
liền cúp điện thoại!
Mười phút sau, Nam Cung Tước và Sính Đình cùng xuất hiện ở trước mặt anh.
Mạc Thiên Kình thấy Nam Cung Tước hoàn hảo không có vấn đề gì thì thấy
vô cùng kinh ngạc.
Nam Cung Tước liếc mắt liền nhìn thấy đứa bé trong ngực lão k, đó là Điềm Điềm sao?
Muốn mở miệng hỏi, cũng không dám cất lời!
Sính Đình đi tới trước mặt anh, có chút tức giận chất vấn:
"Mạc Thiên Kình, anh không nhìn thấy em sao?"
Cô bị bắt cóc như vậy mà trong mắt của anh thế nào lại không có nhìn cô, cư nhiên lại mãnh liệt nhìn chằm chằm Nam Cung Tước.
Mạc Thiên Kình thấy Sính Đình ghen, liền vội vàng kéo cô vào trong ngực, dịu dàng hỏi.
"Em có chỗ nào bị thương hay không?"
Nam Cung Tước hiện tại lại muốn làm gì, cư nhiên quang minh chính đại đi ra đây?
Nam Cung Tước nhìn Mạc Thiên Kình khẩn trương, trong hai mắt tràn đầy cảnh giác.
"Mạc Thiên Kình, chúng ta có thể nói chuyện một chút không?"
"Đúng vậy, Mạc Thiên Kình, bọn em có lời muốn nói với anh. Lão K, anh cũng cùng đi luôn!"
Mạc Thiên Kình hồ nghi nhìn Sính Đình, cũng không biết cô đang giở trò quỷ gì, lại đi giúp Nam Cung Tước nói chuyện.
"Sính Đình, hắn ta là Nam Cung Tước!"
"Ai nói hắn là Nam Cung Tước, Nam Cung Tước đã sớm bị nổ chết rồi, hắn không phải là Nam Cung Tước!"
Sính Đình kéo tay Mạc Thiên Kình đi ra ngoài, Mạc Thiên Kình nhìn Nam Cung Tước hình như trên người của hắn thiếu đi cái gì đó?
Sát khí còn có khí phách nữa?
"Đi lên tầng thượng đi!"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, Nam Cung Tước liền gật đầu một cái, bình thản nói.
"Yên tâm đi, trên người tôi không có súng!"
Lần này hắn là tới là muốn chấm dứt cuộc sống trước kia, chỉ cần có thể để
cho Điềm Điềm và Trinh Tử có cuộc sống hạnh phúc, nếu như Mạc Thiên Kình thật muốn giết hắn thì hắn cũng không thể nói gì hơn.
Bên trong
gian phòng, Thủy Nhi nhìn Thượng Quan Quân Triết, anh cư nhiên một câu
cũng không nói vẫn luôn nhìn vào bắp đùi của mình, sắc mặt rất kém, vô
cùng yếu ớt.
"Thượng Quan Quân Triết!"
Thủy Nhi nhỏ giọng gọi, Thượng Quan Quân Triết nhìn cô một cái từ từ nói:
"Chúng ta đã không có quan hệ, Tiếu Thủy Nhi về sau em có thể tự do nói yêu đương rồi !"
Anh không thể để cho Thủy Nhi cùng mình ở chung một chỗ, coi như cô nguyện ý thì anh cũng không đồng ý, nhưng cô căn bản sẽ không đồng ý đi!
Thủy Nhi nghe anh nói vậy sửng sốt một lúc rồi tức giận hỏi:
"Thượng Quan Quân Triết, anh không phải nói rất yêu thích tôi sao? Tại sao cư
nhiên bây giờ lại nói chia tay, anh không phải đã nói muốn chứng minh
lòng của mình yêu tôi như thế nào sao ?"
Anh ấy tuyệt đối có chuyện gạt cô!
Thượng Quan Quân Triết lạnh lùng nhìn cô chằm chằm: "Tiếu Thủy Nhi, cô cho
rằng cô là ai, đáng giá để Thượng Quan Quân Triết tôi vì cô mà buông tha cả biển hoa ngoài kia hay sao?" Thủy Nhi nghe được lời nói của Thượng Quan Quân Triết vô tình lãnh khốc như vậy bối rối một
hồi, lại nhớ đến dáng vẻ của anh mới vừa nhìn bắp đùi của mình. Chẳng lẽ là bởi vì cái chân bị thương kia cho nên anh mới nói những lời như vậy!
Còn nếu mà thật như vậy cô sẽ không bỏ qua cho anh!
Nhìn ánh mắt Thượng Quan Quân Triết nghiêm túc, Thủy Nhi có chút mê mang.
"Thượng Quan Quân Triết, anh thật sự không yêu thích tôi?"
Thủy Nhi đi xuống giường, đi tới trước giường của anh từ trên cao nhìn xuống lạnh lùng chất vấn.
Nội tâm Thượng Quan Quân Triết run lên nhè nhẹ, nhưng trên mặt lại biểu hiện hết sức bình tĩnh, mắt lạnh nhìn lại cô.
"Đương nhiên là thật, cô cảm thấy mình có chỗ nào phù hợp với yêu cầu của tôi, xét về diện mạo, xét về xinh đẹp, cô đều không đủ tư cách!"
Nói
ra lời trái với lương tâm như vậy Thượng Quan Quân Triết cảm giác mình
thật rất tàn nhẫn, nhưng là vừa nghĩ tới chân mình sau này liền cắn răng quyết định.
"Nếu như không phải yêu thích tôi, vậy trước kia tại sao anh lại nói yêu thích tôi, tại sao muốn cùng tôi lên giường! Chẳng
lẽ là bởi vì muốn sinh con nên mới tìm tôi sao?"
Lòng thật đau, lời của anh tàn nhẫn cực kỳ, để cho cô không nhịn được muốn khóc.
Chỉ là cô biết, lời của anh chắc chắn đều không phải là thật lòng.
"Không sai, bởi vì muốn có con, cô bây giờ ngay cả đứa bé cũng không có, cô
cảm thấy tôi sẽ còn muốn cô sao? Cô đừng cho là Thượng Quan Quân Triết
tôi người nào cũng muốn. . . . . . Bốp. . . . . ."
Thượng Quan
Quân Triết lời còn chưa nói hết liền bị Thủy Nhi tát lên mặt, Thượng
Quan Quân Triết nhìn cô trên khuôn mặt nhỏ nhắn đang tái nhợt tất cả đều là nước mắt, thi nhau rơi xuống.
"Thượng Quan Quân Triết, cái
tên khốn kiếp này, nếu như anh cứ suy nghĩ bỏ tối qua một bên như vậy
thì anh lầm rồi. Tôi mới không phải loại người như vậy, tôi cho anh
biết, Tiếu Thủy Nhi tôi hiện tại muốn theo đuổi anh, anh bây giờ đã là
người của tôi rồi!"
Thủy Nhi vô cùng khí phách nói, ôm lấy mặt của anh hung hăng hôn lên môi một cái rồi buông ra nói tiếp:
"Tôi đã đóng dấu trên người anh rồi, về sau nếu không có sự đồng ý của tôi
không cho nói chia tay, cũng không cho nhìn phụ nữ khác. Nếu để tôi phát hiện, tới một người giết một người. Tới một đôi, giết một đôi!"
Thượng