Polly po-cket
Chính Là Nó

Chính Là Nó

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323373

Bình chọn: 7.00/10/337 lượt.

nào.Việc này , giờ chỉ có 2 người là con bé và hắn biết thôi.

-Sao bác không hỏi Nguyên?-Tùng

-Không được, sau khi về, nó bị khủng hoảng tinh thần trầm trọng.Ta nhờ bao nhiêu bác sĩ tâm lý cũng không chữa được cho nó.

-Vậy??

-May mắn, một cách duy nhất là làm cho con bé quên đi tất cả,ta sử dụng
thuật thôi miên rồi che lấp đi khoảng thời gian sau 10t.Chuyện sau này
là ta kể cho nó biết.Nhưng đó là sai lầm khi cái kí ức đó ám ảnh nó,
không trấn tĩnh bằng thuốc an thần thì nó bộc phát những hành động kì lạ , một con người hoàn toàn khác độc ác,chơi đùa với tính mạng của con
người.Càng ngày ta phải tăng liều thuốc lên.

-Nguyên sống với con người thật khi được uống thuốc.-Tùng dần hiểu ra.

-Ta bắt nó tới trường cũng vì thế, cuộc sống xung quanh tiếp xúc với
nhiều người, bạn bè, những người nó yêu mến, vì bạn bè mà hi sinh, ta
nghĩ tình cảm đó sẽ lấn áp được nó.

-Vậy lần ra nước ngoài lần này không chỉ là 2 lý do đó ạ?

-Ta cho con đi cùng là để giữ chân nó.Ta sẽ cố giải quyết tên Hùng nhanh chóng trước khi nó về.

-Con nhớ bảo vệ con bé nhá-Ông Lực.

Nguyên về tới nhà nhấc điện thoại gọi điện cho ai đó.

-Hai tên đó học khối nào?-Lạnh băng ý.

-…..

-Vậy hả, khốn khiếp thật.

-Có cần anh em đến không ạ.

-Khỏi cần,ta tự giải quyết được.-Nguyên nhếch mép cười.

-Dạ.Ma Vương.

-Được sống là mình, thích thật đấy-Nguyên nằm ngửa ra sàn cười lớn.

Bao năm qua ông Thái cho nó uống thuốc đều đặn mỗi tháng bằng cách nào
đó, nhưng sau khi nó phát hiện và giả vờ uống thuốc thì nó dần nhớ lại
tất cả mọi chuyện.Nó biết những gì Hùng lạnh tra tấn tinh thần của nó
xảy ra như thế nào, con người nó bị ảnh hưởng thế nào sau khi trở về
nhà.Ông Thái không biết những gì ông làm cho nó đều đang dần dần thay
đổi được con người nó.

Tiếng chuông điện thoại reo.

-Có chuyện gì?-Nguyên

-Cuối tháng rồi, lần này vẫn mất tích đến cuối tháng sau như thế hả?-Tiếng một người con trai

-Không.Tôi như vừa từ thiên đàng trở về.-Nguyên mỉm cười.

-Nói như vậy thì cô nhớ ra hết rồi hả?

-Cũng nhờ ý kiến của anh mà tôi biết hết chuyện xảy ra trong những năm gần đây đấy.

-Thì tôi cũng thấy lạ là cô chỉ gọi đến đây vào ngày cuối mỗi tháng, rồi những ngày khác tôi gọi đến thì cô nói là nhầm máy-Người đó phá lên
cười.

-Kìm *** con người bằng thuốc-Nguyên.

-Cô không định tới trụ sở?

-Vẫn là tầng hầm dưới khu nhà đang xây bỏ dở đó hả?

-Ừm.Vậy vẫn tiếp tục điều tra Hùng lạnh?

-Đương nhiên.Giải quyết sòng phẳng.Phải cho hắn biết ai mới là người vợ hắn chứ-Nguyên.

-À..mọi người thế nào?-Nguyên

-Đang đợi cô về đây.Tên Nam muốn bỏ hội sao thế ? Mà hình như hắn không biết cô gọi mọi người trở lại bang Devil.

-Lúc trước thì không sao nhưng giờ lại là con trai của tài phiệt thì làm sao gánh được hậu quả.Tốt nhất đá ra ngoài cho nhanh.-Nguyên cười khẩy.

-Cô vẫn vậy nhỉ Ma Vương?

-Còn anh, cẩn thận cái thân mình đi.

Rụp.

Sáng thứ 2 đầu tuần, trời đẹp lạ thường, không khí ấm áp hẳn.Số phận con người cũng đến giờ thay đổi.

Sắp tới Giáng sinh và đó cũng là hôm sinh nhật nó.Mẹ thường nói với nó
:-” Thật may mắn khi con ra đời vào ngày mọi người tràn ngập tình yêu
thương, đó sẽ là hạnh phúc lớn nhất của con.”

-Vậy tại sao mẹ lại bỏ đi?-Nguyên lẩm bẩm.

Vào tới lớp nó thấy My nằm uể oải.

-Sáng sớm đã có xác chết ở đây hả?-Nguyên nhe răng cười chọc My.

-Còn cậu, gặp khó hơn tổng thống đấy.-My tức giận

-Bộ nước ta có tổng thống, tớ tưởng gọi là chủ tịch-Nguyên ngơ ngác chớp mắt làm My tức xì khói.

-Hôm đó sao em lại về trước làm bọn anh lo muốn chết?-Luân cùng 2 tên kia vào lớp.

-Em? Anh????-Nguyên trố mắt.

-Chả thế cô nhỏ tuổi hơn bọn anh đó-Khánh.

-Chí lý-Duy.

-Tôi có việc cần giải quyết-Nguyên xầm mặt xuống rồi đi ra khỏi lớp.

Cả bọn ngơ ngác nhìn thái độ lạ lùng khác thường của nó.

Ra khỏi lớp nó tiến thẳng tới lớp 12B1.

-Phiền anh gọi chị Nga cho em ạ-Nguyên nói với một anh chàng đang đứng trước cửa lớp, trông hùng hổ ghê.

-Em gái , gọi ta có việc gì-Nga chị 2 của khối này, hất mặt nhìn nó, theo sau có mấy bà chằng nhốn nháo.

-Em muốn hỏi chị một chuyện-Nguyên vẫn thái độ bình tĩnh và tôn trọng cô ta

-Cô em muốn chết hả mà tới đây.Dám vác mặt lên hỏi đàn chị hả?-Nga đưa tay vuốt mặt nó

-Nó muốn đi sớm ạ-Một bà chị cười phá lên.

-Bỏ tiết đi chị 2-bà khác.

Cả lũ con gái lôi nó lên sân thượng.

-Nguy…nguy…to rồi-Tiếng Quỳnh vang vọng phố phường

-Ồn ào quá.Không được chạy trên hành lang-Hà.

-Nguyên…Nguyên bị mấy đàn chị lôi lên sân thượng-Quỳnh hét lớn.

4 tên kia nghe xong phi người ra khỏi lớp.

Nguyên bị lôi xệch lên sân thượng , chúng đẩy mạn