Old school Swatch Watches
Yêu Không Lối Thoát

Yêu Không Lối Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325104

Bình chọn: 7.00/10/510 lượt.

Ý?”

“Ông trời không muốn cho tôi đi. Tôi vốn đã chuẩn bị lên máy bay rồi nhưng

trời lại mưa xối xả để giữ chân tôi lại, để cho tôi thấy Cao Thị đã xảy

ra sự cố như thế nào. Thật không biết như vậy có thể nói là ông trời có

mắt không nhỉ?”

“Em đã đồng ý với tôi sẽ không quay về nữa.”

“Tôi đồng ý với Tả Thừa Nghiêu, người tôi vẫn luôn yêu từ bảy năm trước. Còn anh, anh là Tả Thừa Nghiêu sao? Xin hỏi phải xưng hô với anh thế nào

đây nhỉ?”

Tả Thừa Nghiêu thở dài một tiếng, “Cao Ca, không nên càn quấy, em tìm đến tôi làm gì?”

“Tôi đến làm gì? Ha ha, đúng vậy, tôi tìm đến anh thì có thể làm gì được

chứ? Cho dù tôi có cầu xin anh, anh sẽ bỏ qua cho Cao Thị, buông tha cho ba của tôi sao? Tôi đến tìm anh, thật sự là vô ích mà!”

“Cao Ca,

Cao Chí Viễn căn bản không xứng làm cha của em, trong mắt ông ta chỉ có

lợi ích của mình, những thứ khác tất cả đều có thể đem bán đứng.”

“Phải, ở trên ngọn núi tuyết kia, anh sớm đã kể cho tôi nghe chuyện cũ của cậu bé đó. Anh nói ba tôi bội bạc, giết người diệt khẩu. Nhưng cho dù ông

ta có chết cũng không đền hết tội thì đến cuối cùng, đó vẫn là ba của

tôi, là người sinh ra tôi, nuôi dưỡng tôi. Tôi chưa bao giờ trông đợi

anh sẽ bỏ qua cho cha tôi, anh cũng không cần thuyết phục tôi không thừa nhận ba mình. Hôm nay tôi đến không phải là muốn cứu ông ấy, tôi chỉ

muốn hỏi anh, mẹ tôi có lỗi gì với anh chứ? Vì sao ngay cả bọn tôi cũng

không buông tha? Phải, tại tôi đáng bị coi thường, chỉ cần anh tùy tiện

ngoắc ngoắc ngón tay, tôi đã lập tức leo lên giường của anh. Nhưng tại

sao anh không nể tình tấm lòng chân thành tôi dành cho anh mà thay đổi

một cách trừng phạt khác? Lúc anh quay phim lại, tôi vẫn chưa làm gì có

lỗi với Mạnh Dao, anh đã có được cả thân thể lẫn tâm hồn tôi còn chưa đủ sao? Khi đó, anh vốn có hàng ngàn, hàng vạn cách để bỏ rơi tôi, tổn

thương tôi, chưa kể anh lại còn có những tấm hình và đoạn clip kia của

tôi nữa chứ. Chỉ cần anh muốn, cho dù biểu tôi tìm cái chết tôi cũng sẽ

không cự tuyệt. Vậy tại sao anh còn muốn đổi thuốc đặc trị của mẹ tôi,

để cho mẹ tôi vì tôi mà tức chết? Tại sao? Tại sao anh tàn nhẫn như vậy? Mẹ tôi chuyện gì cũng không biết, mẹ cũng không có hại nhà các anh chia cách, tại sao đối với một người bệnh anh cũng không thể nương tay chứ?

Nói cho tôi biết đi, vì sao vậy?”

Cao Ca liên tục chất vấn, Tả

Thừa Nghiêu mím chặt môi, im lặng lắng nghe. Anh trầm giọng nói: “Trước

đây tôi cũng không biết em là con gái của Cao Chí Viễn.

“Tả Thừa

Nghiêu, cho tới bây giờ, anh vẫn muốn gạt tôi sao? Ngay từ đầu anh đã

chán ghét tôi như vậy, nếu như không phải biết tôi là con gái của Cao

Chí Viễn, sao anh lại đột nhiên xuất hiện ở buổi tiệc chia tay hôm tôi

tốt nghiệp chứ? Làm sao tự dưng anh lại ở cùng với tôi? Chỉ có mình anh

cùng tôi đến căn hộ mà mẹ tôi mua, đêm đó tôi uống say, nếu không phải

là anh, ai có thể ở nhà của tôi để sắp đặt máy quay phim, chụp ảnh? Là

tôi ngu ngốc, bảy năm rồi cũng không khá nổi, vẫn luôn bị anh đùa bỡn

trong tay. Nhưng cho dù có ngu ngốc đến mức nào, giờ đây tôi cũng sẽ

không tin tưởng anh thêm nữa. Tả Thừa Nghiêu, lừa gạt tôi vui lắm sao?

À, hay là anh chưa từng lừa gạt tôi, ngay từ đầu đã không buồn che giấu

sự chán ghét đối với tôi rồi. Ở trên núi tuyết, anh rõ ràng đã nói cho

tôi nghe toàn bộ chân tướng, là tự tôi ngu hết thuốc chữa, còn có thể

ngây ngốc nằm dưới thân anh, để cho anh bên này lên kế hoạch báo thù rửa hận, bên kia lại vui vẻ hưởng thụ thân xác con gái của kẻ thù.”

Nói xong lời cuối cùng, Cao Ca lại nở nụ cười nhưng mà nụ cười ấy thật thê

lương. Đã một ngày một đêm không được nghỉ ngơi, trong mắt Cao Ca vằn

vện tia máu, nước mắt lướt qua gương mặt càng khiến nụ cười kia thêm

phần kinh khủng.

Cô cười như khóc, cả người lảo đảo, không đứng vững.

Tả Thừa Nghiêu há miệng muốn nói gì đó lại thôi. Anh bước đến vươn tay đỡ

lấy thân hình mảnh mai của Cao Ca, nhưng cô lại hất tay anh ra. Lùi lại

phía sau một bước, Cao Ca lấy từ trong túi xách con dao gọt trái cây

bóng loáng.

Hai tay cô nắm chặt con dao nhắm thẳng vào Tả Thừa Nghiêu, túi xách bị rơi trên mặt đất.

Cao Ca giống như phát điên, tay cô run rẩy, giọng nói cuồng loạn đầy tuyệt

vọng. “Tả Thừa Nghiêu, anh muốn trả thù thì trả thù mình ba tôi là đủ

rồi, tại sao anh lại hại chết mẹ tôi? Mẹ tôi có biết chuyện gì đâu chứ,

mẹ vô tội mà. Mẹ bị bệnh, suốt mấy năm chỉ ở trong nhà, mẹ chỉ là một bà nội trợ bình thường thôi mà. Mẹ tôi rất đáng thương! Chồng ở bên ngoài

có tình nhân, con gái lại chẳng biết nghe lời. Mẹ tôi đã đủ thảm rồi, vì sao anh vẫn không buông tha cho bà chứ? Vì sao? Oan có đầu nợ có chủ,

tại sao anh lại muốn đổi thuốc đặc trị của mẹ tôi? Anh có biết cảm giác

bất lực khi trơ mắt nhìn mẹ tắt thở đau đớn đến mức nào không? Sao anh

không giết chết tôi chứ? Vì sao?”

Tả Thừa Nghiêu không chút sợ hãi nhìn lưỡi dao sắc bén trong tay Cao Ca. Anh không hề lùi bước, nhìn

thẳng vào mắt cô nói: “Cao Ca, mặc kệ em có tin hay không, tôi thật sự

không có đổi thuốc của mẹ em, đoạn clip kia cũng không phải