
mấy
mạng người, nếu như cô bỏ qua cho hắn, vậy thì chẳng phải là thả hổ về
rừng rồi !
Mạc Thiên Kình cưng chiều cọ cọ vào mũi của cô, dịu dàng nói.
"Vậy là rất đúng rồi, em ngẫm xem, Nam Cung Tước còn là một tên tội ác tày
trời vô cùng độc ác, nếu như hắn chỉ đang giả bộ, vậy chúng ta về sau
chẳng phải là còn có nguy hiểm hơn sao, còn có bao nhiêu sinh mạng vô
tội phải chết trong tay của hắn?
Sính Đình nghe Mạc Thiên Kình phân tích như thế thấy cũng đúng, có chút áy náy cúi đầu.
"Thật xin lỗi, em trách nhầm anh rồi!"
"Chỉ cần em không tiếp tục hiểu lầm anh thì tốt rồi!"
Mạc Thiên Kình vẫn là cưng chìu như cũ, Sính Đình cảm giác được mắt của mình hơi ươn ướt, rất cảm động.
"Mạc Thiên Kình, tại sao anh đối với em tốt như vậy, anh thật cảm thấy em và anh thích hợp sao? ? ’
Mạc Thiên Kình nhìn khóe mắt Sính Đình có nước mắt, rất nghiêm túc nói.
"Dĩ nhiên thích hợp, bằng không thì cái song thai trong bụng của em từ đâu mà tới!"
Sính Đình nhìn Mạc Thiên Kình, nghiêm mặt.
"Mạc Thiên Kình, em phát hiện anh thật rất không đứng đắn!"
Mới vừa thấy cảm động lại làm cảm xúc đó tuột xuống rồi, Mạc Thiên Kình
chính là như vậy, mỗi lần cũng làm cho cô cảm động không được một phút.
Mạc Thiên Kình lưng cô, cợt nhả nói.
"Bà xã, chẳng lẽ em không cảm thấy chúng ta đã thật lâu không có làm sao? Anh cũng đã rất lâu không có có động vào em rồi!"
Anh đã kìm nén thật lâu, thật rất đáng thương, Sính Đình là người phụ nữ
đầu tiên của anh, cũng là duy nhất nhưng mà nhanh như vậy đã mang thai.
Anh đã thật lâu cũng không có động vào cô, mỗi lần động cũng là rất nhẹ
nhàng, không thể buông thả hết kích tình trong cơ thể ra được.
Sính Đình đưa lưng về phía anh, cũng cảm thụ rất rõ ràng phía dưới của anh
đang từ từ trở nên cứng rắn, không khỏi xấu hổ đỏ mặt.
"Mạc Thiên Kình, chúng ta mới không làm có mấy ngày, anh không cần lúc nào nhớ tới chuyện này, đối với thân thể thật không tốt!"
Xấu hổ chết đi được, bọn họ lần đầu tiên cảm thấy xấu hổ như vậy hơn nữa
lại còn buồn cười, tình cảm mãnh liệt dâng trào, nhưng là bây giờ còn vì bảo bối trong bụng nên không dám…!
Mạc Thiên Kình dính sát vào phía sau của cô, nhẹ nhàng ma sát, thật là thoải mái!
Chỉ tiếc nơi này là sân thượng, bằng không bọn họ có thể làm một lần, thật tốt!
"Sính Đình, chúng ta về nhà đi!"
Giọng nói của Mạc Thiên Kình khàn khàn, nếu như cô nguyện ý anh có thể tìm
khách sạn ở gần đây, đánh dã chiến một chút cũng không tồi!
Sính Đình không hiểu nhìn anh: "Chúng ta về nhà để làm gì, em còn chưa có đi thăm Thủy Nhi !"
Đẩy lồng ngực anh ra, Sính Đình liền đi tới cửa cầu thang, Mạc Thiên Kình
nhìn phía dưới đang dựng lều của mình, tối nay anh nhất định phải xử lý
cô.
Sính Đình mới đi đến ngoài cửa liền nghe thấy bên trong phòng bệnh truyền đến tiếng thở dốc nặng nề, ghé đầu vào nhìn thấy Thủy Nhi
đang ôm Thượng Quan Quân Triết, hai người đang hôn nhau vô cùng mãnh
liệt.
Hình như cô và Mạc Thiên Kình còn chưa có hôn nhau mãnh
liệt như vậy, đang mải mê nhìn nên cũng không có phát hiện Mạc Thiên
Kình đã theo tới sau lưng mình.
"Bà xã, có muốn thử một chút hay không, xem kỹ thuật hôn của anh có tiến bộ tí nào hay không!"
Mạc Thiên Kình vừa nói xong, liền kéo Sính Đình vào trong ngực, môi còn
chưa kịp phủ lên liền nghe thấy một giọng nói rất không vui cất lên. "Các người không nên hôn ở nơi này như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đến bệnh nhân!"
Cô y tá ôn nhu nói, Sính Đình vội vàng đẩy Mạc Thiên Kình ra, trên mặt ửng hồng nhìn vô cùng mê người.
Mặt khác chính người trong phòng cũng đang mải mê trong thế giớ của bọn họ
hoàn toàn bỏ quên tất cả, tay của Thượng Quan Quân Triết tùy tiện đặt ở
trên người của Thủy Nhi. Vừa hôn vừa vuốt ve, quần áo nửa thân trên đã
bị mở ra.
Một chân của Thượng Quan Quân Triết đang bị treo ngược
lên, hôn vừa dịu dàng lại bá đạo, hoàn toàn không có nhìn thấy y tá đang đi tới!
"Hai vị, đến giờ chữa trị rồi !"
Sau đó y tá đẩy đồ đi vào phòng bệnh, khuôn mặt vừa đỏ lại vừa nóng giống như quả táo!
Hai người đồng thời tách nhau ra, nhìn sắc mặt đỏ rực của cô y tá, tâm tình của Thượng Quan Quân Triết thật tốt mà Thủy Nhi thì ngược lại, cảm thấy vô cùng lúng túng.
"Thủy Nhi, thân thể đã tốt hơn nhiều rồi!"
Sính Đình cười lạnh đi tới, còn làm cô lo lắng gần chết, không ngờ cô ấy cư
nhiên cùng với Thượng Quan Quân Triết ở nơi này nhiệt tình ôm hôn, hơn
nữa nhìn tâm tình hiện tại rất không tệ, không phải là hòa hảo rồi chứ.
Thủy Nhi sắc mặt có chút hồng, nhìn Sính Đình.
"Cô còn không phải như vậy, sắc mặt vừa trắng vừa mềm, ửng hồng như vậy
đoán chừng là đã được Mạc thượng tướng tưới mát rồi!" Lời của Thủy Nhi
khiến Sính Đình nhớ lại tình cảnh vừa nãy, mặt lại đỏ bừng lên.
"Nào có chỗ nào tốt, ôm hôn hết sức nhiệt tình, thật là nghẹn chết tôi rồi!"
Lời nói hời hợt của Sính Đình khiến Mạc Thiên Kình rất là buồn bực, anh
cũng muốn hôn cô khiêu chiến với thời gian, nhưng mà cô đều không cho
anh cơ hội.
Anh đúng là rất muốn hôn cô như vậy, ai bảo cô luôn ghét bỏ anh, nói gì là đang có cục cưng, rồi cái gì g