XtGem Forum catalog
Bà Xã Nghịch Ngợm , Em Là Của Anh

Bà Xã Nghịch Ngợm , Em Là Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324205

Bình chọn: 8.00/10/420 lượt.

n Khải Tuấn đầy bực tức

-Tôi đã cảnh cáo cậu không được động tới Tiểu Du chưa?

-Rồi

-Cậu muốn ăn đòn đến thế sao?

Khải Tuấn nhìn hắn khuôn mặt bình tĩnh nhưng không nhượng bộ.

-Có lẽ cậu hiểu lầm, tôi chỉ muốn ôm Tiểu Du một lần này thôi

Hắn đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Khải TUấn. Khải Tuấn nói tiếp

-Tôi quyết định sẽ không tranh giành Tiểu Du với cậu nữa.

-Tốt.

-nhưng cậu đừng nghĩ tôi không biết chuyện cậu đang giấu giếm Tiểu Du

-Nói rõ luôn đi

-Tôi biết cả rồi, chuyện ba mẹ cô ấy, công ty nhà cô ấy.

Hắn không tỏ vẻ bất ngờ trước câu nói của Khải Tuấn

-Thì sao?

-Không sao cả. Vì tôi sẽ không nói cho Tiểu Du biết. tôi không muốn cô ấy đau khổ.

-Vậy thì không còn gì để nói nữa.

Hắn dửng dưng quay người bỏ đi, Giọng Khải Tuấn vẫn vang lên phía sau

-Nhưng nếu một ngày Tiểu Du biết được sự thật chắc cậu cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra chứ?

Không trả lời hắn mặc kệ lời cảnh Báo
của Khải Tuấn bước tiếp. không phải vì hắn không lo sợ mà vì hắn đã nghĩ quá nhiều về vấn đề này rồi.

Khải Tuấn cũng rời khỏi đó đi về phía lớp học của mình.

Trong bụi cây gần đó có một người đang
nằm nhắm mắt, khi thấy mọi thứ im ắng cặp mắt tinh ranh đó mở to, mỉm
cười, cái cười nửa miệng làm người khác phải đề phòng

-Không ngờ trốn học ra đây ngủ cũng có phim coi. Có vẻ Mọi việc thú vị hơn mình nghĩ.

*GIẢI LAO

Từ khi về lớp nó cứ lo lắng, không biết hắn và Khải Tuấn ra sao khi nó đi.

-Voi con ơiiiiii !!!!

Tiếng kêu tha thiết của Mạnh khang là nó nổi da gà, nhìn ra cửa thấy hắn và Mạnh Khang đứng đó, có cả Khải Tuấn
nó thở ra khi thấy mọi chuyện vẫn ổn

Mấy phút sau cả đám đã có mặt ở căn tin.

Nó chăm chú quan sát thái độ của hắn , nhưng hắn nhanh mắt quay sang nhìn nó

-Nhìn cái gì hả Chân voi?

Nó giật mình quay sang hướng khác.

-Sao vậy? Nào, lại đây với anh!

Cùng lời nói hắn không ngại kéo nó vào lòng làm nó ngượng chín người

-Anh …anh làm gì vậy?

Mặc kệ nó hắn vẫn ôm chặt nó trong tay.

Đại Ảnh lên tiếng cắt đứt sự “e thẹn” của nó

-Tiểu Du à, hôm nay cả nhà mình đều đi vắng bạn qua ngủ chung với mình nhé

-Đư….

-Không được

Nó chưa trả lời hắn đã phản đối làm Đại Ảnh hơi ngượng ngùng

Nó “chữa cháy” bằng một đề nghị

-Vậy hôm nay bạn sang nhà mình đi nha.

-Thật…thật không?

-Tất nhiên

Nó trả lời Đại Ảnh không quên liếc hắn một cái ngụ ý “không được ý kiến”

Đại ÁNh vui mừng nhưng vẫn nhìn hắn e dè, hắn dửng dưng

-Tùy cô!

-Hi hi đồng ý rồi, tối bạn cứ sang nhà mình nhé

-Ừa

Nó hí hửng trong khi hắn khó chịu trong lòng.

*BUỔI TỐI:

Như đã nói Đại Ảnh có mặt ở nhà nó

-Tiểu Du, mình tới rồi

-Bạn lên đây, tối nay ngủ với mình nha.

Nó và Đại Ảnh dắt nhau lên phòng.

-Ủa? gì đây? –Đại ảnh cầm “sản phẩm” mấy ngày nay của lên.

-Hi hi sắp tới sinh nhật Gia Huy nên….

-Bạn tự làm tặng anh Huy hả?

Nó gãi đầu cười ngượng ngùng.

Tối đó nó cố làm cho xong thành quả của mình Đại Ảnh cũng ngồi “học hỏi”.

Nó cứ mải mê “lao động” tới tận khuya,
nhìn qua phía giường thấy Đại Ảnh đã ngủ .nó thu dọn mọn thứ cất vào
ngăn tủ rồi gục xuống bàn nghỉ mệt không biết ngủ quên từ lúc nào

Cạch….

Tiếng cửa phòng rất nhỏ nhưng vẫn rất rõ tiếng trong buổi khuya tĩnh lặng.

Bước chân nhẹ nhàng tiến lại phía giường ngủ , hắn đang nằm đó, quyển sách úp trên ngực. mắt nhắm nghiền.

-Gia Huy!

Giọng nói rất nhỏ hầu như không thoát ra khỏi miệng. Ánh đèn trong phòng vẫn sáng. Một bàn tay giơ ra không
trung chìa về hướng khuôn mặt hắn

-Cô làm gì đó?

Sắp chạm vào mặt hắn Đại Ảnh giật mình khi hắn đột nhiên mở mắt, giọng nói lạnh lùng đó làm cô ta thấy sợ

-Em…em….

Hắn ngồi dậy. thật ra hắn chưa ngủ. từ khi Đại Ảnh mở cửa hắn đã biết. chỉ vì muốn biết cô ta định làm gì nên hắn nằm im.

-Tiểu Du đâu? Sao cô sang đây?

-Ơ…Tiểu Du ngủ rồi, em…sao giờ anh chưa ngủ?

Lúng túng Đại Ảnh đổi chủ đề hỏi han hắn. đứng dậy bước ra khỏi phòng hắn nói một câu làm Đại Ảnh đau lòng

-Cô ở cùng Tiểu Du sao tôi yên tâm ngủ!

-Sao…sao?

Tay vừa đặt lên đẩy cửa thì một vòng tay ôm lấy hắn từ phía sau

-Tại sao vậy? Em không được sao? Sao phải là Đường Du chứ?

Không trả lời vội, cũng không có chút
cảm xúc với lời “tỏ tình” của Đại Ảnh hắn quay phắt người ấn mạnh cô ta
vào tường. gằn từng chữ

-Dám chạm vào người tôi? Nếu vợ tôi không xem cô là bạn thì cô…Chết chắc!

Hắn thản nhiên bước đi trước ánh mắt hoảng sợ của Đại Ảnh.

Đại Ảnh nhìn theo hướng hắn đi, hắn đi
thẳng vào phòng nó. Gục trên bàn vì quá mệt nó ngủ như chết. hắn