Snack's 1967
Boss Quá Gian Xảo!

Boss Quá Gian Xảo!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325425

Bình chọn: 7.5.00/10/542 lượt.

ỉ tội cho người nào bị xâm nhập mà
thôi.

Mà Lăng Tử Tiên cũng khá tự tin, có thể xâm nhập vào máy tính có độ
bảo mật khá, thì người kia cũng không phải hacker hạng xoàng. Lấy tên
thứ 3 kia làm đối tượng để tỷ thí, Lăng Tử Tiên đây hứng thú, không phải chỉ muốn tên kia tiền mất tật mang nữa!

Mà hacker kia hình như cũng có ý nghĩ giống cô, cũng không đổi đối
tượng sang cô, mục tieeu của 2 người đều là máy tính (của người) thứ ba
kia.

Cao thủ so chiêu, ai cùng tranh phong?

Lăng Tử Tiên tập trung toàn bộ tinh lực, chuyện thú vị thế này là lần đầu tiên.

Kết quả là một cuộc cạnh tranh khốc liệt bắt đầu, 5 phút, 10 phút, 15 phút…

Muốn hack 1 máy tính thật ra cũng không khó lắm, nhưng mà dữ liệu, hệ thống bên trong lại khá phiền phức. Mà mục đích của Lăng Tử Tiên, muốn
phá hỏng toàn bộ cái máy, mặc kệ bên trong có dữ liệu gì quan trọng hay
không…

Kỳ thật, có thể nói cô độc ác, đến mức Tiết Nhiễm và Mạc Sầu đều phỉ nhổ.

Đương nhiên, Lăng Tử Tiên cũng chẳng phải loại người chẳng phân rõ
trắng đen, cũng không nên phá sạch toàn bộ máy người ta, đúng không? Làm người cần có nguyên tắc.

Một phen đánh giá sơ bộ đi qua, đã đi đến thời điểm cuối cùng, đột
nhiên lại xuất hiện những số liệu không bình thường, Lăng Tử Tiên hơi
nhíu mày.

“Làm sao vậy? Thua?” Tiết Nhiễm ghét sát vào, hỏi.

“Hắn đi rồi.” Lăng Tử Tiên trả lời hờ hững, Mạc Sầu cùng Tiết Nhiễm
khó hiểu nhìn cô, cô đáp: “Người này cũng đã đến bước cuối cùng, nhưng
lại rút lui.” Cho nên cô không đánh mà thắng.

“Không lẽ chắm mẩm thua nên rút lui luôn?” Tiết Nhiễm đoán.

Lăng Tử Tiên không trả lời, cô quan sát kỹ tiến trình công phá, nên
đại khái cũng đoán được tiến độ đối phương, đối thủ có năng lực ngang
tầm cô, lý do rút lui không phải như Tiết Mhiễm đã đoán. Hơn nữa, với
hacker mà nói, khó khăn càng lớn, càng muốn khiêu chiến mới đúng.

Vừa trầm tư, Lăng Tử Tiên đành tiến hành bước cuối cùng, nếu không sẽ cho chủ nhân máy tìm ra cơ hội để phản kích, vậy quá lãng phí thời gian .

Nhanh chóng xử lý xong một cái, rồi lại tiếp tục xử lý một máy khác, đó là người đã xâm nhập máy Mạc Sầu.

Một buổi chiều nhanh như chớp trôi qua, Lăng Tử Tiên cảm thấy mỹ mãn
xoay tay, cuộc trả thù thành công mỹ mãn, ít nhất hôm nay khá thú ị, cơn tức lúc chơi game cũng bớt nhiều.

Cuối cùng Lăng Tử Tiên mới để ý đến IP 2 máy kia, quả nhiên, ở cùng 1 thành phố!

Một lần nữa login game, Thiên Tước Lập Phong cũng đã online,, xuất
hiện bên cạnh 3 người, Phách đã cất tiếng chào hỏi , Lăng Tử Tiên vừa
định trả lời, di động liền vang lên.

“Thiên Triệt.” Lăng Tử Tiên nhận điện.

“Tiên Tiên, anh ở ngay dưới lầu ký túc xá.” Tề Thiên Triệt ngắn gọn.

“… Em xuống ngay đây.”



Đêm nay, Lăng Tử Tiên không về ký túc xá, mà về nhà ở một đêm, đương nhiên là cũng không online nữa.

Sáng sớm hôm sau, Tề Thiên Triệt mới tới nhà họ Lăng, Lăng Tử Tiên bị Lăng Tử Ái kéo dậy từ trong chăn chăn, vẫn trong trạng thái ngủ mơ
màng.

“Lăng Tử Tiên, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, chẳng lẽ định đi
muộn?!” Mẹ Lăng bố Lăng đã đi từ sớm, cho nên Lăng Tử Ái nhận trách
nhiệm gọi cô tiểu thư dậy.

“Chị Yêu, em buồn ngủ mà…” Lăng Tử Tiên nheo mắt, rồi ôm chầm lấy người ta.

“Đứng lên, dậy đi, hôm nay phải đi làm!” Lăng Tử Ái bất đắc dĩ lắc
đầu, con bé này không đến 8h là không muốn dậy, giờ mới 6h hơn, đúng là
làm khổ con bé.

“Vẫn không chịu dậy?” Tiếng cười nhe truyền từ phía sau.

Lăng Tử Ái quay lại theo hướng giọng nói, chỉ thấy Tề Thiên Triệt mỉm cười, khoanh tay tựa vào khung cửa, nhìn cô gái đang mê ngủ.

Người bị gọi dậy tuyệt đối tuột huyết áp, có người thì lại nổi điên,
cũng có buồn bực yên lặng, mà như Lăng Tử Tiên thì… Tiếp tục ngủ.

“Thiên Triệt, anh lại đây giúp em đỡ con bé, để em mặc đồ cho nó.”
Lăng Tử Ái bất đắc dĩ thở dài, bây giờ quần áo chuẩn bị cho con bé mới
mặc có một nửa,.. Thật ra, từ lúc 6h cô đã gọi Lăng Tử Tiên dậy rồi, có
mặc quần áo thôi mà cũng mất đến gần nửa tiếng.

Tề Thiên Triệt mỉm cười rồi lắc đầu, đi qua, kéo Lăng Tử Tiên ra khỏi người Lăng Tử Ái.

“Đừng nhúc nhích…” Lăng Tử Tiên híp mắt lẩm bẩm, hai tay không buông ai đs có thể ôm.

Lăng Tử Ái thật cẩn thận đẩy tay cô em, tạm thời chuyển hướng sang
tay Thiên Triệt, chỉnh đầu cô ngả vào vai Tề Thiên Triệt, rồi mới chỉnh
trang lại quần áo.

Bảo Lăng Tử Tiên trẻ con cũng không đúng, lúc nào cô cũng chững chạc, sảng sủa, chỉ riêng trước 8h sáng mà thôi, đó là lúc cô nàng “”ngờ
nghệch” nhất, nói trắng ra, với những ai chuyên thức đêm, trước 8h sáng
là lúc mơ mơ màng màng nhất. (Tuyết: Ta là lúc 9h cơ :v)

Tề Thiên Triệt nhìn cô nàng đã chìm vào mộng đẹp, khóe môi vốn hơi mân giờ lại hiển hiện chút ý cười.

Lăng Tử Ái nhìn nụ cười dịu dàng kia, bỗng thấy miệng đắng nghét, tầm mắt lại nhìn về Lăng Tử Tiên. Nói về tính cách, quả thật là cô kh