Chỉ Cần Em Còn Yêu

Chỉ Cần Em Còn Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324393

Bình chọn: 7.5.00/10/439 lượt.

ách thích thú, rồi lại kéo cô đến
nơi để trang phục nhí của thằng bé, chỉ một bộ áo dài khắn đóng màu xanh, nhất
định đòi mặc thử. Minh Vương cũng dẫn đến một đứa cháu gái nhỏ hơn Seven một tuổi
tên Nhi. Cô gọi nhân viên lấy một bộ xanh, một bộ đỏ cho hai đứa nhỏ mặc thử.

Cùng lúc đó, tấm
màn thử váy cô dâu được kéo lên, cô nhìn thấy một thiên sứ đang mỉm cười. Màu hồng
cánh sen là màu rất kén người mặc, không cẩn thận nó sẽ trở nên sến hoặc quê
mùa, nhưng Hạnh mặc chiếc váy cưới ren màu này lại vô cùng kiêu sa, tóc tết lệch
vai để lộ đôi bông tai ngọc trai xinh xắn. Một chiếc váy cưới hồng tượng trưng
cho tình yêu, sự trong sáng, lòng thủy chung và cả sự dịu dàng. Nhìn qua Minh Vương, cậu ấy đứng im không nhúc
nhích, sững sờ trước vẻ đẹp của cô dâu rất lâu. Sau đó mỉm cười đi qua, dắt tay
Hạnh thì thầm.

-
Em là cô dâu đẹp nhất anh từng gặp.

Cặp bạn nhỏ nhí
nhố kia cũng được dắt ra, mượn lời nói lúc nãy cô nghe được thì Seven là cậu bạn
nhỏ mặc áo dài khăn đóng đáng yêu nhất mà cô từng gặp.

-
Seven, hay dì Hạnh cũng gả con cho bé Nhi nhé!

Hạnh thấy cặp đôi nhỏ dễ thương kia thì nhào
qua xoay mỗi đứa một vòng.

-
Ba nói con trai phải đi lấy vợ, chỉ có gái lớn mới gả chồng thôi. Vì thế lớn
lên con sẽ lấy bé Nhi làm vợ.

Nói xong còn vỗ
ngực như người lớn. Seven lại kéo tay cô qua đòi chụp ảnh, Kiều Lam biết là sẽ
thế nên mang sẵn máy ảnh. Chụp cho hai đứa mệt, cô lại quay sang đôi vợ chồng
son đang nhìn nhau thẹn thùng kia. Kiều Lam cũng nhảy vào tự sướng với dàn cô
dâu chú rể cả lớn cả nhỏ vài tấm về post lên Facebook thông báo hỷ sự theo sự ủy
thác của Hạnh.

Cuối cùng cũng
chọn được hai bộ váy cưới, đồ chụp ngoại cảnh là áo dài trắng và đồ đôi
Đoremon, ngày chụp hình cưới cũng được ấn định là cuối tuần sau.

Kiều Lam vừa chở
Seven về đến nhà thì nhận được điện thoại của Hoàng, hỏi cô rảnh không đến gặp
bạn bè anh. Cô đồng ý hỏi anh đang ở đâu, Hoàng bảo cứ nói taxi chạy thẳng đến
Queen – Mạc Đĩnh Chi là được.

Cô cầm ví ra cửa sau lại nhìn chiếc váy maxi
tím cô đang mặc có vẻ không phù hợp lắm với nơi sắp đến. Lại quay ngược vào
thay chiếc váy cúp ngực đỏ đô dài không quá đầu gối và lấy chiếc xắc tay nhỏ.
Anh đã đứng trước cửa đợi cô, thấy Kiều Lam ăn mặc hở hang thế Hoàng lườm cô.

-
Cô em đây là tính quyến rũ đại gia nào đấy?

Cô ngả người vào
vai anh, lấy tay miết ngực anh ra vẻ phong tình.

-
Xin hỏi ông anh đây có phải đại gia không, nếu phải không biết em đã đủ tiêu
chuẩn để lọt vào mắt xanh của đại gia ngài chưa?

Hoàng giữ cánh tay
cô không cho làm bậy trên ngực mình nữa, cố kiềm nén cảm xúc nghiêm túc nhắc nhở.

- Lần sau đừng ăn mặc thế này, không thì anh làm sao giữ nổi em chứ?

- Không đẹp sao, em nghĩ đi bar thì nên mặc thế này chứ.

- Thôi, vào đi.



Thì ra hôm nay
là sinh nhật thằng bạn thân của anh, cô chưa bao giờ gặp mặt bạn bè anh nên có
chút bỡ ngỡ, Hoàng giới thiệu.

-
Đây là bạn gái tớ, Kiều Lam. Còn đây là Minh, chủ nhân bữa tiệc, Khánh, Thái, đều
là bạn học với anh từ thời cấp ba đến đại học.

Ai cũng dẫn theo bạn gái, và đặc điểm chung là
họ đều chưa vợ. Mọi người nhìn cô đánh giá một lượt, có người nhận ra cô, người
không. Kiều Lam mỉm cười nhìn mọi người.

-
Mặc dù em không phải một chân dài như tiêu chuẩn xưa nay của anh Hoàng nhưng
các anh cũng đừng thất vọng khi thấy em thế chứ, trái tim bé bỏng này sẽ bị tổn
thương mất.

Kiều Lam nói xong còn đặt tay lên bên ngực
trái nơi trái tim ngự trị như một kiểu chứng minh.

Mấy người bạn
anh nghe thế ai cũng xua tay, cười bảo Hoàng dạo này lại gặm cỏ non cơ đấy, còn
hỏi cô tốt nghiệp đại học chưa.

-
Em mới 28 thôi, chắc cũng đủ tuổi tốt nghiệp rồi ấy nhỉ.

Một câu nói khiến mọi người ngã ngửa ra sau hết,
lùn cũng có cái giá của lùn chứ, đó là trẻ lâu. Minh vỗ vai Hoàng khen anh chọn
bạn gái có tiến bộ, chân dài thời nay não ngắn chẳng để làm gì.

Hoàng ôm vai cô,
hãnh diện hất mặt lên nói.

-
Tớ một khi đã ra tay phải khác chứ, cứ chuẩn bị tiền ăn cưới tớ đi là vừa.

Minh thuê một
phòng riêng, gọi vài chai rượu mạnh, không khí vui vẻ hòa đồng hơn cô tưởng tượng.
Bốn cặp đủ bốn chân để chơi bài, luật của bọn họ là ai thua trả tiền bữa tiệc
hôm nay.

Khả năng đánh
bài của Hoàng quá “pro” nên cuối cùng người chủ chi là anh. Cô cười mãi khi nhớ
lại lúc mới nhập cuộc Hoàng sắn tay áo lên, còn nói cô nhất định phải nhìn giây
phút anh đánh bại bọn nhóc kia thế nào.

Thanh toán xong
thì mọi người giải tán, ra đến xe Kiều Lam vẫn cười không đứng thẳng người lên
được. Cô nói với anh rất thật tâm:

- Tốt nhất sau
này anh an phận đi, đánh đề ra đê mà ở, à nhầm, cờ bạc là bác thằng bần.

- Chắc hôm nay anh đỏ tình đen bạc nên mới thế, em cứ chờ xem, anh nhất
định sẽ đòi lại những gì đã mất.

- Để rồi mất luôn những gì đang có chứ gì.

Kiều Lam chống cằm
nhìn đèn đườn


Old school Easter eggs.