Cỏ, Hoa Và Tình Yêu

Cỏ, Hoa Và Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323594

Bình chọn: 9.00/10/359 lượt.

mặt của Thiên Dung, Phi Nga nói hối hả:

- Em có thể nói chuyện với anh được không, Khải Nguyên? Nhìn như xoáy vào đôi mắt Phi Nga, Khải Nguyên lắc đầu:

- Không. Tôi rất bận.

Phi Nga nở nụ cười mê hồn:

- Em không dám quấy rầy anh lâu đâu. Chỉ dám xin anh mấy phút thôi. Không đợi Khải Nguyên có bằng lòng hay không, Phi Nga tự động ngồi uống ghế. Đồng thời cô cũng quay sang nhìn Thiên Dung bằng ánh mắt sắc như dao cạo, tưởng chừng có thể cắt Thiên Dung ra từng mảnh vụn.

Giọng cô ngọt nhạt:

- Là cô sao?

Thiên Dung gật đầu:

- Lâu quá tôi không gặp chị.

Phi Nga nhếch môi:

- Tôi cũng không ngờ gặp cô ở đây. Những gì cô tạo ra hôm sinh nhật Đan Phượng thật là ấn tượng. Thú thật chưa bao giờ tôi gặp ai như thế cả.

Thiên Dung nhướng màu:

- Thế mà tôi lại quên mất tiêu rồi. Tôi không biết mình đã làm… trò gì.

Phi Nga cười nhạt:

- Cô đã nói dối. Làm sao quên được nhỉ, khi mà tôi đã không thể nào ngồi lại trong bàn tiệc.

Khải Nguyên lặng lẽ quan sát hai cô gái. Cả hai đều đẹp. Mỗi người một cách khác nhau. Phi Nga lộng lẫy mê hồn thì Thiên Dung lại nguyên sơ như một bức tranh đầu tiên của tay họa sĩ không chuyên. Hình như chỉ chịu khó trau chuốt một chút, Thiên Dung sẽ cuốn tất cả những anh chàng háo sắc bằng chỉ một ánh mắt của cô tôi.

Không hiểu vì sao lại có cuộc chiến tranh giữa hai… trường phái, Khải Nguyên thở phào nhẹ nhõm.Vậy mà hay. Anh chỉ cầu mong cả hai cô gái lập tức cùng rời khỏi bàn của anh và đi tìm một chỗ khác để tiếp tục cuộc khẩu chiến.

Thiên Dung mở to mắt:

- Ôi… Lẽ ra tôi đã quên nhưng vì chị nhắc nên tôi đã nhớ. Tôi nhớ ra rồi. Tại sao chị lại bị dị ứng với khoa… da liễu đến mức ấy nhỉ. Theo tôi nghĩ, đã là bác sĩ thì bất cứ bệnh nhân nào cũng sẵn sàng chữa trị, đâu có sự phân biệt khoa này, khoa kia.

Phi Nga vênh mặt lên:

- Tôi đi chuyên khoa giải phẫu thẩm mỹ. Có lẽ cũng cần cho cô biết rõ điều đó.

Thiên Dung giọng tỉnh bơ:

- Nhưng thật tiếc, tôi không bao giờ có ý định nâng cao sóng mũi hay căng da mặt. Có lẽ cũng không cần điều chị vừa tuyên bố để làm gì. Giận không thể tả, Phi Nga quay sang nhìn Khải Nguyên:

- Em muốn nói chuyện riêng với anh. Chúng ta có thể đến một nơi nào đó được không?

Khải Nguyên so vai:

- Rất tiếc. Tôi không thể…

Phi Nga giọng bực tức:

- Vì sao?

Khải Nguyên đành nói đại:

- Tôi không thể để Thiên Dung ngồi ở đây một mình.

Phi Nga nhếch môi châm chọc:

- Chẳng lẽ cô nhóc đa sự này là… bạn gái của anh?

Không còn cách nào hơn, Khải Nguyên nhướng mày:

- Cũng có thể là như vậy.

Ngay lập tức anh nhận được một cú đá sấm sét vào ống quyển. Hình như Thiên Dung đã đi… guốc thì phải. Mà thời nay con gái không còn đi guốc. Đây không
phải là những năm của thập kỷ bảy mươi. Vậy không lẽ cô nhóc này đi giày sắt nên đã có cú đá như chém đinh chặt sắt ? Chỉ suýt chút nữa Khải
Nguyên đã hét lên vì đau.

Phi Nga trợn mắt nhìn Thiên Dung. Cô nhóc thích gây gỗ này chẳng có
vẻ gì là bồ của Khải Nguyên. Là đối thủ của cô cả. Chỉ riêng cách Thiên
Dung khoắng muỗng một hồi rồi cầm ly sữa ca cao nốc cạn một hơn, cô cũng đủ biết là Thiên Dung khờ khạo không biết làm dáng với đàn ông. Còn
cách ăn mặc thì khỏi chê, hình như không một chút nữ tính. Quần jean bốn mùa.

Phi Nga cười nhạt:

- Em không tin. Anh có thể cặp bồ với bất cứ cô gái nào, nhưng với Thiên Dung thì không.

Câu nói của Phi Nga làm Thiên Dung tự ái kinh khủng. Nếu theo cách
nói chuyện của Phi Nga thì coi bộ không đáng một xu. Đã thế, cô sẽ tham
gia vào vở kịch hạng… bét của Khải Nguyên mới dựng lên. Phi Nga tha hồ
mà ghen.

Khải Nguyên nhún vai. Liếc nhìn đồng hồ, anh trầm giọng:

- Xin lỗi, tôi và Thiên Dung phải đi ngay bây giờ.

Nói xong anh liền đứng dậy. Thật bất ngờ ngoài cả sự tưởng tượng của
Thiên Dung (cho dù cô có nằm mơ), Khải Nguyên bỗng nắm tay cô giọng dịu
dàng:

- Chúng ta đi, Thiên Dung…

Cảm giác mà Thiên Dung có được là cô bị lôi đi theo Khải Nguyên như
một cái máy không hơn không kém. Không, cô như một kẻ mộng du thì đúng
hơn.

Khải Nguyên nổ máy chiếc Freeway. Thiên Dung lật đật ngồi lên yên xe
của anh. Trước khi chiếc xe lao đi, cô chỉ còn kịp nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên tột độ của Đan Phượng.

Không biết nhỏ bạn thân của cô xuất hiện từ lúc nào. Chỉ thấy đôi mắt của nó mở to, sững sốt khi thấy cô và Khải Nguyên cùng vi vút trên một
chiếc xe.

Khải Nguyên cho chiếc Freeway chạy thật nhanh. Chồm qua vai anh, nhìn vào kim đồng hồ Thiên Dung hét lên:

- Anh điên rồi sao?

Khải Nguyên nhún vai. giọng anh cuốn theo gió:

- Nếu sợ rơi xuống đất, chịu khó ôm tôi đi.

Thiên Dung mím môi lại. Cô rất yêu đời. Nhưng nếu phải choàng tay qua hông một tên đàn ông, nhất là một tên đàn ông như Khải Nguyên t


XtGem Forum catalog