
h mảnh khảnh đến mức trông nó có vẻ hơi…ẻo lả,
đầu tóc thì nhuộm hồng vuốt ngược lên cùng với chiếc quần hiệp sĩ cũng
hồng nốt, và khi anh quay lưng lại, Quân mới thoáng giật mình khi nhìn
thấy gương mặt thanh tú, đẹp như con gái của anh cùng 1 hình xăm hình
giọt nước ngay trên má. Nhưng sự bàng hoàng của Quân chưa dừng lại ở đó
khi mà vị thủ lĩnh “quái đản” kia bỗng vứt thẳng cây cơ lên bàn bida,
rồi nhảy chân sáo đến bên Thiên Vũ cùng đôi mắt sáng rực rỡ
- Ôi Red thân yêu của tôi, nhớ tôi quá nên đến sớm hơn hẹn à?!
Vũ nhăn mặt khó chịu, cố gắng đẩy “gã quái đản” ra khỏi mình 1 cách khổ sở
- Joker! Ông giữ thể diện của 1 thủ lĩnh hộ tôi cái.!
Và đây cũng chính là cái sở thích kì lạ của Joker, anh chỉ thích gọi người khác bằng biệt danh mà anh tự đặt cho họ, và dĩ nhiên anh cũng chả
thích ai gọi anh bằng tên thật của mình. Thảo nào vị thủ lĩnh Joker này
quái như cái biệt hiệu của anh vậy.
BĂNG NHÓM HỌC ĐƯỜNG (Complete)
Đoạn Joker quay phắt sang Quân, mắt long lanh chớp chớp liên tục như thợ săn bắt được con mồi ngon vậy. Rồi anh cất giọng nói cao vút, đầy tán tỉnh
- Ôi, tân đội phó Killer đây sao? Chua choa… đẹp trai không thua gì ông cả Red à.
Vũ ngán ngẩm lắc đầu như kiểu đã hết thuốc chữa với Joker rồi…
- Ơ…ờ… chào anh… – Quân khẽ nghiêng đầu cười gượng vì phân vân…không biết nên gọi anh hay chị đây…
- Ngoan quá!!! – Joker nhào đến ôm Quân – lại đây anh ôm phát làm quà gặp mặt nào, nhóc dễ thương ghê cơ, anh gọi em là Mắt Kính nhé nhé nhé.!
- Anh…gọi em là…gì cũng được… – Quân phải cố gắng nói vì bị “gã quái đản” ôm quá chặt và nhìn sang Vũ với anh mắt cầu cứu – bảo bạn anh bỏ em ra
coiiiiiiii
Càng nghĩ Quân càng không thể tin được, đây mà là người duy nhất từng đấu ngang ngửa với đàn anh “bất bại” của mình sao?
Vũ thở dài tách Joker ra khỏi cậu em tội nghiệp xem như đã kết thúc màn
chào hỏi “thái quá” này; rồi anh nhìn thẳng vào mắt “gã quái đản”, nói
nghiêm túc:
- Thật ra hôm nay tôi đến nhờ ông 1 chuyện.
Joker nghiêng người khoác vai Vũ thân mật, nói:
- Red đã nhờ thì tôi có lên giường…, ý nhầm lên thiên đường hay xuống địa ngục tôi cũng làm mà, nói đi nào baby…!
- Tôi muốn loại Khởi Sơn ra khỏi Liên Minh, đồng thời cũng xóa sổ Dark
khỏi giới đánh đấm học đường! – Vũ nói nhanh không cần suy nghĩ
Joker đột nhiên khựng lại, sắc mặt đang tươi như hoa của anh bỗng dưng tái
nhợt đi 1 cách nghiêm trọng, chuyện Vũ vừa nói thật sự không phải chuyện đùa và chính Joker cũng biết rõ, Red của mình không bao giờ đùa như thế này cả. Chắc hẳn cái thằng Khởi Sơn chết bằm kia đã trêu tức Vũ chuyện
gì rồi, mà nếu chỉ đơn giản là “tức” thì Vũ chỉ cần tẩn cho nó 1 trận
như lần trước anh đã làm thôi mà, cớ sao bây giờ lại muốn loại hắn ra
khỏi cả Liên Minh? Chẳng lẽ…
- Đừng nói với tôi là Red muốn phế bỏ võ công của nó đấy.
- Ông nghĩ xem? – Vũ nhìn Joker bằng ánh mắt kiên quyết – để loại nó, tôi cần sự giúp đỡ của ông.
Chợt lúc ấy gã Sơn và Luân cùng bước vào quán, Quân quay phắt lại và cảm
thấy lửa giận trong lòng mình đột nhiên bùng cháy phừng phừng như 1 phản xạ vậy. Anh trừng mắt nhìn vào 2 tên trời đánh kia với bàn tay siết
chặt lại 1 cách vô thức. Vũ khẽ nhìn sang Quân, biết rõ cậu đàn em nóng
tính, nên Vũ liền ra hiệu cho Quân ra về trước và dĩ nhiên là khỏi cần
phải chào gã Khởi Sơn. Quân gật đầu rồi xoay lưng bước đi, trong khi
Joker cứ nhí nhảnh vẫy vẫy tay phía sau để chào anh. Khi Quân bước ngang Sơn, anh không quên húc vào vai gã 1 cách thách thức khiến gã tức điên
lên… nhưng đâu thể làm gì được, vì kẻ duy nhất mà gã sợ trên đời, lại
đang đứng trước mặt gã…
Vũ nhìn tên Luân bằng nửa con mắt rồi nhếch mép lên vẻ khinh bỉ nhất trần đời
- Loại chó cắn chủ ấy mày nên cẩn thận là vừa Sơn ạ.
- Mày… – Luân hùng hổ xông lại Vũ nhưng gã Sơn nhanh chóng ngăn lại, mà có lẽ hắn rất muốn mình được ngăn lại như vậy cũng nên
Nhưng liền sau đó, 1 tia sáng chợt lóe lên trong đầu Luân. “Chó cắn chủ” –
hắn lầm bầm câu nói ấy 1 cách thích thú rồi nở nụ cười cực gian xảo, bắt chước giọng điệu chậm rãi của Khởi Sơn
- À…à… có vẻ như số mày chỉ toàn gặp mấy thằng “chó cắn chủ” như mày nói thôi Vũ à…
- Có mỗi mặt chó mày thôi – Vũ nói tỉnh bơ, chẳng thèm nhìn vào mặt hắn
Chợt tên Luân bật lên cười sằng sặc như phát rồ
- Haha, mày chắc không?? Tao biết có 1 thằng từng phản bội mày, nó gia
nhập Killer chỉ vì mối thù cá nhân, nó đã gọi cảnh sát đến hốt tụi bây
và đã từng cấu kết với cả tao nữa, kể ra tội của nó thì dài như sớ! Chỉ
có mày là chẳng biết cái quái gì đang đâm sau lưng mày cả!
Vũ
quay phắt lại nhìn hắn, đáng lẽ anh sẽ chẳng thèm quan tâm đến tên rẻ
rách này làm gì. Nhưng những điều nó vừa nói thật trùng hợp với chuyện
từng diễn ra và chính anh cũng có linh cảm rằng lúc ấy trong nhóm có 1
tên âm thầm tạo phản! Mặc dù cảm giác đó bây giờ mất đã hẳn, nhưng nó
vẫn k