
ìm con
cá vàng cho em!”
Cuối cùng tôi cũng nhớ ra cái tên vô lại này.
Thời Hồng Hoang, thiên hạ đại loạn, yêu quái hoành hành, dùng sức mạnh
quyết định địa vị. Tôi dẫn theo hơn một nghìn con tiểu yêu, chiếm lấy
Hắc Sơn xưng vương, ức hiếp dân quê, làm xằng làm bậy, thanh danh lan
rộng. Cùng bốn vị yêu ma xung quanh là Yên Sơn, Hà Sơn, Hồng Sơn, Bạch
Sơn, xưng là Ngũ đại thánh. Trong đó đứng đầu đám yêu quái Hà Sơn chính
là Xi Ly Quân.
Xi Ly Quân là yêu quái mạnh nhất trong chúng tôi, rắn hai đầu thế gian
hiếm có, một đầu có thể phun lửa, một đầu có thể phun độc, trí tuệ ác
độc, yêu quái bình thường khó có thể địch nổi. Cho nên trong Ngũ đại
thánh, mấy vị yêu quái còn lại đều lấy hắn làm chỉ. Duy mình tôi trời
sinh kiêu ngạo, thích sống một mình, không thèm để hắn vào mắt, tiệc
rượu cũng không tham gia.
Xi Ly Quân có hai cái đầu, cũng có hai tính cách, luân phiên xuất hiện,
ngày đêm không ngủ. Ban ngày hắn tàn bạo, buổi tối hắn háo sắc, chỉ vào
lúc canh ba khi ngày đêm giao nhau là hai tính cách đều tỉnh.
Ngày đó, có con Đại bàng yêu đến từ phía tây coi thường tôi phận con gái, mang người tấn công Hắc Sơn.
Tôi chỉ huy bầy yêu, huyết chiến ba ngày. Xi Ly Quân nghe tin, theo thỏa thuận giữa năm núi, mang binh tới giúp.
Đúng lúc mặt trời lặn, ánh nắng chiều đầy trời, khắp Hắc Sơn đều là vết máu.
Xi Ly Quân đứng dưới đám mây, mặc áo dài đen, đôi mắt vàng trên khuôn mặt yêu nghiệt phi giới tính kia lấp lánh nhìn tôi.
“Ngươi đến muộn.” Tôi ném đoản kiếm đồng đen được khảm đá Hắc Diệu cướp
được xuống, ngồi trên núi hài cốt, khắp người đều có vết thương, ngẩng
đầu cười đắc ý với hắn. Đột nhiên tôi lấy đoản kiếm đâm lên người đại
bàng yêu, vừa liếm miệng vết thương vừa ngoe nguẩy đuôi, sau đó đứng lên trên tảng đá lớn, rất có khí thế của chị cả sai lũ yêu thu dọn tàn
cuộc.
Mấy lần gặp trước kia, tôi đều dùng hình mèo. Cho nên Xi Ly Quân ngơ
ngác đứng giữa không trung, nhìn tôi chằm chằm, qua lúc lâu mới hỏi: “Cô là Dạ Đồng?”
Tôi giận, chỉ vào đầu hỏi: “Tai mèo đuôi mèo, mèo yêu mà cũng không phân biệt được à. Ta không phải Dạ Đồng, chẳng lẽ ngươi là Dạ Đồng? !”
Xi Ly Quân nhảy xuống khỏi đụn mây, hỏi: “Ta chưa bao giờ gặp cô trong yến hội.”
Ánh mắt tôi không vui, xoay một vòng, châm chọc hỏi: “Bây giờ không phải đã gặp rồi sao?!”
Xi Ly Quân nở nụ cười: “Là do ta không ngờ Dạ Đồng Hắc Sơn lại xinh đẹp như vậy.”
Không đánh người cười, tôi cực kỳ tự tin với vẻ ngoài xinh đẹp của mình, nghe thấy lời khen, cái đuôi lập tức dựng thẳng, vênh mặt lên, kiêu
ngạo đáp: “Đương nhiên!”
Màn đêm buông xuống, nhưng đôi mắt Xi Ly Quân sáng lên, nhìn đến khi
trong lòng mèo tôi bắt đầu sợ, hắn mong đợi hỏi lại: “Có thể mời Dạ Đồng đến Hà Sơn làm khách được không?”
Tôi lùi về sau một bước, nhíu mày: “Có rảnh thì đi.”
Xi Ly Quân ân cần: “Ta có thể chữa thương cho cô.”
Trực giác của tôi thấy không có việc gì mà ân cần, không phải lừa đảo cũng là quân trộm cắp, từ chối.
Xi Ly Quân có hơi đăm chiêu: “Người đứng đầu Hắc Sơn đã có phu quân chưa?”
Tôi cảm thấy này người rất đáng ghét, chạy.
Xi Ly Quân còn muốn lằng nhằng.
Nhị vương ở Hắc Sơn là hổ yêu, cũng thuộc loài mèo, da mặt dày, mặt mũi
anh tuấn, tính cách chất phác thành thật, là trợ thủ đắc lực tôi tin
tưởng và nể trọng nhất. Anh ta thấy đối phương khó chơi, liền thay tôi
chặn lại: “Số người thích yêu quái đứng đầu Hắc Sơn có thể xếp hàng dài
từ đỉnh núi xuống chân núi. Phu quân của cô ấy, ta còn chưa đến lượt chứ đừng nói là ngươi.”
Ba ngày sau, anh ta ra khỏi núi tìm cá cho tôi, bị mấy yêu quái lợi hại
vây đánh, chết dưới chân Hắc Sơn. Tôi giận dữ, thề báo thù, quyết tìm ra hung thủ. Nhưng tôi lắm kẻ thù, hiện trường không để lại dấu vết gì,
khó xác định được hung thủ. Xi Ly Quân nhân cơ hội đến bên cạnh tôi, nói là thấy sói yêu núi Lưu Vân dạo này thường hay đến chân Hắc Sơn, ân cần nói muốn cùng tôi truy tìm hung thủ.
Tôi nghĩ nghĩ, đồng ý. Cùng hắn đến núi Lưu Vân khiêu khích sói yêu đang cùng bạn bè giết người phóng hỏa. Nhưng thủ lĩnh sói yêu thật ra rất có khí phách, đến chết cũng nói chưa gặp bao giờ hổ yêu nhà tôi.
Manh mối gián đoạn, tôi tiếp tục thăm dò, lại thêm Xi Ly Quân sống chết
quấn lấy đi theo bên người, hận không thể ngày đêm không rời. Nhưng hắn
không thích hình mèo của tôi, chỉ thích dáng vẻ tôi biến thân. Lúc tôi
viết chữ, hắn muốn cầm tay tôi cùng nhau viết. Lúc tôi ăn cá, hắn sẽ
dùng đũa gắp cá nướng đưa lên miệng tôi. Lúc tôi ngủ, cái tên hai đầu
vĩnh viễn không cần ngủ như hắn quanh quẩn ở cửa động, không đánh đàn
thì đọc thơ ca chua xót. Buổi sáng Xi Ly Quân thường đến mời tôi đi đánh nhau, buổi tối Xi Ly Quân thường đến muốn động tay động chân, mà phụ nữ yêu tộc không có tư tưởng trinh tiết mạnh, xằng bậy chiếm đa số. Tôi
chưa ăn thịt heo cũng đã thấy heo chạy, nhìn tính tình hắn như vậy, cho
dù là người mù, cũng biết rõ hắn nghĩ gì.
Có yêu quái quen biết đến làm thuyết khách: “Hà Sơn rất gần Hắc Sơn, có
thể liên kết thành một. Xi Ly Quân lớn mạnh, liên thủ với cô, đúng là
ông trời tác hợp, yêu