XtGem Forum catalog
Chị! Em Cảm Nắng Rồi!!!

Chị! Em Cảm Nắng Rồi!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328133

Bình chọn: 10.00/10/813 lượt.

mấy lời đánh giá đậm chất chuyên môn
đến ù tai nhức óc, Hân đứng dậy, len lén chuồn ra phía sau sân cỏ rộng lớn, đi
về phía khu vực hậu đài.

Ngòi nghỉ ngơi hóng gió chưa được chục phút, đôi mắt rảnh rỗi đến mức nhàn hạ
của Hân lia thấy cảnh tượng….không nên thấy. Ở ngay cồn sau sân vận động, 1 nhóm
người còn mang đồng phục thi đấu màu xanh lá, phía sau có in tên trường H, đang
vây lấy 1 người nào đó. Lại cái kiểu điển hình, cậy đông ức hiếp kẻ yếu. Hân
thân nữ nhi đầy mình, dĩ nhiên không ngu can thiệp chuyện không phải của
mình.

Nhẹ nhàng cầm lấy sổ ghi chép, Hân nhón chân đang định dời đi, thì 1 giọng
nói quen thuộc đã chặn đứng bước chân vô tình của cô

- Tôi đã nói tránh ra, có nghe thấy không? – Hải nhìn bọn cao to óc bé đứng
trước mặt, ngán ngẩm

Lại cảnh tường mỗi năm đến hẹn lại đến, cứ ngỡ bây giờ không liên quan, ai dè
vừa đến định đưa đồ cho bà chị ngốc thì gặp chuyện.

- Thì anh đã bảo tránh nếu chú em đi theo bọn anh mà! – 1 tên lên tiếng,
nhếch mép cười

- Sao tôi phải đi! Tôi không quen biết ai trong số các anh hết!

- Thật không? tiền đạo thép của trường THPT NT, người giành được danh hiệu
cầu thủ xuất sắc nhất trong giải thi đấu THPT, nói không biết hơi lạ! – tên khác
cười khoái trá, cứ như bóc mẽ được sự giả tạo của Hải

- Tôi không phải Hoàng! – Hải nhấn mạnh lần nữa, độ khó chịu đã tăng 1
bậc

- Không phải? Nghĩ bọn anh ngu à? Ngay cả cái mặt cũng không nhận diện
được?

- Tùy! – Hải nhún vai, khẽ lách người định tránh đi.

Trong thoáng chốc tiềm thức của cậu 1 tia ý nghĩ xẹt qua, nhớ lại khoảng thời
gian này, 1 năm trước, 1 người xuất hiện, và giải cứu cho anh, hoành tráng,
nhưng cũng kết thúc lãng xẹt. Ngây người vì suy nghĩ, Hải bị tên đối diện chặn
lại dễ dàng

- Không nói chuyện bằng lời, thì dùng hành động vậy! Xem ra, phải để anh nói
chuyện với đôi chân thép này, chú em mới dừng lại, nhỉ???

tên đó cười khẩy ra hiệu, mấy tên phía sau cũng cười lớn, rồi nhất loạt xông
lên.

Hải tỉnh bơ nhìn nhận hoàn cảnh, hai chân khẽ dịch chuyển, đôi tay giơ cao,
chuẩn bị ra đòn.

Nhưng, cái từ nhưng xuất hiện bất ngờ, thường đẩy tất cả các câu chuyện rẽ
sang 1 hướng khác hẳn dự định

- Mấy người làm cái gì thế hả?

Giọng 1 đứa con gái vang lên đanh thép, mạnh mẽ từ phía sau, làm ngưng mọi
hoạt động. Bọn gây sự quay đầu lại tìm thủ phạm, còn Hải thì ôm trán nhăn nhó
khổ sở, khẽ lầu bầu:

- Không phải chứ???? Sao lại xuất hiện vào lúc này????



Hân đứng chống hông, oai phong lẫm liệt nhìn mấy tên cao to gấp mấy mình,
không chút sợ hãi trong hành động, còn trong suy nghĩ và….ánh mắt thì không ai
đảm bảo không có ^^

Tên đứng đầu, nhìn Hân săm soi một hồi, sau đó ôm bụng cười ngặt nghẽo, mấy
tên khác cũng thi nhau cười theo y như lũ hít phải N2O, chỉ có nạn nhân Hải ôm
đầu khổ sở. Nhận thức (sai lầm) tình hình, Hân lại tiếp tục tiến tới, nói lớn
tiếng:

- Mấy anh định cậy đông bắt nạt yếu hả? có muốn tôi báo lên ban tổ chức việc
cố ý đả thương đội đối thủ không? Đảm bảo sẽ bị đình chỉ thi đấu, chưa nói đến
việc có thể ảnh hưởng đến trường các anh!

Mấy tên đó bắt đầu ngừng cười khi nghe Hân đe dọa. Đây vốn là 1 trong những
hành vi kỷ luật hàng đầu của các mùa giải thi đấu trong thành phố, vì tệ nạn
“thảm sát” chủ lực các đội xảy ra quá nhiều nên từ quy định ngầm giữa các trường
đã được trở thành quy định chính thức. Bất cứ ai có hành vi gây thương tích cho
đội đối thủ, trường đó sẽ bị cấm thi đấu trong 1 năm, giải xuân giải hè gì cũng
dẹp hết.

Hân thấy ngón đòn mình đưa có hiệu quả, vênh mặt tự đắc, tiếp tục lên giọng
lấy uy:

- Nếu các anh chịu rút êm, thì hai bên coi như chưa có chuyện gì xảy ra hết,
ai cũng có lợi! Đồng ý chứ? Quyết định vậy đi!

Hân đi nhanh tới chỗ Hải, nắm tay cậu định bụng kéo đi, nhưng người tính
không bằng….côn đồ tính, mấy tên đó nhất quyết không để cả hai thoát. Tên cầm
đầu gằn giọng:

- Được lắm cô em, dám đe dọa cả tao hả? Chỉ cần cô em cũng bị bịt miệng, còn
miệng nào đi tố cáo nữa, đúng chứ?

Hân lạnh tóc gáy. Cứ ngỡ mấy tên đó sẽ im ỉm đi, ai dè hắn dám quay ngược
lại, đe dọa cả cô!!!! Hân nuốt khan, khẽ nói:

- Định làm gì? Tôi có võ đấy nhé! Đai đen Karrate đấy nhé!

- Karate???? Anh mày trong đội tuyển chính thức của taekwondo đây này, thử
xem võ nào cao hơn!

Tên cầm đầu nhếch mép cười khinh thường, đối với con nhóc loắt choắt trước
mặt dù cho có võ thật cũng không đủ sức uy hiếp, nói chi đến việc hắn thật sự
trong đội tuyển taekwondo chứ. Dứt lời, mấy tên bắt đầu xông lên. hân đến nước
này không còn giả bộ mạnh mẽ nữa, nhanh chân tháo chạy, vẫn không quên kéo theo
Hải. Thế là cảnh tượng 5 rượt hai diễn ra rất chi là xôm tụ ở sau sân vận động.
Trận cầu phía trước quá ồn ào, không ai để tâm đến cái góc khuất nho nhỏ này
cả.

Chạy thoát thì còn gì là thú vị nhỉ ^^. Chẳng mấy chốc, Hân đâm đầu vào ngõ
cụt, nhanh ch