mail đó về cho em.Anh xin lỗi và anh muốn em vẫn là bạn gái anh.Anh sẽ làm cho em hạnh phúc,sẽ không ai ngăn cản được nữa. Bàn tay anh vịnh chặt vai tôi.Phải làm sao khi bây giờ tôi chỉ yêu Minh hùng.

_Tiểu Phong....em........Tôi ngập ngừng và tiểu Phong dường như đã biết.

_Em yêu Minh hùng rồi,phải không?

_....Không,hết rồi......hết rồi.Tôi lắc đầu.

_Được,vậy anh sẽ chờ,chờ đến khi em bằng lòng.Nhưng,kể từ mai anh sẽ dọn đến đây ở.Có được không?

_Hả?Tôi bất ngờ trước lời đề nghị của anh.

_Anh sẽ bảo vệ cho em và gia đình.yên tâm đi.Bà quản gia,sắp xếp một phòng cho tôi.

_Này,em còn chưa đồng ý mà.Nếu anh thích...thì cứ ở lại.

_Yahoo.......Anh mừng ra mặt nhưng tôi lại buồn.Mái tóc này......Bỗng nhiên,anh ngồi xuống sàn,nhặt lại từng sợi tóc của tôi.

_Anh làm gì vậy?

_Nhìn mà không thấy sao?Anh sẽ giữ lại nó để kỉ niệm khi anh không quan tâm,em sẽ yêu người khác.Nó sẽ nhắc nhở anh.Mà này,em lại đây,anh cắt tóc lại cho,nhìn kì quá.Anh chỉ vào tóc của tôi.

_Đưa anh cắt có an toàn không đây?Tôi nhìn anh đầy nghi ngờ.

_Dĩ nhiên là an toàn rồi,cắt tóc của công chúa thì phải cẩn thận chớ.

_Uhm........

(*)Tại nhà Minh Hùng

_Alo,Mỹ hân à,anh đã suy nghĩ rồi,anh sẽ là bạn trai của em.

Ngày hôm sau,tôi đi học.Mọi thứ trở lại bình thường riêng mọi người ai cũng nhìn vào tôi.Họ không tin đây là con người thật của tôi sau những ngày vừa qua.Tôi cũng không cần phải giải thích cho ai nữa.Tôi đi cùng Tiểu Phong khiến bọn họ càng đố kị hơn.

_Này,chàng Tiểu Phong về rồi đấy à.Biết tin gì chưa,bị xỏ mũi rồi đấy.Con nhỏ này không phải vừa đâu.Tôi nghiệp.tên đó cười trêu chọc.

_Mày im đi,tao không cần biết tụi mày nghĩ cô ấy ra sao nhưng tao vẫn yêu cô ấy.Mình đi,Lam Anh.

_Tiểu Phong,nhìn kìa.Tôi không còn tin vào mắt mình nữa.Minh Hùng đang đi cùng một cô gái khác.Họ nắm tay thật thân thiết.

_Này,Minh Hùng,ai đấy?Tiểu phong hỏi.

_Bạn gái mới của em.Chúng em yêu nhau đã hai tháng rồi.Mặt của Minh Hùng nở nụ cười.Tôi chết lặng ở đó.

_Vậy em đã quyết định rồi đúng không?Thế thì Lam Anh sẽ thuộc về anh.

_Lam Anh là ai?Xin lỗi,em không nhớ.Chắc là một cô nàng quậy phá phải không.Em không nhớ gì hết.Câu nói lạnh lùng xuyên vào trong tôi.Anh ta bỏ đi mà không thèm nhìn tôi.

Sao mà khó chịu quá,nhức đầu quá.Khó thở,tôi mệt quá và ngã lăn ra sàn.Ai nấy đều hốt hoảng chỉ riêng anh ta nhìn qua và đi mất cùng người bạn gái của mình.

_Lam Anh,em không sao chứ.Tránh ra.Tiểu Phong cõng tôi trên lưng và đi đến phòng y tế.Tôi biết anh rất lo cho tôi nhưng còn người kia thì.........

Lúc đó,tôi không biết mình đã bị bệnh gì......Nữa nha,đừng trách Ngoc_baby tội nghiệp.

tại sao anh ấy có thể độc ác như thế? Tôi không chấp nhận được nó.

_Thưa bác sĩ,Lam Anh bị bệnh gì thế ạ?Giọng của Tiểu Phong nhỏ thế?Tôi đang ở đâu.Hình như đây là....XOẢNG.... tiếng ly vỡ.Chuyện gì đã xảy ra?

_Tiểu Phong,em


Old school Swatch Watches