XtGem Forum catalog
Yêu Trong Đau Khổ

Yêu Trong Đau Khổ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329570

Bình chọn: 9.5.00/10/957 lượt.

gười đàn ông đó không nói hai lời liền xoay người rời đi, thậm chí còn đi

rất nhanh. Tả Á rụt người lại, đi vào bếp. Hiện cô vẫn chưa ý thức được

người vừa nói nhầm nhà đó, thật ra là đến tìm cô.

Cơm tối vẫn là

bốn mặn một canh, Tả Á ăn say sưa ngon lành, tay nghề của Kiều Trạch

chưa từng làm người khác thất vọng. Ăn cơm xong, Tả Á rửa bát, Kiều

Trạch ngồi trên ghế sofa trong phòng khách đang xem thứ gì đó trong tay.

Nụ hôn kia, dười như chỉ là giấc mộng Nam Kha, cô làm bộ không biết, mà

anh cũng làm như chưa từng xảy ra. Tả Á rửa bát xong ra ngoài, nhìn Kiều Trạch chăm chú, có lời muốn hỏi anh nhưng lại cảm thấy nếu quấy rầy

liệu có bị ánh mắt của anh giết chết ngay tức khắc không.

Cuối cùng Kiều Trạch quay đầu lại nhìn cô, khẽ cau mày hỏi: "Có chuyện gì sao?"

Tả Á nghĩ anh cũng chẳng ăn thịt người, sao mình phải sợ như vậy. Cô mạnh

dạn hẳn lên, nói ra điều thắc mắc mà cô đã nín nhịn cả ngày.

"Kiều Trạch, tại sao anh không ở nhà mình? Còn nữa, chỗ quần áo của anh trong tủ tôi tức là sao?"

Gương mặt điển trai lạnh lùng của Kiều Trạch vẫn không hiện chút cảm xúc, quay đầu tiếp tục xem thứ trong tay.

Cô suy đoán lung tung: "Hay là....Anh đang tránh né chuyện gì phải không? Trốn nợ à?"

Kiều Trạch lạnh lùng liếc nhìn cô không nói gì, như thể thừa nhận. Não trái

lóe lên điều gì đó, nhớ lại cô gái anh đi cùng ngày hôm qua, chợt trợn

to mắt có vẻ như đã hiểu ra rồi, "Nợ tình à?"

Lần này mắt Kiều

Trạch cũng có chút cảm xúc. Anh liếc nhìn Tả Á với vẻ khinh thường, đôi

môi hấp dẫn khẽ mở, lạnh lùng nói: "Không có việc gì thì đằng sau quay,

về phòng ngủ đi, thuận tay đóng cửa vào!"

Tả Á nhẹ nhàng khoát tay, "Oh, vậy tôi đi ngủ, hôm nay anh chịu khó ngủ trên sofa nhé. Ngủ ngon!"

Tả Á về phòng, lăn kềnh ra chiếc giường nhỏ của cô. Giường vẫn thoải mái

nhất, cô đắp chăn mỏng, lại phát hiện chiếc chăn không chỉ có mùi thuộc

về cô, còn có mùi bạc hà thấp thóang và mùi thuốc lá đâu đây. Lòng cô

lại rối bời, một lúc sau mơ màng ngủ thiếp đi.

***

Tại biệt thự nhà họ Chung.

Người đàn ông mang mái đầu hoa râm đang nổi giận đùng đùng, còn Chung Dương thì quỳ phía trước với vẻ mặt khó chịu và bất bình.

Ông vô cùng tức giận quát mắng: "Đây là cô gái mà anh không thể không cưới

sao? Trời ạ, mười tám tuổi đã mập mờ ở chung nhà với đàn ông, còn muốn

bước vào cửa nhà họ Chung, loại con gái như vậy cũng xứng sao?"

"Ba, ba nói linh tinh gì thế? Em ấy có sống chung với đàn ông đâu."

"Anh còn mạnh miệng, tôi thấy anh bị sắc đẹp của nó làm mờ mắt rồi, về sau

không được gặp nó nữa, người trong nhà sẽ lo liệu chuyện chọn người kết

hôn. Xem người của anh chọn thế nào kia, nếu hôm nay tôi không đi gặp

nó, thật sự không biết nổi nó là hạng người nào. Anh hành hạ tôi vừa

thôi, tôi không đồng ý!" Ba của Chung Dương tức giận ho khan.

"Ông à, việc gì phải tức giận như vậy? Nhỏ nhẹ từ từ rồi nói chuyện với

con." Mẹ của Chung Dương hơn bốn mươi tuổi, chăm sóc sắc đẹp rất tốt,

dịu dàng khuyên bảo, cũng vội vàng bưng trà ra.

Ông giận đến mức không kiềm chế được, trợn mắt nhìn Chung Dương, lại nổi cáu với vợ: "Đều do bà dạy con đấy. Con hư tại mẹ mà!"

Bà Chung uất ức, sao lại thành lỗi của tôi rồi? Nhưng cũng im miệng.

Chung Dương thấy ba mình tức giận như thế, nói thế nào thì đó cũng là ba

mình, đành nói: "Ba, mẹ, Tiểu Á thật sự là một cô gái tốt, nhất định có

hiểu lầm gì đó, hôm khác con sẽ hỏi rõ ràng. Ba đừng giận nữa, ba bị

huyết áp cao, phải chú ý sức khỏe."

"Anh còn dám gặp nó, anh còn dám gặp nó thì đừng về cái nhà này nữa!" Ông vung tay lên, tức giận đùng đùng đi vào phòng sách.

Bà Chung kéo Chung Dương đang quỳ dậy, "Con nghe lời ba đi, đừng ngang

ngạnh nữa. Phụ nữ kiểu gì mà chẳng có, hơn nữa, con bé còn nhỏ như vậy

thì hiểu được gì."

"Mẹ, mẹ đừng nói nữa, chuyện của con, con tự

biết." Chung Dương cũng vô cùng rối bời, đưa tay lên vò đầu, lên phòng

ngủ trên tầng hai.

Ba mình tận mắt nhìn thấy Tả Á sống chung với

ai đó, điều này sao có thể? Nhưng ba nói tận mắt nhìn thấy một người đàn ông sống chung với Tả Á đi ra mở cửa.

Chung Dương muốn gọi điện thoại hỏi xem, nhưng lại cảm thấy như vậy là nghi ngờ Tả Á, mình nên tin tưởng Tả Á.

Do dự hồi lâu, rốt cuộc anh vẫn quyết định gọi điện! Điện thoại để trên bàn máy vi tính của Tả Á đặt ở phòng khách bỗng vang lên. Kiều Trạch bị làm ồn không vui nhíu mày, nhưng cũng không có ý định đến nghe điện thoại, bộ mặt lạnh tanh không chút xảm xúc vẫn chuyên chú vào công việc của mình. Rốt cuộc, tiếng chuông điện thoại cũng dừng lại,

chân mày anh cũng theo đó giãn ra.

Điện thoại của Tả Á không có

ai nghe, Chung Dương ở bên kia đã có chút đứng ngồi không yên. Anh nghĩ

rằng có lẽ Tả Á đã ngủ cho nên không nghe được chuông điện thoại. Lại

nghĩ đến ông bố già mình nói nhà của Tả Á có một một người đàn ông

choàng khăm tắm ra mở cửa. Anh không kiềm được nghĩ, căn nhà nhỏ với một phòng ngủ và một phòng khách, có khi nào cả hai ngủ cùng một giường hay không? Và người đàn ông kia là ai? Trước đây Tả Á ở nhà Kiều Trạch anh

đã biết, cũng biết quan hệ đặc