Chỉ Cần Em Còn Yêu

Chỉ Cần Em Còn Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324530

Bình chọn: 8.5.00/10/453 lượt.

u anh em mình đấy.

Hoàng vừa nói vừa nhìn qua Lệ, có lẽ sợ cô bé
ngượng ngùng nên anh phải nhắc khéo cô và Viên.

- Đương nhiên là đang nói xấu anh rồi. - Cô tinh nghịch nhìn anh.

- Nói xấu một người hoàn mỹ là điều rất tội lỗi đấy.

Hoàng vừa nói vừa nhìn đồng hồ, cũng đến giờ
cơm chiều rồi, anh mời hai người kia cùng đi ăn. Viên nói cậu ấy với Lệ có
chương trình khác rồi, hẹn hai người hôm sau. Cô nghĩ thầm, thôi vậy, về nhà ăn
cơm với Seven.

***

Cuối cùng tâm
huyết hơn một tháng của Hoàng và mọi người đổ sông đổ biển, họ vẫn mất gói thầu
ấy. Nhưng cuộc sống vốn có những quy luật như thế, mất cái này lại có cái khác,
công ty cô cũng thế, dự án mới lại đến. Vì chuyện không liên quan tới cô nên cô
được phục chức đi làm bình thường.

Mấy ngày nay có
quá nhiều chuyện xảy ra nên cô quên mất lâu rồi mình không liên lạc với Hạnh.
Chủ động gọi cho cô ấy, Hạnh hẹn cô ở quán cháo gà đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa sau
giờ làm. Hạnh cho Kiều Lam biết một tin động trời, hôm sinh nhật cô, hai người
uống cũng nhiều, không hiểu chuyện gì xảy ra mà Hạnh và Minh Vương đã abcxyz với
nhau.

-
Sáng tao tỉnh dậy thấy thằng bé nằm trên giường tao, hai đứa đều không mảnh vải
che thân, tao xấu hổ quá mày ơi.

Cô đang ăn cháo
nghe bạn nói thế thì ho sặc sụa, lấy lại hơi thở cô hỏi Hạnh.

- Thế có thật là hai đứa mày đã… không?

- Tao không biết nhưng chắc là thật. Kỳ kinh của tao trễ nửa tháng rồi.

- Có khi nào mày có em bé rồi không?

Hạnh hoảng hốt, vừa nhìn cô vừa nói không ngừng
nghỉ:

- Thế phải làm sao bây giờ, tao không biết, cũng chưa có kinh nghiệm, bữa
giờ tao trốn không gặp thằng bé. Mày bảo tao phải làm sao bây giờ?!

- Bình tĩnh xem nào, tao với mày tìm hiệu thuốc nào mua que thử thai
xem.

Mua xong hai người chạy thẳng về nhà cô, Hạnh
chui thẳng vào nhà vệ sinh, mười phút sau lại kéo cô vào nhìn kết quả. Trên que
thử thai hiện hai vạch ngang màu hồng, cô ấy có thai rồi.

Hạnh nhìn kết quả
ấy, nhắm mắt dựa vào tường, suýt thì không đứng vững, Kiều Lam phải dìu cô ấy
vào phòng mình trong cái nhìn thắc mắc của Hoàng, Seven và Khang.

-
Thế giờ mày tính sao? Mai tao đưa mày đi bệnh viện khám lại cho chắc nhé.

Nghe cô hỏi thế,
Hạnh ôm mặt khóc nức nở. Kiều Lam không ngăn cản, cứ để cô ấy khóc, khóc xong
những uất ức, khó chịu cũng theo dòng nước mắt tuôn hết ra ngoài.

- Tao sẽ giữ đứa bé này, mày nuôi Seven được, tao tin tao cũng làm được.

- Nói với Minh Vương đi, một mình nuôi con vất vả lắm, huống chi thằng
bé yêu mày đến thế.

- Để tao suy nghĩ đã.

- Thôi ra ăn cơm đi, Khang nấu chắc cũng xong rồi đấy, nếu đã quyết định
giữ đứa bé thì mày phải ăn lên lấy sức chứ.

Cô đỡ Hạnh ra
ngoài rồi ra hiệu cho những người còn lại đừng hỏi gì cả, may nhờ có Seven kể
đông kể tây về chuyện trường lớp mà bàn ăn có thêm tiếng cười.

Nhân lúc Hạnh đi
vệ sinh, cô tìm số của Minh Vương trong điện thoại cô ấy. Kiều Lam gọi điện chỉ
nói Minh Vương tới đón Hạnh về , ngoài ra không tiết lộ gì thêm. Hạnh bước ra
thấy cô đang cầm điện thoại thì nghi hoặc nhìn cô.

-
Tao gọi thằng bé tới đón mày về rồi, và không nói thêm gì cả, hai người nói
chuyện thẳng thắn với nhau đi, đừng trốn tránh nữa. Có gì thì gọi cho tao,
24/7.

Cô không biết cuộc
nói chuyện ấy diễn ra như thế nào, chỉ biết khi gần đi ngủ Hạnh nhắn tin thông
báo mai Minh Vương sẽ chở cô ấy đi khám, bảo cô cứ yên tâm. Hoàng bước vào thấy
tin nhắn, cười cười nâng cằm cô lên.

-
Hai chúng mình cũng nên cố gắng cho Seven một đứa em chứ nhỉ.

Cô cắn tay anh một
cái:

- Anh muốn thì đi mà cố gắng một mình nhé.

- Mình anh thì cố gắng bằng niềm tin à vợ?

***

Hôm sau cô không
đến công ty, Kiều Lam có buổi nói chuyện với các sinh viên Khoa học Tự Nhiên về
chủ đề “Tình Người – Sống có ý thức”. Cô kể cho mọi người nghe một câu chuyện xảy
ra cách đây tám năm, khi cô còn là sinh viên năm hai.

-
Hôm ấy, Lam ngồi chờ xe buýt 104 đi chợ Bà Chiểu, có một cặp vợ chồng đã ngồi sẵn
ở nhà chờ xe buýt trước Lam. Thấy Lam ngồi xuống, người phụ nữ ấy hỏi Lam vé xe
buýt từ đây đi bến xe miền đông là bao nhiêu tiền. Lam trả lời là 2.000đ/lượt
chị ơi, chị ấy lại chìa tờ hai ngàn của mình ra và bảo hai vợ chồng còn chừng
này ngồi đây từ hai giờ tới bây giờ là hơn năm giờ chiều không xe buýt nào cho
lên. Ngày ấy sinh viên ai chẳng có tập vé tháng trong tay, Lam cũng không ngoại
lệ, trong túi thì chỉ còn duy nhất tờ 50.000đ. Sau đó có một chị khác đến chị ấy
cũng kể câu chuyện giống hệt vừa kể với Lam nhưng vẫn không nhận được sự giúp đỡ
của chị kia. Nhìn dáng người chị ấy không phải người có tiền nhưng cũng không
phải người khắc khổ, chị ấy mang một đôi bông tai to màu trắng. Lam cũng thấy
có chút áy náy nên đi qua hàng nước mía cách đó không xa tính mua nước mía lấy
tiền lẻ giúp đỡ anh chị ấy về được nhà. Nhưng khi Lam quay lại, chị ấy đ


XtGem Forum catalog