
thắng,
nhìn lại 3 người thua cuộc mà cảm thán, sao hôm nay mình….cao lạ thường ,
quay sạng đập tay thắng lợ cùng Duy
Hết phần đố vui có thưởng, buổi tiệc cũng chính thức khai màn. Duy nhẹ nhàng
đánh đàn ghita hòa cùng giọng hát mượt mà, êm ái của Chi, cùng hát vang bài
“chúc mừng sinh nhật”
Thoáng chốc cả căn phòng chìm trong ánh nến lung linh huyền ảo, trong giai
điệu của đàn ghita mộc mạc, du dương. Tiếng đàn vừa dứt, tràng vỗ tay vang lên
như sấm dội. nối tiếp là tiếng chí chóe không ngừng nghỉ tranh giành đồ ăn thức
uống, tiếng nói cười huyên náo.
20 phút sau, giải quyết xong cái dạ dày, Duy đứng lên chủ trì tiếp chương
trình:
- Sau đây, màn tặng quà nhớ! Mỗi người đã chuẩn bị quà, cho hết ra đây,sau đó
bốc thăm trúng thưởng. Bốc trúng quà của ai thì nhận của người ấy!
- Này, nhỡ…..bốc cả của một người thì sao? Bốc phải quà mình chuẩn bị thì
sao?- Hân e dè hỏi
- Thì số bà xui, nhưng cứ nhận được đủ quà là được. Mỗi người bốc 5 món!
Riêng Hoàng, Hải 4 món vì không mang quà tặng cho nhau! – Duy nói xong đi lấy
hết chỗ quà mọi người để trong phòng, đem ra xáo trộn lung tung, rồi vỗ tay chờ
đợi.
Hân hớn hở bắt đầu trước, cân nhắc chọn lựa, bỏ qua giấy gói màu xanh dương,
vì đó là quà của mình, còn lại cô quyết định….mỗi màu 1 hộp. Chọn đủ 5 món, Duy
công khai tên người tặng (vì đã có kiểm tra từ trước):
- Màu đỏ, Yến Nhi, màu cam, Chi, màu đen, Hải, màu lá cây, Hoàng, màu tím,
tôi! OK, chọn hay dữ!
- Tôi mà hehe, ăn may thôi! – Hân le lưỡi, ôn chắc chiến lợi phẩm của mình,
sợ bị tranh cướp.
Tiếp theo đến lượt Hải,, nhanh tay vớ quà trước Hoàng. Cậu không cần suy
nghĩ, cũng chẳng cần nhìn, vơ luôn 5 hộp quà gần nhất. Duy lại tổng kết:
- Hồng, Yến Nhi, tím, lại là của anh, và…..hai hộp xanh biển…..đều của
Hân!
- Sặc, gì thế, lấy luôn 2 món của chị Hân! Bất công! – Hoàng mè nheo khi bất
đắc dĩ chọn nốt đống quà còn lại, với 2 món đồ của Chi chuẩn bị, khuyết quà của
Hân.
- Bốc thăm, cấm cãi! – Hải đe dọa ý đồ đổi chác từ ông anh, khua tay bảo
vệ.
- Rồi, giờ mỗi người đưa lại cho anh và Hân 1 phần quà như đã hứa từ trước! –
Duy giơ hai tay, cười sướng vì không phải sinh nhật cũng được quà
Hoàng càng nhăn nhó khổ sở hơn nữa, mếu máo đưa 1 món Chi đem tới cho Duy, và
Hải ….chần chừ, ngẫm nghĩ, đưa trả Duy hộp màu tím.
Duy tái mặt nhận lại quà mất công mình chuẩn bị lại hoàn về cố chủ, lườm Hải
1 tràng dài dằng dặc. Còn Hân, cũng nhận được từ Hoàng món quà sang nhượng của
Yến Nhi, nhưng không nhận, nhất quyết chọn quà của Chi. Còn Hải, đưa quà của Yến
Nhi thì lại nhanh tay nhận lấy, rồi sau đó nhận lấy ánh mắt điện xẹt vì phân
biệt đối xử của Hoàng.
- Sao không đưa anh một phần quà của Hân? Lấy hai món làm gì? – Duy mon men
cầm hộp quà màu tím, dụ dỗ Hải đổi đồ
- Em thích thế đấy! – Hải khiêu khích
- Sao chị nhận quà Yến Nhi từ bên Hải, bên em không nhận? – Bên cạnh, Hoàng
cũng quay sang Hân ỉ ôi
- Chị thích thế đấy! – không hiểu tình cờ hay có chủ ý, Hân trả lời y chang
câu hải vừa sử dụng, để lại khung cảnh hai người hậm hực, hai người hớn hở, hai
người….không liên quan trong bữa tiệc linh đình.
Cuối buổi tiệc, Hân lại leo đường tắt về nhà, hớn hở mở đống quà trước mặt
mình. Cô nhận được những hai món của Chi, hai món của Yến Nhi, haizzzz, phải xử
lý sao đây??
Duy tặng con thỏ heo hiếm có, lùng sục mất bao lâu Hân cũng chưa mua được,
giờ được ôm trong vòng tay,Hân cười toét, tự nhủ sinh nhật Duy sẽ đáp lễ tử tế.
Yến Nhi, với gợi ý từ Hân nên quà trong 3 hộp như nhau, đều là đồng hồ để bàn,
giống nhau không khác tí gì. Tự nhủ mai sẽ đem cho Yến Nhi 1 chiếc làm đồ đôi
với Hoàng, còn 1 chiếc sẽ để lại làm kỷ niệm, Hân bóc tiếp quà của Chi, một khối
cầu thủy tinh với hình hai cô bé nắm chạt tay nhau bên trong, cứ lắc lên sẽ lung
linh đầy kim tuyến. May thay cô đã cướp quà Chi từ tay Hoàng. Món còn lại
là…..móc treo điện thoại hình quả bóng đá, hức, quà này có lẽ chuẩn bị cho
Hoàng. Mai cô sẽ đưa lại, cái này không hợp với cô cho lắm.
Hoàng tặng 1 album ảnh, đã có sẵn ảnh của chính mình ngay trang đầu tiên, sau
đó là những tấm ảnh chụp trên trường, những lần đi chơi cùng cả nhóm, rồi ảnh
của Hoàng, Hải nhí nhố ở nhà. Thế mà đã chiếm nửa quyển. Hân chỉ còn lại nửa
quyển để lưu giữ ảnh cá nhân. Cô bó tay với cậu em tự sướng trình độ cao,quyết
định dùng album làm album cả nhóm.
Cuối cùng, Hải tặng Hân vòng đeo cổ, trên sợi dây mỏng bằng bạc có lủng lẳng
hình…..nửa trái tim. Hân ngờ nghệch nhìn món quà, không hiểu là Hải có mua nhầm
không! Nửa trái tim, sao không cho trọn vẹn đi cho lành, đã vậy Hải mua dây
chuyền càng lạ hơn nữa.
Nhưng thắc mắc cũng chẳng để làm gì, dù sao cũng đẹp, cô cẩn thận đeo vào cổ,
ngắm nghía. Sinh nhật lần này….không tồi ^^
Ở 1 nơi khác, cách xa chục cây số, cũng có người đang mỉm cười hài lòng, nhìn
kỹ hai hộp quà cùng có màu xanh biển…..
Giữa tháng