XtGem Forum catalog
Chuyện Tình Ở Trường Học Pháp Sư (Shamans)

Chuyện Tình Ở Trường Học Pháp Sư (Shamans)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325230

Bình chọn: 9.5.00/10/523 lượt.

- Ngon không? Minh học lỏm đó! Cô bé hồi hộp.

Cậu bé nuốt hết cái bánh rồi nói:

- Ngon đấy! không giống với bề ngoài! Nói xong cậu bé lại cầm lấy một cái khác và ……xơi.

Bánh của cô bé không đẹp nhưng rất ngon, vừa độ đường, thơm, béo, ngậy. Khiến cậu bé ăn hết cả giỏ.

- Tên gì đấy? Cậu bé vừa nuốt vừa hỏi.

- Giao Khuyên! Quách Giao Khuyên!

Trả lời rồi cô bé mỉm cười. Nhìn cô bé như vậy cậu bé chợt thấy vui vui.

—————-

Vài ngày sau

Cô bé không hề biết cậu bé ở đâu, làm gì những gì. Chỉ biết đến cánh đồng này là sẽ gặp được cậu. Cô bé rất tò mò nhưng không hỏi. Vẫn vui vẻ với những trò ngịch ngợm trên cánh đồng hoa. Cậu bé vẫn lạnh lùng như trước chỉ có điều đã nói với cô bé nhiều hơn, không xua đuổi cô bé như trước nữa.

Một buổi chiều

- Cho bạn cái này nè! Cô bé giừo ra một cái vòng màu xanh.

- Cái gì đây?

- Cái này chỉ có một đôi thôi. Nó đem lại sự may mắn và hạnh phúc cho người mang nó.

- Vớ vẩn! Cậu bé buong một câu cộc lốc nhưng lại giật lấy rồi đút vào túi.

- Mong bạn có thể tìm được một người khiến bạn tin tưởng ngoài mình!

- Nói kì vậy?!

- Hứa đi! Cô bé nài nỉ.

- Được rồi.

- Nhớ đó, và….xin đừng quên MÌNH! Hai hàng lệ chảy dài trên đồi mà cố bé.

Hoàng hôn dần buông xuống, một màu máu.

Tối đó………..theo kế hoạch cô bé sẽ phải chuyển nhà còn cậu bé sẽ trở lại với thân phận một Nam thần điện hạ. Nhưng chuyện đời vốn không theo ý muốn, tối đó gia đình cô bé bị cháy. Khi cậu bé quay lại thì chỉ còn lại kỉ niệm với kết quả điều tra nguyên nhân vụ cháy khiến cậu bàng hoàng.

Nó lau nước mắt, rồi chìm vào giấc ngủ mệt nhọc

Hồi ức khép lại. Cô bé và cậu bé năm nào nay đã gặp lại nhau với thân phận hoàn toàn mới. Liệu kết thúc của họ có là một hoàng hôn màu máu? Là một bi kịch?



Sáng hôm sau

Nó bị gọi dậy trong tình trạg ngái ngủ hết sức, hôm qua vì quá mệt nên nó đâm ra uể oải. Người gọi nó dậy không ai khác là chị nó – Ngọc My. Hai mắt sưng húp, nó nằm gục xuống bàn và càng muốn đâm đầu vào….gối khi nghe chị nó lải nhải.

- Còn ba ngày nữa là đến ngày Valentian rồi! Chị muốn tặng Nhật Nam một món quà nhưng không biết phải làm sao! Em phải tư vấn cho chị thôi!

- Chocolate ấy! Nó nói bừa, mắt vẫn nhắm tịt. Nó thật sự không muốn ai làm phiền vào lúc này nhưng cũng đành phải giấu nỗi thắc mắc kia sang một bên và tiếp tục câu chuyện.

- Em biết thừa chị không giỏi nấu ăn mà!

- “…………..”

- Này! Ngọc My lay lay nó

- “….z……z……z”

- Em! Ngọc My cứng họng khi nhận ra cô em của mình đã say giấc. Cũng phải thôi, bây giời chỉ là 5h30′, vì cô không ngủ được nên mới cảm thấy đã muộn thôi.

- Hay là để em dạy chị làm Chocolate nhé! Trước kia Linh có dạy em làm mà! Akêmi nói dịu dàng nhưng trong đôi mắt lại ẩn dấu một nỗi đau dồn nén.

- Vậy có làm phiền em không?

- Không sao đâu ạ! Dù gì em cũng rảnh mà!

- Umk, vậy mai ta bắt đầu nhé!

- Vâng, mai là chủ nhật mà.

- Cám ơn em trước nha, Akêmi! Ngọc My nói rồi bước ra khỏi phòng.

Khi tiếng cửa đóng “cạch” cũng là lúc hai dòng lệ từ khoé mắt Akêmi tuôn chảy:” Nhật Nam, anh sẽ rất hạnh phúc khi nhận được quà từ chị ấy đúng không?”

Khi yêu

Hãy làm người mình yêu được hạnh phúc

Đừng dùng mọi thủ đoạn để có được người mình yêu

———————-

Lớp10A1

- Này, cầm lấy! Một cánh tay chìa ra một chiếc hộp nhỏ ra trước mặt nó.

Nó mở hộp. Hai dải ruy băng trước kia nay đã biến đổi hoàn toàn. Một dải được làm lại thành một chiếc kẹp đính nơ, kiểu dngs không khác lắm ngưng sẽ là một điểm nhấn tuyệt vời với mái tóc của nó. Dải còn lại được cải biên thành chiếc bờm gắn ruy băng, bên góc trái là một trùm phalê đính sợi buông hững hờ trông rất tinh tế.

- Tôi mất cả tôi mới hoàn thành, bạn mà làm hỏng là chết với tôi! Hắn vừa lôi trong cặp ra một quyển sách, vừa nói đều đều.

- Cám ơn bạn! Nhưng bạn cũng khéo tay ghê! Giống anh Nam lắm ý.

-”……………” hắn đã dời mắt khỏi quyển sách.

- Anh ấy làm những vật này rất giỏi nhưng chỉ có mỗi chị Ngọc My được hưởng thôi. Đặc biệt anh ấy nấu ăn rất ngon.

- Tôi ghét nấu ăn!

- Nếu vậy đây là điểm khác nhau duy nhất giữa bạn và anh ấy.

- Anh ta có quen hệ gì với bạn vậy?

- Là anh kết nghĩa!

Hắn gật gù, trong đầu đang suy ngẫm một điều gì đó.

———————

Chiều tối

- Đấu cùng tôi một trận chứ? Hắn nói với anh. Nhà luyện tập bây giờ chỉ có hai người.

Anh không nói gì, chỉ cầm cây Shinai lên và bước ra khỏi chỗ ngồi. Có thể hiểu anh đồng ý.

Cả hai lăn xả vào nhau và ra đòn liên tiếp.

- Ngoài anh ra chưa ai có thể hoà với tôi! Hắn nói cùng những nhịp thở gấp.

- Tôi cũng vậy!

Hắn nhếch môi cười:

- Quá khứ và hiện tai