Old school Swatch Watches
Bước Qua Yêu Thương

Bước Qua Yêu Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324645

Bình chọn: 10.00/10/464 lượt.

một gánh nặng. Rằng anh phải hoàn hảo hơn đứa em
của mình. Đã có lần, anh mong thời gian quay trở lại, để anh
có thể khiến bản thân trở lên trụy lạc như thằng em trai. Để
không ai phải san sẻ cho anh những hai lần tình thương yêu so với
Nam Lâm. Đã có lần anh mong, mình có thể bất cần đời được như
thằng em trai. Để anh không phải nhất nhất là một con người
hoàn hảo, luôn nhìn buồn vui của người khác để mà sống. Đã
có những lúc anh mong mình có thể thực hiện được tất cả
những cái "đã có những lúc" kia.

Và rồi, hình như anh cũng đã thành công.

Nhưng không trọn vẹn.

Anh ích kỉ, chỉ một mình anh biết. Anh tham lam, cũng chỉ có một mình anh biết mà thôi.

Anh đã can đảm để tiếp tục nắm chắc tay Trúc Diệp cho dù cô
ấy không yêu anh. Nhưng anh đã quên mất một điều, quên mất rằng
giữa anh và cô, ai mới là người nắm tay. Anh không muốn buông tay nhưng cô ấy thì có thể. Anh quên mất rằng yêu là phải tự
nguyện từ hai phía. Đã quên mất rằng, chính mình đang làm đau
người khác và rắc buồn khổ nên trái tim, tâm hồn của bản thân. Đã quên mất rằng, Trúc Diệp đã dừng lại ở phía sau từ lúc
nào. Vậy mà anh vẫn cứ ung dung bước đi và không thèm để ý.
Để đến khi nhận ra, anh thấy mình đã quên quá nhiều điều.

Dương Thùy nín thở không dám nhìn mẹ của Mạnh Đức. Cái cô sợ
nhất cuối cùng cũng đã đến. Đó là đi gặp gia đình anh.

Người phụ nữ trước mặt Dương Thùy nhìn thật quý phái và có
phần hơi nghiêm nghị. Ánh mắt bà lướt nhìn Dương Thùy như muốn
dò xét rồi lại nhìn vào phía bàn tay của cô. Bàn tay đó, con
trai bà cũng đang nắm chặt. Sau đó bà nói:

- Dương Thùy, cô đã biết chuyện của bố cháu.

Dương Thùy nghe thấy câu này vội vàng dướn cổ lên như muốn nói
điều gì đó. Nhưng mẹ của Mạnh Đức đã nhanh chóng đưa tay ngăn
lại khiến cô cũng đành thu người về và nghe bà nói tiếp:

- Cô biết là cháu khó xử như thế nào. Có phải cháu đang nghĩ
rằng cô sẽ nói với cháu những lời không ra gì. Nói cháu không
xứng với Mạnh Đức và nói cháu hãy rời bỏ nó không?

Dương Thùy gần như không tin vào những gì mà mẹ của Mạnh Đức
đã nói. Phải, trong tâm trí cô, hình ảnh của bà hoàn toàn
khác thế này. Bà có khuôn mặt sắc lạnh, có đôi mắt thích
nhìn ngó vào gia cảnh của người khác chứ không phải là một
người phụ nữ hiểu đời như thế này.

Dương Thùy có vẻ hơi choáng, cô nhất thời không biết ứng phó
với tình huống như thế này. Trước lúc đến gặp bà, cô đã
chuẩn bị rất nhiều câu nói mang tính chất cãi vã và đòi
quyền lợi. Nhưng dường như giờ đây, tất cả những thứ đó trở
nên hơi thái quá và thừa thãi thì phải. Dương Thùy đưa mắt sang nhìn Mạnh Đức cầu cứu. Và cô phát hiện ra là vẻ mặt của anh ấy rất bình thản.

Rồi tiếng mẹ chồng tương lai của cô lại vang lên:

- Dương Thùy. Cháu còn nhớ lần trước cháu đến nhà cô chứ?

Dương Thùy khẽ trả lời:

- Vâng!

- Lúc đó, cháu biết tại sao cô nhìn cháu như vậy không? Có
biết tại sao cô lại hỏi về gia đình cháu nhiều như thế không?

- Vì sao ạ?

- Là bởi vì đã có lần cô nhìn thấy cháu vào bar. Cô là một
người phụ nữ truyền thống, cô rất coi trọng thể diện và trinh
tiết mà các cháu ngày nay cho là "gì gì đó". Lúc đầu, cô
tưởng Mạnh Đức với cháu chỉ là thoáng qua, là gió thổi mấy
bay, vô tình lướt qua chứ không có gì sâu đậm. Và cháu cũng
biết, có người mẹ nào muốn con mình kết hôn với một người mà nó không dành cả trái tim cho không? Về phía gia đình. Cô chỉ
cố tình gây xấu hình tượng của mình thôi. Dù sao cũng nên
khiến cho cháu sợ cô thì cháu mới không dám bước chân vào cái
gia đình này - Nói đến đây bà vội cười - Nhưng có lẽ cô hơi
nhầm. Mạnh Đức đã bị cháu luồn dây rồi dắt đi mất cả hồn
rồi.

- Mẹ, mẹ càng nói càng quá đáng rồi đấy. Con là trâu là bò hay sao? - Mạnh Đức bất bình lên tiếng.

Dương Thùy càng nghe càng thấy phóng khoáng đầu óc, cô cũng tự nhiên dần dần. Cưới nói sởi lởi hơn:

- Vậy sao cô lại chấp nhận cháu ở trong cái hoàn cảnh này? Giờ cháu là con của một tên tội phạm đó.

- Cô không có tính đánh đồng người khác. Cái gì cũng phải rõ
ràng và công bằng. Bố cháu là bố cháu, cháu là cháu. Hãy
sống hết mình và tốt đẹp là được.

Dương Thùy mỉm cười hạnh phúc. Cuối cùng thì cũng gỡ được
nút thắt giữa bà mẹ chồng tương lai và mình rồi. Cô cảm thấy
như cái đ