Duck hunt
Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324604

Bình chọn: 9.00/10/460 lượt.

h giặt đồ tơ lụa…

Hậu di chứng thứ hai, đó là, haizzz…

Vi Vi phát giác ra trước hôn lễ một tháng mà làm chuyện đó quả thực

không sáng suốt chút nào. Hoặc là tiến hành thật sớm, đến khi gần kết

hôn chắc sẽ không còn hưng phấn nhiều như thế, hoặc là dứt khoát lùi lại sau khi cưới.

Lúc bận rộn nhất còn phải đáp ứng nhu cầu của người nào đó nghe đồn

đã phải kìm nén nhẫn nhịn bấy lâu, quả thực cũng có phần mệt mỏi.

Tháng Sáu, thật sự rất bận rộn.

Dường như mọi chuyện đều dồn đến cùng một lúc. Cô phải tốt nghiệp,

hôn lễ phải chuẩn bị, phiên bản mới của Mộng Du 2 sắp sửa tung ra thị

trường, và còn, công ty của Đại Thần sắp chuyển địa điểm.

Tối hôm ấy Tiêu Nại nhận một cú điện thoại rồi, liền dẫn Vi Vi ra ngoài.

“Đi đâu thế?”

“Đến đó hẵng nói.”

Chầm chậm đi với tốc độ dạo bộ, dần dần rồi lại đến tiệm internet Cực Trí. Đứng trước cửa tiệm internet đóng kín, Vi Vi nhìn Tiêu Nại lấy

chìa khóa ra rồi mở cửa hông, bước vào bật công tắc đèn.

Ánh đèn sáng tỏ, mấy trăm chiếc máy vi tính yên lành nằm một dọc trong đó.

“Ngày mai mấy thứ này đều dời đi cả.”

“Í, chú của anh không làm nữa sao?”

Vi Vi biết tiệm internet này là do Tiêu Nại cùng ông chú họ của anh

cùng mở ra trước đó rất lâu rồi, bây giờ máy tính đã được phổ cập, việc

làm ăn cũng đã không còn phát đạt như xưa, nhưng chú anh vẫn quyến

luyến, không chịu đóng cửa. Nói ra thì, lần đầu Đại Thần nhìn thấy cô là ở đây mà.

Tiêu Nại gật đầu: “Sau này Chí Nhất sẽ chuyển đến đây, anh đã mua lại nửa kia của nơi này rồi.”

Sau đợt bàng hoàng, Vi Vi bắt đầu quan sát tình hình trong tiệm, cảm

thấy rất hài lòng, “Vâng, có một nơi của riêng mình là hay nhất.”

Tiêu Nại cười, cùng cô tiến vào bên trong, vừa đi vừa bàn về cách bố

trí, phòng hội nghị ở đâu, chỗ nào là khu văn phòng… Đến một nơi nào đó

anh bỗng khựng lại, nhìn về một phía nào đó bảo: “Lần đầu tiên anh nhìn

thấy em, em ngồi ở bên kia.”

Vi Vi nhìn theo ánh mắt của anh, đó là vị trí đối diện với cầu thang, Vi Vi đã không còn nhớ mình từng ngồi ở đó lâu lắm rồi.

“Hì hì, thực ra anh yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên chứ gì.” Vi Vi

châm chọc, “Bây giờ em nhận ra, thực ra anh là một con sói háo sắc.”

Tiêu Nại nhướn mày.

“Anh có ý kiến gì à?”

“Không, có điều anh thấy mức độ chưa đủ.” Tiêu Nại chậm rãi tiếp lời, “Ít ra thì anh là một con sói háu đói trong đám háo sắc ấy.”

Người nào đó gần đây quả thực rất đói rất ác…

Vi Vi: “…Anh không thấy trơ trẽn mà còn thấy vinh quang lắm hả?”

Tiêu Nại đáp: “Thân là một con sói háo sắc không ăn tạp mà chỉ chuyên một con mồi thì, không đói lại càng trơ trẽn hơn.”

“…Em lên lầu nhìn xem thế nào.”

Đùa cợt người ta cuối cùng lại biến thành bị cợt đùa lại, đúng là bi

kịch thật. Vi Vi không đánh lại nổi nên bỏ chạy, lao vút lên lầu để lại

sau lưng vệt khói dài. ^_^

Nhìn thấy bóng dáng cô mất hút trên cầu thang, khóe môi Tiêu Nại thấp thoáng một nụ cười.

Lần đầu nhìn thấy cô là cảm giác gì?

Đã quá lâu rồi, không còn nhớ rõ nữa, có điều lúc đầu, cho dù sau khi kết hôn trong game cũng chưa từng có ý nghĩ sẽ gặp mặt.

Chỉ là do có việc phải đến tiệm internet, rồi kinh ngạc một phen.

Cảm thấy thao tác của cô gái ấy vô cùng đẹp đẽ nổi bật, ngay ánh nhìn đầu tiên đã hút lấy anh, thế là ngắm thêm vài phút nữa, thấy cô ấy chỉ

huy bang chiến một cách đâu ra đó, kết thúc một trận chiến châu chấu đá

xe rất hoàn mỹ.

Lúc đầu thậm chí anh chỉ quan sát màn hình và ngón tay bay lượn của

cô, cho đến phút giây cuối cùng, trận chiến kết thúc, anh mới di chuyển

tầm nhìn sang gương mặt cô.

Đó là một góc mặt khiến người khác phải yêu thích, tán thưởng, mà lại còn khá là quen thuộc.

Nhờ có một bộ nhớ vô cùng hoàn hảo, anh đã nhanh chóng tìm ra tên cô ấy trong kho tư liệu trong đầu mình.

Bối Vi Vi.

Bối Vi Vi chỉ cần nhìn xa thôi cũng đủ khiến cho bọn con trai ở gần bên phải ngất ngây say đắm.

Về sau, lại là một lần trùng hợp.

Anh đã lâu lắm rồi không lên Mộng Du Giang Hồ, lần đó đi là để tìm

một ít tư liệu về nó, không ngờ lại nhìn thấy tên cô trên kênh Thế Giới.

Lần này tên cô là Lô Vĩ Vi Vi.

Cái tên rất dễ nhớ, lần trước khi cô bang chiến đã ghi nhớ được. Một

cái tên mới lạ, nhưng người đặt tên cho nó thì, cũng khá là lười động

não. = =

Cô ấy bị bỏ rơi thật sao? Lại còn định cướp chồng?

Hiếm thấy thật, Tiêu Nại cũng có hứng thú muốn xem cảnh tượng náo

nhiệt ấy, đến bên dưới cầu Chu Tước, nhìn thấy bóng áo đỏ bị đám đông

vây kín.

Cô ấy cướp chồng thật ư?

Tiêu Nại điềm nhiên quan sát, có điều tiềm thức lại cảm thấy, hình

như cô vác đại đao đi chém cái tên vong ân phụ nghĩa đó mới thích hợp

hơn. Cuối cùng vào lúc cô ngồi xuống bán thuốc, đám người trong game lần lượt bị sét đánh choáng váng, Tiêu Nại ở ngoài đang cười thất thanh.

Đột nhiên nảy sinh ra một ý muốn được che chở bảo vệ cô ấy.

Sự rung động này không biết từ đâu mà có, chắc chắn không nằm trong

tính toán của bộ não thiên tài, trước kia chưa từng nảy sinh với bất kỳ

ai, nhưng lại vô cùng mãnh liệt.

Tiểu sư muội của anh, làm sao có thể để người khác đá được, làm sao có thể làm cho hồn xiêu ph