
ến lợi: “Nhị đương gia Hắc Sơn võ công xuất chúng, Xi Ly Quân không muốn tự mình ra tay, sợ bị ngươi phát hiện ra sơ hở,
cho nên phái Gấu yêu ra tay. Nhưng Hổ yêu dũng mãnh, hắn sợ Gấu yêu
không địch lại được, sai ta dùng độc bò cạp cộng thêm hỗn hợp thuốc độc, bôi lên đao. Loại độc dược ta có thể luyện ra, ngươi cứ nhìn trên thi cốt Hổ yêu là sẽ thấy. Ta ở Hà sơn, là người của Xi Ly Quân,
tuyệt đối không thể có ân oán gì với nhị đương gia Hắc Sơn. Nếu không
phải Xi Ly Quân cưỡng bức, vô duyên vô cớ, tội gì phải chế độc giết
hắn?”
Tôi lạnh lùng hỏi: “Ngươi nói ra sự thật, không sợ ta giết ngươi?”
Tố Tố hận nói: “Ta thoát khỏi tay hắn, yêu lực mất hết, yêu cốt hỏng
hết rồi. Ngươi muốn giết cứ giết, còn phải sợ gì nữa? Nhưng thủ lĩnh Hắc Sơn thì khác, ngươi là yêu ma mạnh mẽ như vậy, thật sự có thể cam tâm
bị hắn đùa bỡn? Bị hắn quản thúc?”
Tôi nghe xong, xoay người rời đi.
Tố Tố sửng sốt, đuổi theo hỏi: “Ngươi không báo thù?”
Tôi quay đầu đáp: “Ngươi muốn mượn đao giết người, còn hiệp nghị ngũ sơn, sao ta có thể cho ngươi được như ý?”
Tố Tố hổn hển, ở phía sau dậm chân mắng: “Đồ bỏ đi! Thùng cơm, vô dụng! Ta nhìn lầm năng lực của ngươi rồi!”
Con chồn theo tôi đi tuần, nghe thấy tiếng mắng, tức giận nói: “Không giết con ả đáng ghét này sao?”
“Yêu cốt của ả đã hỏng rồi, sẽ quay về nguyên hình nhanh thôi, còn bị
rơi và Súc Sinh Đạo chịu khổ nữa,” tôi cười, “Ả ôm quyết tâm liều
chết muốn báo thù, đồng thời cũng xin giải thoát. Yêu quái ta là thân phận gì? Sao có thể làm như ả mong muốn được?”
Chồn giận nói: “Xi Ly Quân thật sự quá kinh khủng, yêu quái Hắc Sơn
chúng ta không phải dễ ăn hiếp, cùng liều mạng với hắn đi! Báo thù cho
nhị đương gia!”
Tôi lắc đầu: “Hiệp nghị Ngũ sơn rất phiền phức.”
Chồn nóng nảy: “Mèo lão đại, cứ thế mà bỏ qua sao?”
Tôi liếm liếm móng vuốt sắc bén, âm trầm nói, “Giết người không cần dùng đao?” Tôi phân phó chồn, “Đi nói với Xi Ly Quân, bảo hắn tới đây,
muốn nghe ta nói thì hai đầu đều phải tỉnh táo,” chồn dù không rõ
cũng không phục, nhưng ưu điểm của hắn là nghe lời, vì thế ngoan ngoãn
đi.
Mèo câu hồn ở đôi mắt, mèo xinh đẹp ở lười nhác.
Chờ đến khi Xi Ly Quân đến, tôi mặc chiếc váy đỏ rực, tóc buông xuống,
đeo vòng hoàng kim, lộ ra nửa bờ vai trắng nõn, gáy đeo lục lạc, lười
biếng nằm nghiêng trên giường mềm. Xi Ly Quân nghe tin, bỏ tất cả mọi
việc, vội vàng đến đây, ngồi bên cạnh tôi, mỉm cười châm rượu cho tôi.
Tướng mạo tinh xảo xinh đẹp, đôi mắt như nước hồ thu lấp lánh dưới ánh đèn. Nếu không biết bản tính của hắn, quả thật cũng có mấy phần
sắc thái quyến rũ người. Đáng tiếc khi đầu ngón tay lạnh lẽo của hắn
lướt qua tay tôi, nháy mắt tôi lạnh nổi cả da gà.
Tôi kìm nén không phát hỏa, ngoắc ngoắc ngón tay, tới gần hắn nói:
“Ta đã suy nghĩ mấy ngày, đề nghị của ngươi cũng đáng tin. Hà sơn và
Hắc Sơn hợp lại, thế lực của chúng ta trong phạm vi nghìn dặm cũng là
số một, lấy năng lực chiến đấu của hai chúng ta, nếu cố gắng có thể nắm lấy toàn bộ phương bắc.”
Xi Ly Quân vô cùng vui mừng: “Đúng vậy!”
Tôi hỏi: “Ngươi định dùng gì làm sính lễ?”
Xi Ly Quân không cần nghĩ ngợi: “Dùng Hà sơn làm sính lễ!”
Tôi tức giận nói: “Ngươi lấy Hà sơn làm sính lễ, ta dùng Hắc Sơn làm đồ cưới, thành ý ở đâu? !”
Xi Ly Quân sợ việc không thành, lấy lòng hỏi: “Nàng muốn gì?”
Tôi ôm lấy cổ hắn, chậm rãi nói: “Thân phận Dạ Đồng ta không tầm
thường, muốn thành thân với ta không thể lấy vật bình thường làm sính
lễ!”
Editor: đỗ béo
Betor: mèomỡ
Xi Ly Quân nói: “Vật báu trong thiên hạ, chỉ cần nàng muốn, ta sẽ tìm về hết cho nàng.”
Tôi nói: “Ta là mèo, chỉ thích cá, nhưng cá ngon nhất thiên hạ ta đều đã ăn, chỉ có ba loại chưa được ăn. Cá đoàn phiến trong Đông Hải, cá chép
nhiều màu ở chỗ Vương Mẫu, cá vàng bảy màu trong Tử Trúc Lâm của Bồ
Tát.”
Xi Ly Quân do dự một lúc lâu, khó xử nói: “Công chúa Đoàn Phiến là nghĩa nữ của Đông Hải Long vương, cá chép nhiều màu sớm tu luyện thành tiên,
được sủng ái yêu chiều, là yêu vật có tiên khí. Cá vàng bảy màu cũng là
yêu vật của Bồ Tát, sao có thể bắt đến cho nàng thỏa mãn ham mê ăn uống
của mình?”
Tôi hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi: “Cút! Còn tưởng ngươi là đàn ông có
chí khí, trong lòng đang cân nhắc có thể miễn cưỡng chấp nhận. Nay xem
ra cũng chẳng có gì hơn!”
Xi Ly Quân ngàn xin vạn cầu, tôi cắn răng không chịu, còn giật dây nói:
“Công chúa Đoàn Phiến với tiên nữ cá chép sẽ trốn, sẽ kêu cứu, không dễ
bắt được. Nhưng cá vàng bảy màu cũng không ít, hơn nữa Tử Trúc Lâm canh
giữ lỏng lẻo, ngươi nhân lúc Bồ Tát bế quan, lén chạy đến vớt một con
rồi bỏ chạy. Bồ Tát có phát hiện ra thì cũng đã là chuyện mấy ngày sau,
ngài cũng không biết là ai làm đâu.”
“Được, ai bảo ta thích con mèo tham ăn như nàng.” Xi Ly Quân nhẹ nhàng
mà hôn tay tôi, mang theo rất nhiều tình ý, thấp giọng nói, “Nàng thề
đi, nếu ta bắt được cá vàng bảy màu, nàng phải làm vợ ta.”
Tôi không chút do dự đồng ý: “Được, ta thề.”
Yêu tộc trọng nhất là thề ước, Xi Ly Quân nh