
rồi, không chọn nữa, tất cả ở lại hết đi.”
Căn phòng này tuy lớn nhưng cùng lúc tiến vào nhiều đàn ông như thế, lập tức trở nên có vẻ chật chội. Nhưng dường như mọi người không quan tâm, dù sao thì cũng làm chuyện đó thôi.
Tuy vừa nãy Cao Ca hơi giận dỗi nhưng cũng chỉ nghĩ mà thôi, không có ý chọn đàn ông. Có điều lúc này có một anh chàng cũng chen qua chỗ cô.
Người này trông có vẻ rất sạch sẽ đứng đắn, không có chút gì là ăn chơi như người ta hay tưởng tượng. Nói cho cùng, Cao Ca không có thói quen thân mật với một người đàn
ông xa lạ như thế, cô vốn đã uống hơi nhiều, dứt khoát muốn đứng dậy đi
vệ sinh để thanh tĩnh lại.
Gã hầu rượu liền kéo góc váy cô lại. “Cao Ca, đừng đi!”
Cô kinh ngạc ngoảnh đầu lại: “Làm sao mà anh biết tên tôi?”
“Nếu như tôi nói cô uống xong ly rượu này rồi mới tiết lộ cho cô
nghe, không phải là cô sẽ càng tức giận mà bỏ đi nhanh hơn đấy chứ?”
Cao Ca miễn cưỡng liếc nhìn hắn ta, gã cười vội nói: “Cho nên tôi rất là thành thật nói cho cô biết, hồi nãy, tôi nghe các bạn cô gọi cô như
vậy.”
“Ở đây ầm ĩ thế này, làm sao mà anh nghe thấy chứ?”
“Nếu như cô đặc biệt quan tâm, chú ý một ai đó, cô sẽ nghe thấy thôi. Lúc mới bước vào đây, cả một đám đông như vậy, tôi lại chỉ nhìn thấy
mỗi mình cô.”
Cao Ca cười khảy: “Nói nghe ngọt quá đó! Ai làm nghề này cũng đều như vậy sao? Không cảm thấy giả tạo quá à?”
“Hết cách rồi, tính chất công việc buộc phải như vậy nên đành chịu
thôi. Vậy mới nói, cô gái xinh đẹp mà cô đơn ơi, đêm nay có thể ủng hộ
tôi một chút không? Đừng khẩn trương, chỉ là nói chuyện phiếm thôi mà.
Tôi đây bán nghệ chứ không bán thân đâu nhé!”
“Xì, ở đây tôi là khách, người trả tiền cũng là tôi. Tại sao tôi phải khẩn trương chứ?”
Cao Ca mở miệng khinh thường, nào có ngờ, chính mình đã vô tình bị gã đàn ông lỏi đời dắt mũi.
Thời điểm mà bạn cảm thấy chán nản, buồn bã và ủ rũ vừa hay lại là
lúc thích hợp để một số người giở thủ đoạn, kiếm kế mưu sinh. Cao Ca vốn chỉ là tay mơ, sao có thể cầm cự được với kẻ có thể coi là “chuyên gia” trong lĩnh vực uống rượu cơ chứ.
Đã có thể dụ được cô ngồi xuống tán gẫu, đương nhiên có thể dỗ cô tiếp tục uống rượu, thổ lộ tiếng lòng.
Chỉ trong chốc lát, Cao Ca đã uống đến mấy chai.
Kỳ thực, khi say chính là thời điểm con người ta cảm thấy yếu đuối
nhất. Rượu giống như có tác dụng bào mòn, đem lý trí hòa tan đi mất,
khiến cho những tâm tình vốn giấu kín dần dần lộ ra bên ngoài.
Lại thêm người bên cạnh vốn có dụng ý khác, cố tình dẫn dắt, chỉ sau vài ly, Cao Ca đã vùi đầu khóc nức nở.
Tôi thích anh ấy như vậy, rốt cuộc thì tôi đã làm sai điều gì? Tại sao anh ấy lại dễ dàng vì Mạnh Dao mà tổn thương tôi?
“Mạnh Dao”, cái tên này chỉ được lẩm bẩm xen lẫn với nước mắt, không
ngờ lại khiến gã hầu rượu cảm thấy hứng thú. Gã hỏi: “Mạnh Dao? Có phải
là Mạnh Dao ở tiểu khu Thắng Lợi không? Cô ta dong dỏng cao, khoảng
chừng hai mươi, còn có một người cha là con bạc?”
Cao Ca mơ hồ ngẩng đầu lên: “Anh làm thế nào mà biết cô ta?”
“Ha ha, phạm vi chỗ này có thể bao lớn chứ? Trước đây, chúng tôi từng làm chung một chỗ, đương nhiên là tôi biết cô ả rồi.”
“Phạm vi chỗ này? Các người làm cùng một nơi, cô ta cũng làm nghề này á, hầu rượu?”
“Cao tiểu thư à, nghiêm chỉnh mà nói, chúng tôi không cùng một loại
người nha. Tôi là bán nghệ, không bán thân. Cô ả bán thân, không bán
nghệ.” Gã hầu rượu nâng ly với Cao Ca, ra vẻ thông cảm. “Cô nha, cô ả
cao cơ hơn cô nhiều. Cô ta đối với đàn ông có rất nhiều thủ đoạn, sở
trường nhất là giả vờ uất ức và tỏ ra ngây thơ, thuần khiết. Cụm từ “trà xanh biểu” chính là để ám chỉ loại người như cô ả đấy. Tôi từng thấy
qua cô ta có rất nhiều mánh khóe để chèo kéo khách hàng của người khác.
Cô đơn thuần như vậy, sao có thể là đối thủ của cô ả được chứ?”
Cao Ca ngửa đầu nốc một ngụm rượu, ly lại nhanh chóng được rót đầy.
Cô cay đắng nói: “Làm thế nào mà cô ta lại hư hỏng như vậy!”
“Tôi nghe thì có vẻ như bạn trai của cô cũng là một người tử tế, mà
người tốt thường dễ bị loại người này lừa gạt. Thực sự là đáng tiếc, cho đến nay, cô ta ỷ có đám đàn ông bảo bọc, không ai dám ra tay dạy dỗ.
Haizz, đành đợi xem đến khi nào ông trời mới mở mắt ra mà trừng trị cô
ta. Thôi, không nhắc đến loại người hèn hạ đó nữa, chúng ta cạn ly nào,
đừng giận nữa!”
Rượu lại được rót đầy, Cao Ca cũng không phát hiện, từ lúc nào bia lại được đổi thành rượu vang rồi.
“Ai nói không có người ra tay chứ, hôm nay tôi sẽ cho cô ta phải chống mắt lên mà nhìn!”
Cao Ca bị kích động buột miệng. Cô giùng giằng đứng lên vớ lấy túi để tìm điện thoại di động, muốn gọi cho Cố Tư Nguyên để bảo anh ta đi tìm
vài người. Có điều cô đã uống rất nhiều, đứng không vững, gã hầu rượu
chỉ nhẹ nhàng lôi kéo, cô lại ngã ngồi xuống ghế sô pha.
“Được, không hổ là tính tình chính trực. Nếu là thời cổ đại chắc chắn cô đây là hiệp nữ rồi. Thôi được, hôm nay để tôi góp chút sức, coi như
báo thù giúp mấy chị em từng bị cô ta chơi xấu. Tôi sẽ tìm giúp cô vài
anh em nhé!”
“Đúng rồi, tìm vài người đi. Hăm dọa cô ta! Bắt cô ta phải nhận s