Yêu Không Lối Thoát

Yêu Không Lối Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326220

Bình chọn: 9.00/10/622 lượt.

iống như bị

dìm xuống vực thẳm ngập tràn dao nhọn và lửa. Chân tay cô lạnh toát,

trên chán ứa ra mồ hôi lạnh.

Tả Thừa Nghiêu đi tới trước cửa, anh chỉ nói hai tiếng: “Mở cửa.”

Cao Ca hé miệng muốn nói chuyện, lại phát hiện cổ họng như bị tắc nghẹn,

một chữ cũng không thốt ra được, cô nên hỏi “Vì sao anh tới đây?” Hay là giải thích “Việc này không phải là do em làm?”

Nhưng mà cô không

nói nên lời. Câu giải thích này yếu ớt, ngay cả chính bản thân cô nói ra cũng cảm thấy thiếu tin tưởng. Cô đã uống say mèm, ngay cả chính cô

cũng không biết tất cả mọi chuyện xảy ra thế nào. Cô chỉ mơ hồ nhớ là đã ở đó xúi giục một gã hầu rượu, nói muốn dậy dỗ Mạnh Dao một trận. Nhưng sau đó mọi chuyện thế nào thì hoàn toàn không biết. Chẳng lẽ mình thật

sự đã xấu xa như vậy, làm ra cái loại chuyện tàn nhẫn đối với một cô

gái?

Thật ra, nó tàn nhẫn thế nào cô cũng không dám tưởng tượng

đến. Năm người đàn ông, Mạnh Dao bị trói trong bộ dạng trần truồng.

Trời, tuyệt đối không thể có chuyện đó, cô chỉ muốn tìm người cho Mạnh

Dao hai bạt tai, uy hiếp cô ta, ép Mạnh Dao nhận sai mà thôi.

Lúc

cô lấy điện thoại di động gọi cho Cố Tư Nguyên, vẫn thấy trong điện

thoại có một tin nhắn báo là đã rút mười ngàn đồng. Nếu như không có sự

cho phép của cô, ai sẽ biết mật mã của cô để lấy thẻ đi rút tiền? Thậm

chí cô còn nhớ mình từng nói qua ba chữ “Năm người” này.

Cao Ca, rốt cuộc trong lòng cô là dạng ma quỷ gì vậy?

Cô lắp bắp không nói nên lời, cảm giác mình giống như một con ngốc, chỉ

biết hoảng sợ lắc đầu nhìn vào Tả Thừa Nghiêu. Cô không biết biết cuối

cùng cô sợ chính là anh hay chính là bản thân mình.

Tả Thừa Nghiêu không cho Cao Ca kéo dài thời gian, anh lại lạnh lùng gằn ra hai chữ kia: “Mở cửa.”

Cao Ca cảm thấy mình như rơi xuống hầm băng, rượu đã được tỉnh hơn một nửa, tay cô run run đưa thẻ lên mở cửa phòng.

Cửa lần nữa bị mở ra.

Trong nháy mắt, Mạnh Dao trông thấy Tả Thừa Nghiêu, phản ứng đầu tiên của cô

không phải là cầu cứu, không phải là tố cáo, mà là lập tức cố sức giãy

giụa xoay người, chôn mặt ở trong tấm ga trải giường, muốn đem mình giấu đi.

Thế nhưng hai tay hai chân của cô bị trói, mấy tên đàn ông

gây tội trước khi đi lại không biết tốt bụng che phủ chút gì lên người

cô, một loạt các động tác của Mạnh Dao cùng lắm cũng chỉ càng uổng công.

Cao Ca cảm thấy khắp người Tả Thừa Nghiêu đều tản ra khí lạnh âm u, nhưng

anh hết sức dịu dàng đi đến bên giường, cẩn thận tháo dây trói trên

người cô, sau đó kéo lấy tấm drap trên giường, bọc tấm thân trần truồng

của Mạnh Dao lại.

Mạnh Dao quay đầu sang chỗ khác không muốn nhìn

anh, nước mắt vẫn tuôn ra, trong miệng chỉ biết kêu đi kêu lại một cái

tên: “A Nghiêu, A Nghiêu, A Nghiêu…”

Cách tấm drap màu trắng, Tả

Thừa Nghiêu nhẹ nhàng ôm ngang cô lên, dùng một giọng nói nhẹ nhàng như

đang dỗ đứa trẻ con nói: ” Dao Dao, anh đưa em về nhà.”

Cao Ca

đứng ở cửa, ngay cả bước vào cô cũng không dám, lúc này cô lấy dũng khí

muốn tiến lên giải thích: “Em thật sự không cố ý, em uống quá nhiều, em

căn bản không có ý đó, đến tận bây giờ em chưa bao giờ muốn…”

Nhưng thực tế những lời giải thích yếu ớt vẫn chưa có cơ hội nói xong, Mạnh

Dao giống như bất ngờ bị kích thích, mở to đôi mắt đỏ ngầu vô cùng oán

hận nhìn chằm chằm vào Cao Ca, toàn bộ gương mặt đều giống như bị bóp

méo thành một loại hình dạng kinh khủng, cô khàn giọng cố sức hét to:

“Cao Ca, con khốn này, mày sẽ gặp báo ứng! Tao nguyền rủa mày, đoạn tử

tuyệt tôn, vĩnh viễn không nơi nương tựa! Tao nguyền rủa mày!”

Âm

thanh kia thực sự giống như một lời nguyền rủa vô tận, Cao Ca sợ hãi lui về phía sau, thiếu chút nữa ngã sấp xuống cửa, vẫn là Na Na nhanh tay

lẹ mắt đỡ lấy cô.

Tả Thừa Nghiêu cũng không nhìn cô, anh cúi đầu

nói với Mạnh Dao trong lòng mình: “Dao Dao, nếu quả thật vì anh mà khiến cho ai đó làm chuyện cầm thú này với em, anh nhất định sẽ báo thù cho

em.”

Giọng nói yêu thương như vậy, nhưng những lời nói ra lại làm

cho Cao Ca cực kì hoảng sợ, giống như anh là Diêm Vương đòi mạng, thời

khắc này đã xử cô tội không thể tha, từ nay về sau, cả đời cô cũng không có khả năng chạy trốn.

Cao Ca cảm thấy như mình hết đường chối

cãi, cũng không thể chối cãi, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Tả Thừa Nghiêu

ôm Mạnh Dao rời đi.

Chẳng biết bọn họ đi bao lâu, cô vẫn chỉ có

thể đứng chôn chân tại chỗ, giống như là một phần ý thức của cô cũng bị

bọn họ mang đi.

Na Na kéo góc áo Cao Ca, kinh hãi nói: “Cao Ca, chúng ta cũng đi thôi, mình rất sợ.”

Nhưng Cao Ca làm như không nghe thấy.

Trong đầu của cô một mực đều là những đoạn hình ảnh hỗn loạn tối qua. Cô bảo

gã hầu rượu tìm năm người đàn ông, dạy dỗ Mạnh Dao một bài học, đánh mấy cái bạt tai…

Tất cả đều như mũi tên bắn trúng cô.

Là hiểu lầm sao? Hay là do cô sai bảo? Cô ôm lấy đầu, đầu đau như búa bổ, không nghĩ ra được.

“Tiểu Ca, xảy ra chuyện gì? Sao em lại ở chỗ này?”

Hoang mang trong mờ mịt, giọng nói của Cố Tư Nguyên đã làm thức tỉnh một chút ý thức của cô.

Cô thấy Cố Tư Nguyên giống như nhìn thấy vị cứu tinh, rốt cuộc anh đã


XtGem Forum catalog