
a
phục có chút quý tộc cao quý cùng tiên giáng trần phiêu dật mà nói, một
thân trang phục tân lang đỏ rực như này của hắn càng nhiều phần tuấn mỹ
tà tứ, cả người giống như một viên Hồng Bảo Thạch lóe ra ánh sáng rực rỡ trong đêm tối.
“Tuấn mỹ cũng không có phần của ngươi.” Tiểu Lục tức giận nhìn vẻ mặt hoa si của Tiểu Thục, thật sự là mất mặt a.
“Xem một chút cũng không phạm pháp.” Tiểu Thục thì thầm nói, nàng đương
nhiên biết rõ hắn là hôn phu của tiểu thư, nàng là thích xem tuấn nam,
cũng không phải là nói muốn yêu cô gia. Hừ.
“Tân lang đến. Có thể bắt đầu bái đường rồi.”
Bắc Tiêu Lôi một tay kéo Dạ Tinh Thần qua, hướng về phía trưởng lão sơn trại đảm đương chủ hôn.
Trưởng lão tóc đã bạc trắng nhưng tinh thần lại rất khỏe khoắn đối với Dạ Tinh Thần trái lại rất hài lòng, chính là nhìn Bắc Tiểu Lôi ở một bên tuyệt
không thẹn thùng cũng chỉ có thể ở trong lòng cảm thán. Ông đứng ở phía
trên, cất cao giọng nói: “Giờ lành đã đến, tân lang tân nương vào chỗ.”
Tất cả đình chỉ huyên náo, hoặc cười nhẹ, hoặc yên lặng nhưng mang theo chúc phúc mà nhìn tân lang.
“Nhất bái thiên địa.”
Dạ Tinh Thần nghe thấy thanh âm này toàn thân nhịn không được không ngừng
run rẩy, không phải. Chẳng lẽ mình lại muốn cùng một nữ sơn tặc thành
thân? Nếu như để hoàng huynh biết, có thể sẽ tức giận mang binh đến san
bằng địa phương này hay không?
Bắc Tiểu Lôi nhìn Dạ Tinh Thần
lăng lăng, mâu quang dao động không biết suy nghĩ cái gì? Nụ cười nhất
thời cứng lại, nam nhân chết tiệt, chẳng lẽ đến bây giờ vẫn còn không
tình nguyện, nếu như hắn dám tại hôn lễ làm cho mình trở thành trò cười, nhất định không tha cho hắn.
Cánh tay nhỏ nhắn dùng sức lôi kéo, đem tâm tư dao động trong Dạ Tinh Thần kéo trở về, hắn ngoảnh lại nhìn vào
hai tròng mắt sáng rực cháy lên lửa giận của Bắc Tiểu Lôi, sửng sốt. Lửa giận đem đôi con ngươi long lanh của nàng cháy càng thêm sáng ngời, hờn dỗi trừng mắt nhìn mình. Trong nháy mắt bị nàng kéo cơ hồ loạng choạng
một cái, chỉ có thể tùy theo động tác của nàng hướng ra phía ngoài cúi
đầu.
Mọi người dự lễ nhìn thấy cảnh này cũng nhịn không được lén
lút mím môi cười trộm, Đại tiểu thư cũng thật lợi hại. Chỉ sợ ngày sau
cô gia sẽ phải nếm mùi đau khổ rồi.
“Nhị bái cao đường.” Trưởng
lão cao giọng hô lớn lên, trong lòng lại thở dài. Tân nương không đội
khăn hỉ, không một chút thẹn thùng. Đại tiểu thư thật đúng là không thục nữ một chút nào, tương lai thật sự ủy khuất cô gia rồi.
“Đợi một chút—“ Bắc Tiểu Lôi duỗi tay giơ lên, đôi mắt xinh đẹp trừng trừng:
“Cao đường đều chạy, còn bái cao đường cái gì?” Đối với cha mẹ không
chịu trách nhiệm, nhớ tới, nàng liền nghiến răng nghiến lợi.
Dạ
Tinh Thần sửng sốt, quả nhiên phía trên chỉ có hai cái ghế trống không.
Con ngươi thâm thúy bỗng hiện lên một đạo tinh quang, hắn nghĩ được biện pháp thoát thân.
“Đã không có cao đường, làm sao bái đường?” Đem hoa hỉ đỏ thẫm trên người kéo, môi mỏng khêu gợi quyến rũ. Một đôi đồng tử như mực đảo qua mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng ở trên người Bắc
Tiểu Lôi.
“Chúng ta không phải là lưỡng tình tương duyệt, cũng
không có phụ mẫu chi mệnh, người mai mối chi ngôn , bái đường như vậy
vốn là hoang đường, không bằng từ bỏ thôi.” Nói xong hướng thuộc hạ hai
bên một ánh mắt.
“Đúng vậy, thân phận Vương gia của chúng ta rất tôn quý, có thể nào lấy một nữ tặc ngươi?”
Thị vệ nhận được tín hiệu của Dạ Tinh Thần liền đi ra, tuy rằng không thể
không nói bộ dáng nữ tặc thật khiến người ta mặt đỏ tim đập, nhưng dù
nói thế nào vẫn chỉ là một nữ sơn tặc nha, làm sao xứng đôi với chủ tử – Vương gia cao quý.
Một câu nói thật của hắn lại rước lấy tức
giận của nhiều người, cho dù bọn họ là sơn tặc thì thế nào? Bọn họ là
tặc cũng có tặc đạo, cũng là cướp của người giàu chia cho người nghèo,
chưa từng giết lung tung qua người vô tội, người nhà nghèo. Vương gia
thì làm sao? Có gì đặc biệt hơn người?
Bắc Tiểu Lôi nguyên vì lời nói của Dạ Tinh Thần mà mất hứng, bây giờ nghe thị vệ luôn mồm kêu thân phận sơn tặc nàng không xứng với Dạ Tinh Thần. Ngay tức khắc như pháo
bị châm đốt, xuy một chút pháo liền nổ tung. Bỏ qua Dạ Tinh Thần bên
cạnh, từ trong tay Tiểu Lục tiếp nhận lấy roi da, xoát một cái liền
hướng thị vệ kia vung ra.
Thị vệ đang thích thú không kịp đề phòng, bị quăng một roi. Áo quần hoàn hảo bị roi xé rách, vẻ mặt nhếch nhác.
“Ngươi—“
Dạ Tinh Thần, thị vệ đều nhìn Bắc Tiểu Lôi, nàng tại sao hỏa bạo như vậy
nữa rồi? Không nói hai lời liền đánh, thuần túy là đang dùng roi nói
chuyện.
Bắc Tiểu Lôi lườm bọn hắn một cái, trở về, đem roi ném
cho Tiểu Lục. Lại kéo tay Dạ Tinh Thần, hướng trưởng lão nói: “Tiếp tục
đi.”
Mọi người yên lặng, sắc mặt Dạ Tinh Thần xám tro. Thế này, nàng cư nhiên còn có thể như không có chuyện gì xảy ra.
“Phu thê giao bái.” Trưởng lão bất đắc dĩ, đành phải tiếp tục chủ trì nghi lễ.
Thời điểm hai người bái lạy, Bắc Tiểu Lôi thừa dịp nói nhỏ, ở bên tai Dạ
Tinh Thần thì thầm: “Đừng tiếp tục tìm cách lung tung nữa, cái này ngươi đã định là làm áp trại phu quân của ta rồi