XtGem Forum catalog
Bông Hoa Bên Hẻm Vắng

Bông Hoa Bên Hẻm Vắng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323004

Bình chọn: 7.5.00/10/300 lượt.

tỉnh khô :

- Mi đừng nói Mi yêu Chín Mập nghe . Nhìn ông bác sĩ Đáng kỹ chút đi, tốt hơn . Đi chợ đây .

Cô đi một nước chẳng buồn khóa cổng . Đốm đen chạy theo, Tâm Minh chạy ù về nhà . Họ mới về, đặt hành lý xuống, cô đã qua Ty Ty, ai dè ... Bà Nga đợi con ở phòng khách, chưa ra tiệm, thấy mặt con, hỏi liền :

- Chuyện chi buồn rứa ? Mới về đã chạy, không lo tắm rửa .

Nhỏ Mi kể hết với mẹ, bà Nga tặc lưỡi :

- Cha trời ! Bà Hai Gấm tốt thiệt, nhưng khoan chọn vợ cho thằng Thiên, con Ty không được mô . Mẹ nói với con rồi, họ hứa làm sui lâu hoắc, mỗi con Ty Ty là không biết .

- Nhưng anh Thiên rõ ràng có yêu Ty Ty .

- Thì răng ? Cưới rồi còn bỏ được, huống hồ có cái nắm tay, chuyện mô bò nấy đi con, cứ để Ty Ty tự giải quyết .

Ty Ty chẳng giải quyết chi hết, ngày mô như ngày nấy, dọn hàng, bán hàng, đi chợ nấu ăn, dọn dẹp . Thiên qua, tặng bao nhiêu là quà, cô nhận, mặt tỉnh khô không lộ vẻ gì . Thiên thầm thở phào . Chắc nhỏ Mi không để bụng kể lại .

Hôm sau, nhóm năm người lại họp mặt . Đáng lò dò tới nhập bọn . Ty Ty đãi bún chã cá . Hồng Diệp ngồi bên Thiên luôn miệng :

- Em không ăn hành, anh lấy ra cho em .

- Vắt cho em miếng chanh, anh Thiên .

- Hai người xứng thiệt . -- Đáng đâm hông một câu .

Lúc xúm lại coi hình chụp ở Đà Lạt, nhỏ Mi ngẩn ra, răng nhiều hình Diệp với anh Thiên chụp chung rứa hè ?

Cứ tấm nào chụp với Thiên, cô đưa Ty Ty xem :

- Ty ngó đẹp không ? Chỗ ni là thung lũng Tình Yêu đó .

Đáng khen :

- Bên nhau đầy ý nghĩa .

Thiên như kiến bò bụng, không biết nói sao, cứ nhìn Ty Ty . Cô nhỏ tỉnh bơ, nắp nóm khen, người cảnh đều đẹp . Xem xong hỏi :

- Mấy giờ bay hả Diệp ?

- Chuyến bảy giờ năm lăm .

- Hai người ráng học nghe . Có anh Thiên trong nớ, Ty Ty yên bụng . Cô ngáp thả cửa trước mọi người .

- Thôi, đi ngủ sớm, mai còn màn tiễn biệt .

Thiên linh cảm nỗi đau đang len lỏi đến gần anh . Ty Ty chưa khi nào gọi anh là Thiên cả, lúc nào cũng anh Mập ơi, anh Mập à .

Đáng đứng dậy chào về, Ty Ty tiễn ra tận cổng, ba người chào về, Ty Ty phẩy tay :

- Nhớ cột cổng dùm . Hẹn gặp lại .

Cô nhỏ chui vô mùng, tắt đèn, mắt ráo hoảnh, thức trắng . Đã mấy đêm thức trắng rồi Ty Ty ? Buổi sáng, cô nhìn vào gương, tự hỏi rồi tự nhủ : Hãy quên đi, chặng đường mi đi đầy chông gai, gặp ghềnh, hạnh phúc với mi là chiếc bóng mà thôi .

Ở sân bay, mỗi Diệp không thấy mắt Ty Ty thâm quầng . Cô dịu dàng nắm tay Thiên, dặn dò :

- Nhớ vô đúng hẹn, em ra đón .

Nhỏ Mi thương Ty Ty suýt ứa nước mắt . Đáng hớn hở . Thiên bối rối .

Hôm qua, một trong tám bà chị kể chuyện mẹ hứa làm sui với cô Bích . Thiên chỉ biết than thầm, định lựa lời nói với mẹ, nhưng rồi thôi, khi bà Hai nói xong sự nghiệp mới nói chuyện khác .

Một tuần sau Thiên đi . Suốt cả tuần anh không có dịp nói với cô điều muốn nói . Lúc thì Ty Ty mắc bán hàng, lúc lên trường, lúc buồn ngủ . Cô xa lánh anh thật hợp lý, tự nhiên, khiến Thiên âm thầm đau khổ . Cho đến hôm đi, Ty Ty như thường lệ ra tiễn, có Đáng đi kèm lần này . Thiên lên tàu, không nhìn lại .

- Cái thằng ! Bỏ tám ngàn qua bà Bê, chỉ ba phút .

Phải ha . Thiên chạy ù không kịp trồng quần dài . Lúc trở về, mặt băn khoăn :

- Sao . Có gì không ?

- Mẹ tao nói không có gì, nhưng tao nghi bà dấu quá .

- Dấu chuyện chi mới được chứ ?

- Tao sợ nhà Ty Ty có chuyện, là bà ngoại á .

Mỗi Thạnh là hiểu Thiên tận ruột gan, anh chàng mỗi khi nhìn Hồng Diệp, Tâm Minh, tự hỏi : "Không hiểu cô Ty Ty đẹp cỡ nào mà hai em bé nghiêng nước, nghiêng thùng này không làm Thiên động lòng ? Rồi lại thầm nghĩ : Chèn ơi ! Con gái miền Trung đẹp quá xá vậy sao ? Nếu em nào cũng cỡ này, ta dám bỏ quê cha đất tổ Vĩnh Long, cam lòng ở rể miền đất nắng đổ lửa, mưa thúi đất ."

Mới đó mà một năm rồi, mười ngày tết gặp lại thấy Thiên trầm lặng . Thạnh phán như Bao Công :

- Sao ? Em chịu đèn thằng bác sĩ hay chịu huề, kể coi ?

Thiên thở dài :

- Bà ngoại đau hoài, Ty Ty không rời nhà một bước, ta không nói được gì hết .

Thạnh xì dài :

- Mầy có nói ráo nước bọt, mà em Diệp kề bên, thêm bà già cắn cưa làm sui nhà cô giáo, thì cũng cóc ăn thua . Nói tiếp nghe .

- Lần này không tiễn tao luôn, lại có thêm đám bạn trường kề suốt . Tên bác sĩ thì một ngày khám bệnh bà ngoại ba bốn lần .

Thạnh cười ngất :

- Kiểu này, mày phải cưới con Diệp là cái chắc .

- Không bao giờ .

- Để mày coi . Tao nói thiệt . Thấy "em" đối xử với mày mà tao thèm . Trời ơi ! Xinh đẹp, dịu dàng, đảm đang, học giỏi . Mày tìm đâu ra ?

- Dẹp mày đi .

Nói dẹp chớ Thiên thầm thở ra . Cái thằng nói gì cũng đúng khổ nỗi mình lại không yêu . Mỗi lần Thiên thấy Diệp đến, phiề