
y tình cảm…
Tim tôi bỗng run lên một cách khó hiểu, toàn thân cảm thấy không thoải mái,
mắt tôi chẳng biết nên nhìn về phía nào nữa, chỉ thấy hắn ta cúi thấp người
xuống, chầm chậm dựa sát vào tôi… Đôi môi lạnh giá đặt lên má phải tôi, tựa như
một bông sen mềm mại đang hé nở trên đó.
“Phối hợp với tôi đuổi bọn họ đi, ân oán giữa chúng ta coi như xong.” Trong
tích tắc đó, hắn ta nói nhỏ vào tai tôi câu ấy.
Tôi nghĩ người ngoài nhìn vào cảnh tượng đó thì họ nhất định sẽ cho rằng
chúng tôi đang “tai ấp má kề”! Không! Không! Không! “Tai ấp má kề”? Sao tôi lại
có thể nghĩ ra từ đó được nhỉ?
Nhưng cơ thể tôi lại hoàn toàn phản bội ý chí và ý thức của tôi, tôi nhìn hắn
và gật đầu một cách không tự chủ. Ôi dào! Chỉ là diễn kịch thôi mà, sao phải ép
mình làm như thật vậy chứ? Sao chưa có sự cho phép của tôi mà hắn ta đã dám hôn
lên má tôi…
“Hả? Không phải đấy chứ, từ trước tới giờ chúng em chưa bao giờ nghe thấy hội
trưởng nói là có bạn gái!” Ba mỹ nhân lập tức lia ánh mắt sắc như dao về phía
tôi, vừa sắc lại vừa lạnh, thật kinh hồn!
Ngụy quân tử nắm lấy tay tôi và ấn ấn eo tôi, tôi lập tức hoàn hồn, ngẩng cao
đầu nói: “Ai nói là anh ấy chưa có bạn gái? Tôi chính là bạn gái anh ấy! Chúng
tôi yêu nhau hơn một năm rồi, vì anh ấy nên tôi mới thi vào trường này!”
Ngụy quân tử vỗ vỗ đầu tôi tỏ ý tán thành, ba mỹ nhân kia lại nghĩ rằng đó là
sự thể hiện tình yêu, một người trong số họ khá yêu đuối, không chịu được “cú
sốc” ghê gớm và nặng nề này, liền ôm mặt chạy ra ngoài.
“Hội trưởng, nó thì có gì tốt chứ? Ngoại hình bình thường, trông có vẻ cũng
chẳng phong cách cho lắm… hu hu!”
Mỹ nhân thứ hai vẻ mặt đau khổ như “sắp chết đến nơi rồi”.
Không phải đấyứ, ngoại hình bình thường, lại còn chẳng phong cách sao? Tôi
rõ ràng là vừa thông minh lại vừa xinh xắn đáng yêu mà! Còn gấp mấy lần bọn háo
sắc các người.
“Xin các em chú ý cách ăn nói một chút, tôi không cho phép bất cứ ai sỉ nhục
bạn gái tôi…”
Tôi chưa kịp “trả miếng” đối phương thì giọng nói lạnh như băng lại phát ra
từ trên đầu tôi: “Trong mắt tôi, cô ấy là đẹp nhất.”
Huh u hu… cũng biết nhìn người đấy! Mặc dù hơi buồn nôn một chút nhưng lại
rất thật! Tôi nắm chặt tay áo hắn ta, cảm động đến rơi nước mắt.
Mỹ nhân thứ hai rớt nước mắt tuyệt vọng, giậm mạnh chân một cái rồi chạy ra
ngoài – mặt đất lại rung chuyển một trận, “Mạnh Khương Nữ khóc đổ Trường Thành”,
nàng ta định dùng tình cảm để làm đổ sập cả phòng tiếp đón học sinh này à!
“Cái này, hội trưởng, em, em không quan tâm…”
Mỹ nhân thứ ba giờ đây “đơn phương đôc mã” nên nói năng có phần linh tinh:
“Em không quan tâm là anh có bạn gái hay chưa, em sẽ vẫn thích anh, quan tâm đến
anh…”
“Hừm… Bạn không quan tâm, nhưng mà tôi thì quan tâm! Tôi không thích có người
con gái khác cứ quấn lấy bạn trai của tôi!”
Đúng vậy, là con gái, cũng phải có chút khí phách chứ? Hà tất gì phải yêu đơn
phương một tên ngụy quân tử chứ!
Cuối cùng, cô nàng cũng không chịu nổi và lặng lẽ quay người bước đi.
Ôi, ánh mắt đau khổ của cô nàng làm tôi thấy có chút không nỡ tâm!
2.
“Ầm
“Ôi, mẹ ơi!” Hu hu hu, đáng ghét, chẳng thèm nói với tôi một câu đã buông tay
rồi, làm cái mông tôi phải “hôn đất”!
Tôi bò dậy, vừa xoa xoa cái mông đáng thương của tôi vừa tức giận đập bàn và
lớn tiếng quát: “Anh qua cầu rút ván nhanh thế, lợi dụng xong là vứt ngay người
ta xuống đất!”
Tên ngụy quân tử ngồi xuống chiếc ghế phía trước bàn, đôi mắt sâu thẳm đỏ
hoe, khuôn mặt cũng đầy vẻ mệt mỏi. Đúng rồi, hắn ta tìm tôi cả một đêm, chắc là
cả đêm không ngủ tý nào. Sao vừa rồi tôi lại không phát hiện ra hắn ta tiều tụy
như vậy nhỉ?
“Tôi không vứt cô ra ngoài đã là nương tay lắm rồi.” Tên ngụy quân tử chẳng
có chút hối lỗi nào, ngược lại còn liếc mắt nhìn tôi một cách lạnh lùng, hỏi:
“Mang giấy báo nhập học đến chưa?”
“Ở đây này!” Tôi trừng mắt nhìn hắn ta, chỉ tay lên trên mặt bàn. Thôi, bản
nữ hiệp này không tính toán với hắn làm gì, phải nhanh chóng làm thủ tục thôi,
càng cách xa hắn càng tốt, không thì tức đến lộn ruột mất!
Hắn ta vẫy vẫy tay gọi hai tên ngốc kia đến, rồi dặn dò chúng cẩn thận: “A
Ngũ, cậu giúp cô ấy làm thủ tục. Đại Lực, cậu xách hành lí giúp cô ấy, đưa cô ấy
đến phòng nghỉ.”
“Thế còn đại ca thì làm gì?” Hai tên ngốc có vẻ không hài lòng cho lắm. Hừm,
hai tên xấu xa này, giúp đỡ mỹ nhân thì có gì mà không hài lòng chứ, rồi tôi sẽ
tìm cơ hội véo chết hai người!
“Tôi chạy cả đêm, đương nhiên là cần phải nghỉ ngơi một lúc rồi.” Lúc tên
ngụy quân tử nói câu này, còn không quên lườm tôi một cái. Hả! Liên quan đến
chuyện hai hào của tôi à? Nếu không phải vì hắn ta cứ muốn truy sát tôi, thì làm
gì đến nỗi trông bộ dạng như quỷ thế này chứ? Ông trời thật là có
“Vậy chúng em đưa cô ấy đi xong, có phải quay lại nữa không?” Đại Lực làm ra
vẻ suy nghĩ.
“Cái thằng này, lại còn