
ợ Tâm Minh lo chuyện ăn uống chu đáo, chỉ ăn, tắm rửa rồi ngồi trò chuyện hoặc uống cà phê, dạo phố đêm .
Cậu mợ Tâm Minh giàu có, cũng bán vàng, suốt ngày ngoài hiệu, căn nhà rộng thênh, ngoài người giúp việc, hai thằng con cậu mợ đi suốt, ba người tha hồ ăn ngủ thoải mái .
Tối nay, Tâm Minh nói cả ngày đi khờ người muốn ngủ . Cô về phòng chui vào chăn . Còn mỗi Hồng Diệp và Thiên, cô rủ anh đi dạo bờ hồ . Thiên nói :
- Ở nhà dạo cũng được em, nào hoa, nào lá, để sức mai đi thác Gougar xa lắm . Mốt về bay liền đi thành phố cho kịp nhập học .
Nhà cậu mợ Tâm Minh ở đường Trần Phú, là ngôi biệt thự đẹp hai tầng, với hàng mimôsa bọc quanh rào, cả hai đi quanh những luống hoa rồi về ngồi ở xích đu dưới giàn tường vi rộ hoa .
- Em quyết định học kinh tế ư ?
- Dạ, đất nước đang phát triển kinh tế mạnh, em muốn học kinh tế để hòa nhập vào tương lai . Tâm Minh học tổng hợp, nó muốn làm cô giáo .
Thiên cười :
- Theo gien di truyền thì em phải học Tổng hợp, còn Minh thì học kinh tế mới đúng .
Hồng Diệp hất mặt, kiêu hãnh :
- Tâm Minh không đi vào sự cạnh tranh kinh tế được .
- Em được ư ?
- Những gì một phụ nữ tài ba, bản lãnh làm được, em làm được .
Thì ra ngoài vẻ dịu dàng, thanh nhã, Hồng Diệp còn là một cô gái tự tin và tham vọng . Thiên thầm nghĩ và thấy chút gì khác lóe từ mắt cô . Dù sao một phụ nữ thời đại phải như Hồng Diệp vừa dịu dàng, vừa mạnh mẽ . Thiên gật đầu, vẻ tán thành :
- Mong em thành đạt trong tương lai .
Mắt cô gái long lanh dưới trời đêm .
- Sự thành đạt của em, có anh bên cạnh mới là ý nghĩa .
Thiên hơi bối rối . Cô nhỏ có ẩn ý gì đây ? Về công sức dạy dỗ ở anh ư ? Hình như không phải . Thiên nhìn cô, càng bối rối hơn, mắt cô đẹp lắm, mơ màng say đắm nhìn anh . So về nhan sắc, so bề đầy đức hạnh, Ty Ty thua xa, thế nhưng ... Chết rồi ! Thiên ơi, coi chừng .
- Này, cô nhỏ ! Nói gì vậy ? Tại sao lại có anh ? Phải nói có người con trai nào bảnh trai, tài giỏi làm rung động được em chứ ? Để coi ... Có đó . Thằng Hồng Nhật bạn trai anh năm nay ra trường, hôm rồi thấy em, say như ...
- Em không cần bất cứ ai ngoài ...
Cô mím môi, đứng lên, vụt chạy, vấp vào bồn hoa ngã lăn .
Thiên chạy lại đỡ lên, nói :
- Em có sao không ?
Mặt Hồng Diệp đầm đìa nước mắt . Cô rên rỉ, ôm chân :
- Em đau quá, cho em vào nhà .
Thiên dìu đi, Diệp la oai oái, ngần ngừ một chút, anh bồng xốc cô lên, đi vội vào phòng . Dấu mặt vào vai anh, Diệp vòng tay qua cổ, nghe rung động toàn thân . Cô yêu anh quá, yêu đến sẵn lòng vì anh làm tất cả anh có biết không ? Môi cô gắn chặt lên da thịt anh qua làn vai áo, run lên . Thiên thản nhiên đi nhanh vô phòng ngủ và sực nhớ Tâm Minh thì đã muộn . Tiếng la của Diệp làm Minh tỉnh giấc, cô nhìn qua cửa sổ, thấy hết mọi điều và đứng sững ra bối rối khi Thiên bế Diệp đi vào .
- Diệp té, chân đau . Em lấy dầu dùm anh .
Tâm Minh đưa chai dầu cứ ngẩn ra . Cô thấy bạn lạ lắm, cứ như diễn viên trong phim, xuýt xoa, đau đớn, nũng nịu với nam nhân vật chính, mắt ướt át, long lanh tình tứ . Trời ơi ! Tâm Minh cắn móng tay bần thần, nghe không ổn .
Thiên đánh dầu vào chân Diệp xong, đứng lên nói :
- Nếu mai còn đau, chắc không đi thác Gougar được . Hay là về sớm một ngày .
Diệp lật đật nắm tay Thiên, phụng phịu :
- Anh xoa dầu em đỡ đau rồi, mai nhất định đi được .
- Vậy mai tính . - Thiên đi ra, Diệp gọi giật .
- Không chúc em ngủ ngon sao ?
- Chúc em ngủ ngon .
Thiên hơi mất tự nhiên vì ánh mắt tròn xoe của Tâm Minh . Anh vội bước đi . Diệp nhìn theo say đắm, mắt rực sáng, long lanh . Tâm Minh ngồi, kéo chăn cho bạn, buột miệng :
- Hai người có chuyện chi rứa ?
Hồng Diệp ôm tay bạn, áp vào má mình, cười tươi :
- Diệp không giấu Minh là Diệp sung sướng quá . Anh ấy ... -- Cô có vẻ thẹn thùng . -- Thật ra, Diệp cũng yêu ảnh lắm, nhưng ta còn trẻ phải không Minh ? Đợi ra trường chưa muộn . Mẹ anh ấy thì nôn lắm .
Tâm Minh nghe như sẩm nổ bên tai . Răng lạ rứa hở trời ? Tối hôm nớ, thấy anh Thiên nắm tay Ty Ty tình tứ lắm, mình lén chuồn về, răng chừ tới Diệp ? Thiệt là ... Ôi ! Tình yêu rắc rối quá . Dù chi phải nói cho Ty Ty biết .
*
* *
Ty Ty nghe xong, mặt kín như bưng khiến Tâm Minh khó hiểu . Răng hắn không đau khổ mô rứa hè ? Rứa là răng ?
Lơ đãng cầm trái thông Mi tặng, Ty Ty nhồi nhồi trong tay, hỏi bạn :
- Mua vé đi chưa . Khi mô đi ?
Nhỏ Mi nhăn nhó :
- Chuyện nớ khoan nói, cho Mi biết Ty Ty nghĩ chi ?
Ty Ty nhướng mày :
- Nghĩ chi ? Bình thường thôi . Cả hai không bà con họ hàng gì, yêu nhau lại được hai bên vun vào, tốt quá rồi . Mình chờ ăn cưới là vừa .
- Ty Ty !
Cô nhỏ đứng lên, phủi đít quần,