
iên, anh dõng
dạc:
- 1 đội phó đã bị trục xuất vì phạm luật – anh trừng mắt –
khôn hồn thì đừng 1 ai giống nó! Biết chưa?!
- Dạ…tụi em rõ rồi… – vài tiếng lí nhí vang lên
- Nhục nhã thật! – chợt Vũ thở dài – chủ nhật tuần này lại
có trận đọ sức giữa các đội phó với trường Phan Đăng Lưu, chả biết như thế nào
đây.
- Tôi sẽ đấu 2 lần! – Hoàng nói vẻ rất nghiêm túc
- Ông đừng có điên, nhóm tụi nó không vừa đâu – anh nhướng
mày
- Vậy để em, em cũng là thành viên 3 sao mà – 1 tên trong đó
bước lên trước
- Chỉ có đội phó mới được đấu, phải đúng luật Trung à –
Hoàng kéo áo nó bước xuống
- Thôi để đó tôi tính sau, nhức đầu quá! – Vũ tì mạnh tay
vào trán
Chợt…có tiếng nói vang lên từ cuối đám đông
- Có phải nhóm Killer không?!
- Ai đấy?! – Hoàng quay lại phía sau nhìn dáo dát
Vũ vẫn im lặng, nhìn bao quát xung quanh như không để cho ai
có thể thoát khỏi tầm nhìn của mình, đám đông dần bị tách ra làm 2 bởi 1 người
đang chen vào, anh bước về phía Thiên Vũ, nhìn vị thủ lĩnh hồi lâu; rồi nói
nghiêm túc:
- Anh là thủ lĩnh đúng không?
- Có chuyện gì? – Vũ nhìn chằm chằm vào vẻ mặt hiên ngang ấy
- Tôi…muốn gia nhập băng nhóm Killer…!
Chợt Trung bước lên ngang bằng với anh
- Biến đi nhóc! Thủ lĩnh đang không được vui đâu.
- Được rồi Trung – Vũ điềm đạm, nhìn sang người đứng trước mặt
anh – lý do gì muốn gia nhập?
Anh khựng lai…cảm giác còn căng thẳng hơn cả đi phỏng vấn
xin việc. Anh cố giữ nét mặt hiên ngang, gắng suy nghĩ 1 câu trả lời cho đẹp
lòng vị thủ lĩnh
- Vì…tôi muốn học hỏi thêm từ anh, từ…mọi người ở đây.
- Học hỏi về cái gì? – Vũ nhướng mày
- Về cách đánh đấm, cách lãnh đạo nhóm…để bảo vệ người khác…
– anh ấp úng, cũng không hiểu sao mình lại nói được những câu này
Đám đông cười ầm lên vì câu trả lời được cho là ngớ ngẩn ấy
từ người lạ mặt vừa xuất hiện
- Tên gì? – Vũ nói sau hồi im lặng
- Quân.
- Đầy đủ đi! – anh khoanh 2 tay lại, chau mày
- Hoàng Bảo Quân.
- Lớp mấy?
- 11A2.
- Lớp chuyên? – giọng Vũ lộ vẻ thích thú – học sinh gương mẫu
biết đánh đấm sao?
- Anh cũng vậy thôi – Quân nhếch mép
- Này! Lễ phép đi! – Hoàng gằng giọng
- Thằng này lạ nhỉ, cần phải dạy bảo nhiều – Vũ vuốt vuốt cằm
– chưa thấy trong trường bao giờ
- Tôi vừa chuyển đến… – Quân nói nhanh
Rồi anh im lặng nhìn Quân thật lâu. Những thành viên khác
thì quay sang to nhỏ vào tai nhau điều gì đó liên quan đến tên họ cho là xấc xược
ấy. Chợt Vũ lên tiếng, phá vỡ bầu không khí căng thẳng.
- Để xem, năng lực cậu đến đâu – đoạn anh chỉ tay về phía Trung
– ra đi, đấu với cậu nhóc này!
- Em sao? – Trung phì cười – anh đánh giá cao nó quá đó.
- Đừng cãi – Vũ quay sang Quân, ánh mắt đầy thách thức – nếu
thắng thằng đó, cậu sẽ được nhận làm thành viên chính thức của Killer
- Được thôi. – Quân đáp lại anh bằng ánh mắt cương quyết
Cả nhóm gồm hai mươi mấy người, tạo thành 1 vòng tròn lớn
bao quanh Quân và Trung, Thiên Vũ vẫn ngồi điềm nhiên trên chiếc ghế đá, nhìn
xoáy vào 2 thằng đang trừng nhau. Trung bẻ tay, uốn người khởi động, nhìn đối
thủ nói vẻ mỉa mai:
- Mày nên gỡ cặp kính đó xuống đi, học sinh gương mẫu.
- Mày sẽ không đụng được đến mặt của tao đâu – Quân nhếch
mép
- Vậy sao? – anh nhướng mày, thủ thế trông rất chuyên nghiệp
Vừa dứt tiếng hô “bắt đầu” của Hoàng, Trung đã lao vào Quân,
nhanh như tia chớp; anh tung hàng loạt cú đấm nhằm vào mặt Quân nhưng không
thành. Quân nhanh nhẹn hơn Trung tưởng, anh dễ dàng tránh được những đòn tấn
công của đối thủ như tránh 1 cơn gió, đôi mắt thì nhìn xoáy thì từng động tác của
Trung như tìm kiếm thứ gì đó có thể giúp ích mình trong lúc này…
- Nó chỉ toàn né thôi… – Hoàng thì thầm vào tai Vũ
- Để ý đi – Vũ nhếch mép – nó đang tìm điểm yếu của thằng
Trung.
Chợt Quân tung đòn, nhằm vào ngực Trung, nhưng may thay anh
đỡ được. Quân bắt đầu để ý cách phòng thủ kì lạ của Trung, Trung sử dụng tay phải
ít hơn tay trái, cánh tay này dường như tập trung cho việc phòng thủ ở mặt nhiều
hơn. Và khi Trung vô tình tấn công bằng tay phải, sự phòng vệ ở mặt đã không
còn, Quân nhanh tay chộp lấy cánh tay ấy và vận hết tất cả sức lực, tung 1 cú đấm
như trời giáng vào quai hàm phải của Trung! Có vẻ như bị trúng điểm yếu, Trung
loạng choạng, ôm mặt của mình. Rồi Quân kết thúc trận đấu bằng cú xoay người rất
đẹp mắt, đá thẳng vào mặt đối thủ đang say sẩm, Trung bất tỉnh…
- Thằng này! Mày chơi quá tay thế! – 1 tên trong đó hùng hổ
xông vào Quân
- Nam! – Vũ trừng mắt
- Quá tay? – Quân cười phá lên – tôi chỉ ra có 3 đòn, còn
nó, có ai đếm được nó tung ra bao nhiêu đòn không?
- Chiến lược là gì? – Vũ chồm người về phía anh
- Kh