Xí Đồ Tiện Nhân

Xí Đồ Tiện Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326830

Bình chọn: 9.5.00/10/683 lượt.

công tử chịu hình rồi."

Cả người Mạnh Chu chấn động, lập tức đứng lên, bước được hai bước, chợt dừng, sau đó quay đầu, sắc mặt chợt tái nhợt nhìn chằm chằm vào Tam Hoàng tử: "Không biết Tam Hoàng tử có thể có biện pháp miễn cho phu quân ta phải chịu hình."

Tam Hoàng tử ra vẻ do dự: "Tuy nói thân thế của ta là Hoàng tử, nhưng thân huynh phạm tội lớn tư thông với địch phản quốc, e rằng ta cũng không thể thiên vị."

Trong lòng biết lời hắn nói đều là nói nhảm, nhưng hôm nay Mạnh Chu cũng không thể vạch trần hắn. Chỉ là… Mạnh Chu nở nụ cười: "Mấy ngày trước đây ta nghe Nhị muội nói, nàng may mắn đi đến phủ Tam Hoàng tử, hình như ở trong phủ Tam Hoàng tử thấy được…’’ Nàng lướt mắt một vòng trên người hắn.

Tam Hoàng tử hiểu ý cho tất cả lui ra. Mấy người đi hết, Mạnh Chu mới dùng khẩu hình diễn tả hai chữ "Long bào".

Nàng vừa nói xong, Tam Hoàng tử hoảng sợ đứng lên từ trên chỗ ngồi, chợt đưa tay phải ra mắc bóp cổ của nàng, đuôi lông mày phẫn nộ nhếch lên: "Ngươi nói bậy bạ cái gì? Có tin ta trị ngươi tội danh mưu đồ tạo phản hay không?"

Mạnh Chu hít thở không thông, nhưng nàng vẫn cười như cũ: "Mạnh thị rất muốn thử nhìn một chút, rốt cuộc Hoàng thượng sẽ tin ta mưu phản hay vẫn cảm thấy là ngài ―― Tam Hoàng tử sắc sảo thận trọng mưu phản?"

Tam Hoàng tử bị bộ dáng như thật của nàng dọa dẫm, nhưng mà hắn nhớ ra cái gì đó, lại thoải mái: "Nói miệng không bằng chứng, phu nhân cảm thấy ai sẽ tin?" Hắn nhếch môi, "Chẳng lẽ phu nhân quên mất, Mạnh Tương Quân là tự tay cô hại chết."

Mạnh Tương Quân cho là nàng ta có thể dựa vào tin tức này đến chèn ép hắn, nàng ta thật sự là sai lầm rất lớn rồi. Ngày đó lúc nàng ta đi ra khỏi phủ Tam Hoàng tử đã sớm bị người của Tam Hoàng tử để mắt tới, đáng tiếc cuối cùng có người đến trước một bước động thủ. Mà càng thú vị chính là, người của Tam Hoàng tử còn chứng kiến Mạnh Chu cải trang giả bộ đến nha môn, không người nào biết rốt cuộc nàng đã làm gì. Nhưng trùng hợp hơn là, ngày hôm sau Mạnh Tương Quân trong ngục bị người mang ra ngoài, mang đến bãi tha ma.

Vì vậy Tam Hoàng tử cũng không lo lắng, Mạnh Chu không thể lợi dụng chuyện này đảo lộn gây sóng gió lớn được.

Trước mắt Mạnh Chu đã xuất hiện mấy ngôi sao rồi, Tam Hoàng tử xuống tay ngoan độc, hắn quả nhiên ngoan độc. Mạnh Chu ho một tiếng, thật là tiếc nuối: "Thì ra là Tam Hoàng tử ở trong bóng tối rình nhưng lại chưa bao giờ ra tay cứu nàng ta, ha ha, nếu là Tương Quân có ở đây, nếu như nàng ta nhìn rõ ràng bộ mặt thật của ngài, sợ là giờ phút này nàng ta sẽ phải hối hận đứt ruột đứt gan thôi."

Tam Hoàng tử cười: "Cho tới bây giờ Mạnh Tương Quân chỉ là một con cờ cô đưa đến trong tay ta, vốn dĩ nàng ta có cũng được mà không có cũng không sao. Phu nhân thay ta giải quyết nàng ta, ta còn muốn cảm tạ phu nhân."

Mạnh Chu chợt sinh ra sức lực, khàn giọng gầm nhẹ: "Đi ra đi." Tiếng nói vừa dứt, chợt một người đàn ông đi ra từ phòng bên cạnh, trên miệng người đàn ông ngậm một cái tăm trúc, mà trong ngực hắn còn ôm một cô gái.

Tam Hoàng tử chợt thu tay lại, kinh ngạc nhìn cô gái kia, mặc dù đầu tóc nàng ta rối tung, thế nhưng hắn sẽ không quên mặt mũi―― Mạnh Tương Quân!

Người đàn ông ngậm tăm kia buông tay đang đỡ Mạnh Tương Quân, chấp tay hành lễ với Mạnh Chu: "Tần phu nhân, tại hạ đến chậm."

Mạnh Chu chống vào góc bàn thở hổn hển, mặt đỏ lên, để lộ ý cười: "Không muộn, tới thật đúng lúc." Nàng đứng vững vàng thân thể, đi từng bước một đến bên cạnh người đàn ông ngậm tăm, cùng hắn đỡ lấy Mạnh Tương Quân, dịu dàng nói bên tai Tương Quân: "Nhị muội, nhìn thấy không, đây chính là người đàn ông muội muốn theo đuổi, hắn máu lạnh vô tình, thật ra thì người muốn muội chết nhất chính là hắn!"

Tương Quân khẽ ngẩng đầu lên, cả người suy yếu, nước mắt đã rơi đầy trên mặt: "Tam Hoàng tử, quên thông báo cho ngài, trong bụng ta từng có máu mủ của ngài, ha ha, đáng tiếc chẳng qua là đã từng." Đột nhiên, trong mắt nàng ta phát ra ánh sáng lạnh, "Tiêu Vân Thiên, không phải là ngươi hỏi ta, đạo nhân Sơn Dương còn nói cái gì sao? Bây giờ ta có thể nói cho ngươi biết, hắn nói ―― ngươi nên tỉnh mộng làm hoàng đế đi!"

Tam Hoàng tử đánh một chưởng lên trên bàn, góc bàn lại bị gãy. Tức giận đến mức khí độc tràn ngập trên mặt hắn, cơ mặt căng lên giống như chỉ một giây sau sẽ bị liệt.

Mạnh Chu tiến lên một bước: "Có lẽ ngài cảm thấy chung quanh đều là người của ngài, đại khái người có thế một lưới bắt hết chúng ta. Chỉ là có một điều ngài nhất định không nghĩ tới." Nàng tiếp tục đến gần, "Vì sao Hoàng thượng cho phép Ngọc Ninh công chúa phó thác Ngũ Hoàng tử cho ta? Thánh thượng sai công chúa bí mật nhắn nhủ chẳng lẽ chỉ là chăm sóc Ngũ Hoàng tử sao? Ngài không cảm thấy chuyện này quá mức kỳ quặc sao? Ngài gọi người đi, xem xem bên cạnh ngài rốt cuộc ai là trung thành, ai là tai mắt...."

Tam Hoàng tử thấy Mạnh Chu đã gần ngay trước mắt, lời của nàng từng chữ từng chữ rơi vào trong lòng hắn, không thể phủ nhận, nàng nói đúng là những điểm hắn nghi ngờ. Mặc dù Mạnh Chu là người thân của Chu Uyển Nghi, vì sao phụ hoàng đem Ngũ đệ giao cho n


Insane