
nghĩ. Laptop của mình đặt ở bên
cạnh màn hình quả táo siêu lớn của Hứa Triết Quân, hoàn toàn là giống như địa vị
thấp kém, khí thế sẽ không cùng một cấp bậc. Nhìn hai máy tính, Tô Nhan đột
nhiên liên tưởng đến hai người cô cùng Hứa Triết Quân. Đúng vậy, máy tính cùng
trạng thái của hai người cũng là giống nhau. Nghĩ đến đây, Tô Nhan trong lòng có
một cỗ cảm xúc chua xót không hiểu. Nếu trời sinh bị khắc chế, vĩnh viễn không
thể thay đổi .
Bất quá rất nhanh, những sợi hối tiếc tự ái bi thương chua xót
trong lòng Tô Nhan biến mất. Bởi vì Hứa Triết Quân thế nhưng nói muốn mang cô đi
chợ mua đồ ăn, thuận tiện đi siêu thị mua đồ ăn vặt. Mua đồ ăn vặt Tô Nhan có
thể lý giải, mua đồ ăn...
"Anh sẽ nấu cơm?" Bị Hứa Triết Quân lôi kéo đến chợ, Tô Nhan rất
là kinh ngạc.
"Bằng không thì thế nào? Anh ở nước Mỹ ở một mình, không thể mỗi
ngày đều ăn bên ngoài?" Hứa Triết Quân nhíu mày, hơi hơi nhướng lên, trong ánh
mắt rõ ràng đang nói, em cho là tất cả mọi người giống em sao?
Tô Nhan co giật khóe miệng, cô lại một lần bị miệt thị. Bất quá
những thứ khác bị miệt thị còn chưa tính, làm một phụ nữ nấu ăn cũng bị đàn ông
miệt thị, đó giống như tự tôn bị tổn thương, đặc biệt mẹ Tô đã giáo huấn Tô Nhan
"Trước hết phải bắt lấy dạ dày đàn ông" loại tư tưởng này hun đúc cô từ lâu. Vì
thế, Tô Nhan ở sâu trong nội tâm liền tiểu bạo phát. Cô âm thầm thề, một ngày
nào đó cô muốn cho Hứa yêu nghiệt quỳ gối dưới trù nghệ tinh xảo của
cô!
Đây chính là nguyện vọng tốt đẹp của Tô Nhan, sự thật là Tô Nhan
cô nương đã quỳ gối dưới trù nghệ tinh xảo của Hứa yêu nghiệt.
"Oa, ăn ngon thật." Vỗ cái bụng nhỏ tròn vo của mình, Tô Nhan cảm
thấy mỹ mãn. Cô nghĩ đến Hứa Triết Quân chính là sẽ nấu cơm mà thôi, không nghĩ
tới thằng nhãi này làm được đồ ăn so với nhà hàng bên ngoài ăn ngon
hơn.
"Anh nấu cơm, như vậy em thu dọn hết bát đĩa rửa đi..." Hứa Triết
Quân chống cằm, cười tủm tỉm nhìn Tô Nhan.
"A... Em thu dọn, em rửa." Ở trên địa bàn của người khác, Tô Nhan
là thập phần nhu thuận dịu ngoan.
Vì thế, Hứa Triết Quân thực vừa lòng nở nụ
cười.
Đợi cho Tô Nhan thu dọn xong mọi thứ đi ra, Hứa Triết Quân ngồi ở
trên bàn cơm, trước mặt đặt một tờ giấy. Thấy Tô Nhan thu thập tốt lắm, hắn
hướng Tô Nhan cười, gọi cô đi qua. Đi đến bên người Hứa Triết Quân ngồi xuống,
nhìn đến nội dung của trang giấy, Tô Nhan ánh mắt bỗng dưng trợn to. Trên tờ
giấy này viết bốn chữ to "Phân công việc nhà".
Mặt trên phân phối vẫn là có vẻ hợp lý. Ví dụ như Hứa yêu nghiệt
nấu cơm, Tô Nhan liền thu dọn rửa chén đĩa; Hứa yêu nghiệt quét rác, Tô Nhan
giặt quần áo; còn có một ít việc lặt vặt linh tinh, dọn dẹp phòng, đúng giờ dọn
dẹp, đổ rác linh tinh, cũng là thay phiên. Nghĩ đến giặt quần áo có máy giặt,
rửa chén cũng rất đơn giản, Tô Nhan liền gật đầu đáp ứng.
Lướt mạng, Tô Nhan phát hiện mạng nhà Hứa Triết Quân tốc độ thật
nhanh, so với trường học nhanh hơn vài lần. Tốc độ mạng như vậy, nếu tải phim...
Nghĩ đến đây, trái tim Tô Nhan nháy mắt đập nhanh hơn, loại cảm giác này rất
thích.
Nhưng là Tô Nhan lại rất nhanh phát hiện một vấn đề thực ác liệt,
máy tính của cô cùng Hứa Triết Quân đặt song song, thậm chí không cần quay đầu,
tầm mắt cũng có thể nhìn thấy màn hình máy tính của đối phương. Tình huống như
vậy, làm cho dũng khí của cô mà mở xem tiểu thuyết *** cùng xem phim bình thường
được sao? Đừng nói mở mà chính là trong đầu suy nghĩ một chút đều không có dũng
khí. Cho nên nói tốc độ mạng nhanh nữa, có ích lợi rắm gì!
Ví dụ Hứa Triết Quân ở một bên làm chính sự, sau đó cô ở bên cạnh
xem hai gã đàn ông làm tình sao? Đừng nói là thật như vậy, Tô Nhan chỉ là hiện
tại ngẫm lại còn có loại cảm giác nổi cả da gà, siêu cấp quỷ dị, siêu cấp khủng
bố.
"Làm sao vậy?" Vẫn dùng dư quang chú ý biểu tình không ngừng biến
hóa của Tô Nhan, Hứa Triết Quân hỏi.
Tô Nhan lắc đầu, khẩn trương nói, "Không, không có
gì."
Hứa Triết Quân vuốt cằm, môi giơ lên một chút thành một độ cong
đẹp mặt, "Em nếu muốn xem, anh sẽ không để ý ."
"A..." Tô Nhan đương nhiên biết hắn chỉ cái gì, lập tức lắc đầu,
"Không cần, em còn không nghĩ xem."
"Nếu em cảm thấy chính mình một người xem ngại thì anh cũng có
thể xem cùng em, không sao cả."
"Phốc ——" Tô Nhan cười văng lên, máy móc quay đầu lại nhìn Hứa
Triết Quân cực kỳ bình tĩnh, trợn mắt há hốc mồm. Theo kinh nghiệm Tô Nhan, bình
thường thẳng thắn chính trực đối với những thứ này hoàn toàn là kính nhi viễn
chi, thậm chí là chán ghét đến cực điểm, đừng nói là nhìn, liền ngay cả nghe một
chút liền chịu không nổi. Nhưng là Hứa Triết Quân vừa mới nói cái gì với cô?
Muốn cùng nhau xem sao? ! Chẳng lẽ...
Tô Nhan bị chính ý tưởng bắt đầu nảy sinh trong đáy lòng mình hù
dọa, Hứa Triết Quân chẳng lẽ không phải là đàn ông chính
trực?!
"Tô Nhan, em suy nghĩ cái gì?" Hứa Triết Quân ngừng công việc
trong tay, nhìn Tô Nhan không ngừng dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá chính mình,
không cần nghĩ đều biết nói, nha đầu kia hiện tại trong đầu nghĩ cái gì, khẳng
định không phải cái gì tốt.
"Khụ, không