Pair of Vintage Old School Fru
Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327402

Bình chọn: 8.5.00/10/740 lượt.

khỏi đất Hồng Kông

này và đi đến một nơi nào đó thật xa. Cô đừng để tôi trông thấy mặt cô

nữa, nếu không, cô đừng trách tôi tuyệt tình. Chuyện này vẫn chưa kết

thúc ở đây đâu, những gì tôi đã hứa với con bé Thủy Ngân tôi sẽ làm

được. Con riêng cá nhân cô…..

Bách Khải Văn cười lạnh.

_Nhờ có cô mà tôi sắp loại bỏ được một đối thủ lớn. Những lời nói của cô ngày hôm nay chính là bằng chứng hùng hồn nhất. Tôi mặc kệ Thủy Ngân có phải là con gái của chủ tịch Suki không, cô và ông ta cũng đã từng có

quan hệ tình nhân không phải sao, hơn nữa cô còn đến tìm gặp ông ta khi

cô mang thai nữa.

Ella hận thù, gào lên đầy phẫn uất.

_ Bách Khải Văn, anh là một tên đểu cáng.

_Tất cả cũng là do cô tự chuốc lấy thôi. Bắt đầu từ bây giờ, tôi dạy cho cô hiểu chọc giận tôi thì cô sẽ lãnh hậu quả gì, tôi sẽ khiến cho cô

phải sống trong cảnh sống không yên mà chết cũng không xong.

Bách Khải Văn cười nhạt, nói tiếp.

_Cô không muốn chăm sóc và nuôi dưỡng con bé Thủy Ngân nữa chứ gì ? Được thôi, tôi sẽ chiều lòng của cô. Tôi sẽ yêu cầu cha đẻ thật sự của nó

đến đón nó đi. Cô yên tâm đi, tôi sẽ tìm cách khiến ông ta không nhận

quyền nuôi con không được.

_Không, xin anh đừng làm thế ! – Ella khóc lóc cầu xin Bách Khải Văn – Ông ta không, không phải là…là…..

_Thế nào, cô lại thay đổi ý định rồi sao ? – Bách Khải Văn sắc lạnh hỏi – Chẳng phải cô vẫn luôn muốn tìm một người cha cho đứa bé sao ? Bây giờ

được tôi giúp sức, cô phải mừng mới phải chứ ?

Bách Khải Văn lạnh lùng hất bỏ tay Ella ra khỏi vạt áo.

_Tôi sẽ cho người liên lạc với ông Suki ngay sau khi tôi rời khỏi đây.

Tất cả những gì mà cô nói với tôi vào sáng nay sẽ được gửi cho ông ta.

Tôi tin rằng khi nhận được cuộn băng ghi âm này, ông ta sẽ phải chủ động tìm gặp tôi, và không sớm thì muộn con bé Thủy Ngân sẽ được bố đẻ thật

sự của nó thừa nhận thôi.

Bỏ mặc Ella ngồi bệt trên sàn gạch men lạnh giá, ôm mặt khóc nức nở, hắn rảo bước đi ra hướng cửa.

Ra sức quẹt lệ trên má, Ella nói với theo.

_ Bách Khải Văn, tôi khuyên anh tốt nhất là không nên làm thế. Nếu không anh chỉ chuốc lấy thất bại và nhục nhã mà thôi.

Bách Khải Văn bật cười. Hắn chầm chậm quay lại nhìn Ella.

_Ella, tôi tuy không phải là một người có thể đoán trước được tương lai, nhưng không phải là một người ngu ngốc. Cô tưởng tôi không biết Thủy

Ngân là con gái của ai sao ?

Ella cười nhợt nhạt, hỏi vặn lại hắn.

_ Bách Khải Văn, anh nói thử xem nào ? Thủy Ngân là con gái của ai ?

_Câu đó cô phải hỏi lại tôi sao ? Trong lòng cô biết rõ, và tôi cũng vậy.

Ella giật mình, khiếp sợ nhìn Bách Khải Văn. Cô ta lắp bắp.

_Bách Khải Văn, anh…anh đã biết…biết rồi ?

Bách Khải Văn hừ lạnh. Lần này hắn đi mà không quay đầu nhìn lại.

Ella ngồi rũ rượi trên nền gạch. Cô ta đã đánh mất tất cả. Một tương lai mù mịt, tràn ngập bóng tối đang chờ đợi cô ta.

Trác Phi Dương và Thy Dung đã dành hơn 10 ngày trên hoang đảo. Tại đây, hai

người đã có rất nhiều kỉ niệm vui vẻ, ngọt ngào và ấm áp bên nhau.

Do vết thương trên vai Thy Dung vẫn chưa khỏi, Trác Phi Dương không cho

phép Thy Dung được xuống biển tắm. Vì thế, Thy Dung đành tiếc nuối và

ngoan ngoãn cùng Trác Phi Dương đi dạo trên mặt biển bằng du thuyền.

Hai người lái thuyền đến hòn đảo mà Trác Phi Dương và Thư Phàm đã sống

trong đó gần nửa tháng. Ban đêm, hai người cắm trại trên bờ cát, gần bìa rừng. Trác Phi Dương muốn được trải qua cảm giác sống cùng với Thư Phàm như ngày nào. Thy Dung đã yêu cầu Trác Phi Dương kể cho mình nghe những chuyện mà mẹ và hắn đã từng trải qua. Nghe đến đâu, Thy Dung đánh máy

đến đấy. Thy Dung muốn ghi lại để làm tư liệu viết truyện trinh thám.

Biết được ý định của cô người yêu nhỏ bé, Trác Phi Dương véo mũi, trêu

Thy Dung.

_ Thy Dung, em thật sự muốn dùng câu chuyện này để viết thành cốt truyện sao ?

Thy Dung nén xúc động, gật đầu đáp.

_Vâng. Em muốn viết một câu chuyện về anh và mẹ em.

Thấy Thy Dung mắt không rời màn hình máy tính Laptop, tay liên tục gõ

bàn phím, cứ hối thúc mình phải kể cho bằng hết. Trác Phi Dương nhíu

mày, có cảm giác mình đang bị cô người yêu nhỏ bé bỏ rơi.

Trác Phi Dương chống tay xuống nệm, nhấc bỏ máy tính xách tay ra khỏi đùi Thy Dung, đặt sang bên cạnh.

Thy Dung ngơ ngác, chưa kịp hỏi nguyên nhân vì sao Trác Phi Dương làm như thế, đã lọt thỏm vào trong vòng tay của hắn.

_Phi…Phi Dương….

Thy Dung xấu hổ đỏ bừng mặt, trái tim đập thật nhanh. Mặc dù mối quan hệ của hai người đã vượt trên mức độ bình thường của một đôi tình nhân,

nhưng mỗi lần Trác Phi Dương động chạm vào người, Thy Dung khó bề khống

chế được suy nghĩ và tình cảm đang mãnh liệt trào dâng trong lòng mình.

Trác Phi Dương siết nhẹ Thy Dung vào trong lồng ngực, cằm đặt trên đỉnh đầu Thy Dung. Hắn không vui hỏi.

_ Thy Dung, em đừng nghĩ đến công việc nữa có được không ? Tôi mang em

đến đây vì muốn em được nghỉ ngơi, không phải mang em đến đây để lấy cảm hứng viết truyện trinh thám.

Thy Dung phụng phịu.

_Nhưng mà người ta thích. Anh phải biết viết truyện đâu có dễ. Nếu không có cảm hứng, làm sao em viết truyện đư