Vương Phi Cường Hãn

Vương Phi Cường Hãn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326263

Bình chọn: 9.00/10/626 lượt.

hoàng thượng giận dữ, đem quân tiêu diệt sơn trại bọn họ. Nghĩ đến đó,

bọn họ nhịn không được ra mồ hôi trán.

“Có cái gì không tốt?” Bắc Tiểu Lôi không nhận thức được, con ngươi đen hơi trừng.

“Phốc—“ thị vệ râu quai nón thấy tiểu cô nương ngang ngược, không nhịn được

cười lên tiếng, “Ta nói tiểu cô nương a, gia nhà chúng ta chính là Vương gia. Sao có thể làm áp trại phu quân của ngươi, phải làm cũng là ngươi

làm Vương phi của gia nhà ta mới đúng.”

Lời hắn vừa nói xong, đổi lấy những cái nhìn chằm chằm của các thị vệ khác. Nha, ngươi không biết giữ miệng a. Nói nhiều như vậy, nếu như nha đầu kia cũng làm chủ tử của bọn hắn, bọn hắn còn có những ngày tốt lành sao? Chỉ sợ Vương phủ sẽ bị trở thành cái đế hướng lên trời.

“Ngươi có đồng ý hay không?”

Bắc Tiểu Lôi không để ý lời của râu quai nón, nàng thấy làm Vương phi

chẳng có gì tốt, nào được thoải mái như đại tiểu thư nàng. Đôi đồng tử

đen như bảo thạch yên lặng nhìn Dạ Tinh Thần, giọng điệu lại mang theo ý uy hiếp.

“Bổn vương tuyệt không đáp ứng.” Dạ Tinh Thần nhìn nha

đầu này cũng quá điên cuồng đi, một thủ lĩnh sơn tặc nho nhỏ lại muốn

hắn đường đường là Vương gia làm áp trại phu quân của nàng, đây không

phải là muốn thiên hạ chê cười?

“Hừ.” Bắc Tiểu Lôi hừ lạnh,

“Ngươi không đáp ứng, ta còn phải theo ý muốn của ngươi?” Hai tay vung

lên, khẽ quát, “Kim, Ngân, Tài, Bảo, khiêng hắn đi cho ta.”

“Dạ.”

Kim, Ngân, Tài, Bảo vừa được lệnh, bóng dáng như ma quỷ chợt hiện lên trước

mặt Dạ Tinh Thần. Tiểu Kim, Tiểu Ngân song chưởng vừa mở ra, liền khiêng hắn trên vai.

“Vương gia—“

Thị vệ kinh hãi, nắm lấy đao muốn xông tới.

“Ngăn cản bọn họ.” Bắc Tiểu Lôi nhìn những người kia, chỉ bĩu môi hướng những người sơn trại bên cạnh nói.

Người sơn trại đem bốn đại phu, thị vệ vây tại một chỗ, mặc dù tứ thị vệ võ

công không kém, nhưng đành chịu đối phương người đông thế mạnh, lại bị

bao vây không thể cử động.

“Đại tiểu thư, bọn hắn phải làm sao bây giờ?” Tiểu Tài chỉ vào đám người bị vây nói.

“Vạn nhất bọn họ trở về mang binh đến tấn công sơn trại thì phiền toái.” Tiểu Bảo chuyển động hai mắt, ở một bên thì thầm nói.

Bắc Tiểu Lôi nhíu lông mày, cũng đúng. Không thể để cho bọn họ trở về, dứt

khoát cùng mang lên núi. “Đưa bọn họ bịt kín hai mắt, cùng nhau mang về

sơn trại.”

“Này, các ngươi thả bổn vương xuống.” Dạ Tinh Thần bị

Tiểu Kim, Tiểu Ngân cùng nhau khiêng, buồn bực muốn chết, cố gắng giãy

dụa, không ngờ lại bị hai người ôm đến sít sao. Giờ khắc này hắn mới hối hận, tại sao lại chán ghét tập võ, nếu không cũng sẽ không có tôn

nghiêm bị người khiêng trên vai rồi.

“Đừng giãy dụa.” Bắc Tiểu

Lôi nhíu mày. “Núi này đường ghập ghềnh, cẩn thận té xuống.” Ai, quả

thật là một người yếu đuối không biết võ công. Vương gia a, bất quá đừng ngại, nàng không để tâm.

“Dám cướp Vương gia, các ngươi chờ bị

tru di cửu tộc đi.” Dạ Tinh Thần nghe lời nói của Bắc Tiểu Lôi càng buồn bực, nổi giận đùng đùng la lớn.

“Cửu tộc?” Bắc Tiểu Lôi lành

lạnh nói, “Chờ ngươi thành phu quân của ta, ngươi cũng có thể ở trong

cửu tộc đi.” Tru di cửu tộc? Nàng lắc lắc đầu, nàng mới không sợ những

việc này, quan lại chỉ biết vơ vét mồ hôi nước mắt của dân.

“Ngươi—“ Dạ Tinh Thần tức đến nắm chặt hai tay. Chẳng lẽ đường đường Tiêu Dao

Vương gia lại phải làm áp trại phu quân của nàng? Trong núi, gió thổi

lay động, không người nào trả lời vấn đề của hắn. Ánh nắng mặt trời xinh đẹp, hoa trên núi tỏa hương. Cây xanh lay động, nước chảy róc rách.

Bay qua sơn đạo gập ghềnh, tiến vào vùng đất bằng phẳng lại là một nơi

phong cảnh như vẽ. Vài gian nhà của dân chúng bình thường tọa lạc ở khắp nơi, có đồng ruộng phì nhiêu, ao hồ, rừng tre, dâu tằm, bờ ruộng dọc

ngang, nuôi gà nuôi chó. Thoạt nhìn giống như là một thôn xóm bình

thường, đâu nghĩ tới đây lại là hang ổ của sơn tặc chứ?

Trên mặt

đất, những người đang làm việc nhìn lên thấy bóng dáng Bắc Tiểu Lôi,

liền buông công việc đang làm dở trên tay, cùng vui mừng reo hò: “Thiếu

đương gia đã trở lại.”

“Ừ.” Bắc Tiểu Lôi gật gật đầu, ngoảnh lại

hướng về phía người đang giữ kiệu phu, thị vệ phất phất tay: “Trước đem

mấy người này đi xuống phía dưới.”

“Dạ.”

Bất đắc dĩ tạm

giữ mấy người thị vệ, mặc dù không muốn trêu chọc vương công quý tộc,

nhưng hiện tại có không nhận tội thì cũng đã trêu chọc rồi, còn không

bằng đem những người này giam giữ cho thật tốt miễn cho gặp phải rắc

rối.

“Đại tiểu thư, người này làm sao bây giờ?” Tiểu Kim, Tiểu

Ngân chỉ chỉ Dạ Tinh Thần trên đầu vai chính mình hỏi, gió nhẹ phất vào

mặt, cuốn lấy mái tóc như mực đang buông rơi nhẹ nhàng bay lượn, che

khuất gò má như bạch ngọc của hắn, trường bào màu trắng nạm vàng khẽ lay động, phác họa ra độ cong xinh đẹp.

“Buông bổn vương xuống!”

Nghe được Tiểu Kim, Tiểu Ngân nhắc đến mình, Dạ Tinh Thần lại một lần

hô, xuyên qua những sợi tóc hỗn độn, bầu trời xanh như biển, mây trắng

phiêu du giữa không trung, nghe thấy tiếng chim cùng nước chảy, nghe

thấy hơi thở thơm mát. Cảm thấy nơi này ngược lại lại là địa phương rất

tao nhã, không ng


Lamborghini Huracán LP 610-4 t