Snack's 1967
Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

Bong Bóng Mùa Hè 3: Áo Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325542

Bình chọn: 10.00/10/554 lượt.

òng
một trăm lần đó.

Chị…

Xin chị hãy vì em mà ngày ngày sống vui vẻ có được không?

Em mãi mãi yêu chị.

Em của chị

Tiểu Trừng.

Ánh mặt trời màu vàng nhạt rọi lên bức thư màu xanh nhạt, nước mắt chảy
từng giọt, từng giọt lăn trên hai gò má xanh xao gầy mòn của Doãn Hạ
Mạt. Cơ thể Doãn Hạ Mạt run lên từng đợt, tóc cô bị gió thổi tung lên.
Doãn Hạ Mạt nắm chặt bức thư đó trong tay, từng giọt, từng giọt nước mắt làm nhòe những dòng chữ.

Sau đó.

Doãn Hạ Mạt cảm thấy khó thở rồi ngất xỉu. Hai giọt nước mắt chảy về phía hai tai cô.

Trái tim Lạc Hi đau khổ như bị cắn xé, anh đưa hai cánh tay muốn ôm Hạ Mạt
nhưng cô đã được người khác ôm vào lòng, thế rồi nước mắt của Hạ Mạt rơi trên ngực người đó

“Hạ Mạt!”

Âu Thần ôm chặt lấy cơ thể lạnh toát của Hạ Mạt đau lòng khẽ gọi.

***

Trần nhà trắng xóa, mùi của nước khử trùng, hình như có những cái bóng trăng trắng cứ đi đi lại lại, âm thanh bên tai giống như sợi bông bị đứt
đoạn, có người cứ nắm chặt lấy tay cô, nỗi đau và nỗi sợ hãi từ những
ngón tay anh ta từng chút, từng chút chuyển vào tận đáy lòng cô.

Giống như một giấc mộng rất dài, rất dài.

Cô cho rằng…

Cô sẽ chết trong giấc mộng kéo dài đó.

“Anh Âu! Xin chúc mừng anh, vợ anh đã có thai hơn hai tháng rồi…” Cách chiếc chăn bông dày, dường như có âm thanh phảng phất nói với người vẫn đang
nắm chặt tay cô từ đầu đến cuối đó.

Lập tức cánh tay đang nắm chặt tay cô cứng đờ như thép!

Sau đó lại chuyển sang nóng rừng rực.

Cánh tay đang nắm chặt tay cô bỏng rực và run rẩy.

Khuôn mặt của người đàn ông đó gục vào lòng bàn tay cô, hình như có cả nước
mắt nóng bỏng ướt ngập lòng bàn tay, giọng nói người đó khàn khàn run
run đầy kích động :

“Hạ Mạt, em nghe thấy gì không, con, chúng ta đã có con rồi…”

Con…



Có lẽ không phải đợi lâu nữa đâu, em sẽ quay trở về, có lẽ em đã trở thành đứa bé ở trong bụng chị rồi đó…



Bên tai là những âm thanh khàn khàn run run của Âu Thần cứ vang lên từng
đợt. Doãn Hạ Mạt nằm trên giường bệnh, hàng lông mi đen nhánh ướt lệ run run, khi nước mắt nóng bỏng của Âu Thần rơi vào lòng bàn tay Hạ Mạt,
nước mắt của cô từ đôi mắt nhắm nghiền cũng chảy ra…

Cô lờ mờ dần nhận ra thời gian…

Hình như bóng đen của màn đêm đang nhường chỗ cho ánh sáng của ban ngày…

Giống như không ngừng có những sinh mệnh ra đi…

Và rồi những sinh mệnh mới lại ra đời…

Trên giá đồ trong siêu thị bày đủ mọi loại sữa dành cho bà bầu, Âu Thần tỉ
mỉ xem ngày tháng sản xuất và thành phần dinh dưỡng, sau đó đặt mấy hộp
sữa vào trong giỏ mua hàng đang xách trên tay. Trong lòng lúc nào cũng
nghĩ đến Hạ Mạt ở nhà, anh lại mua thêm ít trứng gà và cá tươi, rồi ra
quầy thu ngân thanh toán.

“Bố à, con muốn mua xe đồ chơi điện!”

Giọng nói vòi vĩnh của đứa bé trai vọng lại từ giá hàng bên cạnh, bố của đứa
bé không đồng ý, anh ta nói ở nhà đã có rất nhiều xe đồ chơi điện rồi,
trừ phi cậu thuộc lòng bản cửu chương chín thì mới mua cái mới. Nhìn cậu bé vẫn chưa nỡ bị bố mình kéo đi, Âu Thần bất giác đi qua chỗ giá hàng
đó.

Đó là quầy đồ chơi trẻ em, vì siêu thị nhỏ, trên giá hàng đồ chơi bày
không nhiều. Những loại đồ chơi dành cho bọn trẻ tầm tầm một chút thì có súng nhựa, xe điện, búp bê, bộ xếp hình. Những loại đồ chơi dành cho
trẻ sơ sinh thì có chuông lắc, trống cầm tay.

Âu Thần nhặt một chiếc trống nhỏ lên.

“Tùng tùng tùng!”

Theo sự chuyển động của những ngón tay, dùi trống nhỏ hân hoan gõ vào mặt
trống. Một mặt trống vẽ hình một em bé bụ bẫm đáng yêu trong tranh ngày
Tết, mặt trống còn lại thì vẽ một chú lợn con xinh xắn màu vàng mọc
cánh. Nghe những âm thanh vui nhộn đó trong lòng Âu Thần cuồn cuộn trào
dâng dòng nước ấm áp. Dựa theo cách tính lịch ngày trước, em bé sinh ra
sẽ cầm tinh con lợn, là một chú lợn vàng mụ mẫm.

Một bên khác của giá hàng có bày quần áo trẻ em sơ sinh.

Âu Thần ngắm nhìn một chiếc áo trẻ em bằng sợi cotton một trăm phần trăm
mềm mại, mịn màng, giống hệt làn da non nớt của em bé sơ sinh. Sờ vào
cái áo nhỏ đó, Âu Thần có cảm giác giống như đang nhìn thấy đôi mắt đen
láy long lanh của đứa con, nhìn thấy đôi bàn chân và đôi bàn tay nhỏ
xíu, tiếng cười khanh khách thơ ngây và mùi sữa thơm khắp người đứa trẻ…

Đứng trước cửa nhà, nhìn vào cái túi đồ mua hàng anh vừa xách về, ngoài sữa
bột và đồ ăn ra còn có một chiếc trống đồ chơi, một bộ quần áo trẻ em và một con lợn đồ chơi đang ve vẩy cái đuôi như là biết chạy, Âu Thần đột
nhiên có chút ngại ngùng, giống như bí mật trong lòng bị người khác phát hiện một cách trần trụi.

Đẩy mấy thứ đồ dùng trẻ em xuống tận đáy túi đồ mua hàng, Âu Thần hít thật
sâu một cái như muốn giấu kín sự e thẹn bất an của mình rồi rút chìa
khóa mở cửa.

Hạ Mạt vẫn chưa dậy.