Ai Nói Cv Không Thể Cưa

Ai Nói Cv Không Thể Cưa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323785

Bình chọn: 9.00/10/378 lượt.

ng chịu đựng nhưng vẫn là
không thể khống chế được mà từ trong cổ họng phát ra âm thanh nức
nở, cùng với thân thể tự nhiên hơi hơi run rẩy, cuối cùng là trở nên
thổn thức, “... Tôi dễ bị lừa lắm. Người khác nói gì, tôi sẽ nghiêm
túc tin tưởng. Thật sự, tôi sẽ nghiêm túc... ”

“Ngu ngốc, anh thực sự
rất nghiêm túc. Chưa bao giờ nghiêm túc giống như lúc này.” Đem người
thật nhanh ôm vào trong lồng ngực, nhịn không được mà nhẹ nhàng cười
cười, nói.

Đứa nhỏ rốt cục nhịn
không được mà bậc khóc thành tiếng, dường như phải khóc ra tất cả
tức giận cùng ủy khuất mà lâu nay cất giấu trong lòng.



Cho đến nay.

Lo âu thấp thỏm mà giấu
diếm tính hướng như vậy.

Khổ cực mà trộm thích
một người như vậy.

Chua xót như vậy mà áp
chế tất cả những ý niệm không thực tế trong đầu.

Cứ như thế mà dùng sức
khắc chế bản thân mình đang càng ngày càng trở nên tham lam.

...

Lại chưa từng nghĩ tới,
cuối cùng người nguyện ý giơ ra một bàn tay giải cứu chính mình,
chính là Trì Quy.

Ngay cả ảo tưởng xa xỉ
nhất trong mộng cũng đều luyến tiếc.

Lại cuối cùng, cho đến
hiện tại.

Vì lí do gì anh ấy lại
thích mình.

Yếu đuối, khiếp đảm, tự
ti, thậm chí có đôi khi còn bị bác sĩ bảo là tự che giấu cảm xúc.

Cùng so sánh với một người
vĩ đại như anh, ta quả thật hèn mọn tựa hạt bụi.

Bất quá.

Tạm thời cứ như vậy đi.

Làm ơn.

Em nghĩ em tin tưởng lời
anh nói.

Em nghĩ em hiện tại thật
hạnh phúc.

Sau khi xúc động đi qua,
kết quả chính là ý thức rốt cục khôi phục thanh tỉnh, tiểu ngốc kêu
‘a’ lên một tiếng sau đó lấy tốc độ siêu phàm mà năng lực phản ứng
của bản thân bình thường không thể nào có vọt thẳng vào buồng vệ
sinh, còn khóa trái cửa lại.

Trì Quy bất lực nhìn
vừa mới rồi còn ôn hương trong ngực hiện tại đột nhiên hai tay trống
không, nhịn không được mà nhíu mày dở khóc dở cười.

Hai má cùng cái mũi lấy
tay che lại nên nhìn cũng không thực rõ ràng, nhưng ánh mắt chính là
bộ dáng ướt át cùng nước mắt chưa kịp khô, lộ ra làn da cùng hô hấp
nóng bỏng, hơi thở hỗn loạn cũng đại khái đoán ra hiện tại mặt
mình cũng sắp bị thiêu cháy rồi.

Thổ lộ!!

Còn, còn hôn!!

Mới vừa rồi, chỉ mới
mười mấy phút đồng hồ trước, bị học trưởng mình thích nhất, hôn!!

Quan trọng là, chính
mình lại còn ở trong ngực người ta mà khóc đến ủy khuất như vậy, xấu
hổ như vậy!

A a a a a!!!

Đại não thoáng khôi phục
lại thanh tỉnh, hiện tại lại bắt đầu có một loại cảm giác không
chân thật cùng vui sướng đến choáng váng, giống như mới từ một đám
mây trên cao bước xuống, trong lỗ tai tựa hồ còn nghe được nhịp tim
đập thùng thùng không ngừng.

Bỏ tay ra nhìn đến, quả
nhiên nhìn thấy bộ dạng đôi môi màu đỏ tươi, cùng dĩ vãng vốn là hơi
hồng nhạt tái nhợt hoàn toàn đối lập, thậm chí còn lưu lại xúc
cảm tê dại cùng nóng rực vẫn không mất đi.

Rất... đột ngột.

Rất... rung động.

Cũng rất... không chân
thực.

Khoảnh khắc trong đầu
thoáng xẹt qua một ý tưởng, nếu không phải mình đang nằm mơ vậy nhất
định chính là ông trời đang nằm mơ, tay đã muốn vô ý thức mà sờ lên
đôi môi nhiệt độ vẫn không chịu thối lui, gần như là lấy biểu tình
dại ra mà nhìn chính mình trong gương, tim đập cơ hồ muốn phá vỡ
lồng ngực mà nhảy ra ngoài.

Tiếng đập cửa vang lên
thật lâu khiến tinh thần phục hồi trở lại, phản ứng đầu tiên chính
là lấy tay gắt gao chế trụ cánh cửa đã khóa thật kỹ lại, hơi thở
không xong mà hô to, “Đừng vào! Tôi, tôi đi vệ sinh.”

“Ừ, em cứ từ từ, anh
không vội. Nếu em muốn xem báo chí giết thời gian, ở bên tay trái có
tờ tin tức ngày hôm nay.”

Người ở ngoài trong
giọng nói chính là không thèm che giấu ý cười càng làm cho Tô Nhiện
hận không thể khóa cửa cả đời ở trong này không đi ra ngoài nữa còn
tốt hơn.

Trì Quy nghe thấy người bên
trong cứ rục rà rục rịch luống cuống tay chân không biết là đang làm
gì, dựa vào tường không tiếng động mà nở nụ cười.

Đợi ước chừng nửa
tiếng, cái kẻ toàn thân hồng như con tôm đã sắp biến thành rùa mà
từ trong toilet đi ra, thấy Trì Quy đứng ở cửa không một tiếng động
liền theo bản năng kinh hô một tiếng, sau đó vẻ mặt ai oán lắp bắp
than thở, “Anh, vẫn, cái kia ở chỗ này sao?”

“Ừ. Anh, vẫn, cái kia ở


Polly po-cket