
i lạnh
nói: " Anh nghĩ rằng tôi và anh giống nhau, đem thời gian lãng phí lên
giường cùng Thủy Nhi, tôi vì lấy được những tài liệu mà không màng đến
tính mạng của mình!"
Thủy Nhi khinh thường bĩu bĩu môi, bất mãn nhìn bọn họ.
"Lý Băng, cô cho rằng tôi đây bằng lòng à, cô không biết tôi cứ nghĩ đến
tên khốn kiếp Thượng Quan Quân Triết này liền cảm thấy tức giận!"
Trên phương diện nào đấy mà nói thì cô không phải là đối thủ của anh, thật đáng hận, đáng hận!
Mạc Thiên Kình ho khan mấy tiếng, ánh mắt sắc nhọn nhìn bọn họ, sắc bén nói.
"Bây giờ nói đến việc chung!"
Nếu cứ để sự việc này đi đến hồi kết như vậy thì anh đúng là không có tính thị uy rồi !
Vì vậy tất cả lập tức thu hồi vẻ mặt lười biếng, bọn họ cũng rất rõ ràng
tính cách Mạc Thiên Kình. Tuy rằng anh với bọn họ là anh em tốt nhưng
anh cũng là cấp trên của bọn họ, dù thế nào đi nữa bọn họ cũng không dám lỗ mãng trước mặt anh.
"Lý Băng, cô tính trở về chỗ của Nam Cung Tước hay là ở lại đây!"
Mạc Thiên Kình biết, bây giờ nếu cô trở về nơi đó thì trong khoảng thời
gian tới Nam Cung Tước có lẽ sẽ không phát hiện thân phận của cô. Nhưng
nếu như thân phận bại lộ, Lý Băng sẽ chết rất thê thảm.
Nam Cung
Tước trời sinh tính tình tàn bạo, khát máu, máu lạnh, hắn tuyệt đối sẽ
không dễ dàng tha thứ một nội gian ở bên cạnh hắn thời gian lâu như vậy .
Chỉ là. . . . . .
Vừa nghĩ tới nội gian, Mạc Thiên Kình liền nghĩ đến Trương Vượng, hắn thật sự là nội gian sao?
Là người của ai?
Mười năm nay anh không có phát hiện ra, người cùng vào sinh ra tử, người anh em tốt như vậy, sao có thể là nội gian, anh thật không thể tin được.
Lý Băng vắt chéo hai chân, lạnh nhạt nói.
"Dĩ nhiên phải về chứ, tôi mà không trở về thì các anh làm sao nắm được tin tức mới nhất về Nam Cung Tước được, lần đầu tiên làm nội gian, anh đừng nghĩ tôi sẽ thu tay lại...!"
"Lý Băng, khi cô trở về nếu như bị Nam Cung tước phát hiện thân phận của cô, hắn sẽ giết chết cô chẳng lẽ
cô không sợ chút nào sao?"
Mạc Thiên Kình cau mày hỏi, mặc dù bản lĩnh Lý Băng cũng khá nhưng sống ở bên cạnh Nam Cung tước thật sự là quá nguy hiểm!
"Thượng tướng, chúng ta đi theo con đường này đã sớm đem sống chết ném ngoài
chín tầng mây. Bây giờ Nam Cung Tước còn chưa phát hiện ra tôi nên tạm
thời tôi vẫn an toàn, chờ đến lúc hắn sắp phát hiện ra tôi sẽ rời đi
ngay!"
Không đi chẳng lẽ chờ tên biến thái đó giết chết sao?
Cô cũng không phải là người muốn tìm đến cái chết!
"Nếu cô đã quyết định nhớ hành sự tất cả đều phải cẩn thận, về sớm một chút!"
Mạc Thiên Kình giao phó nói, Lý Băng gật đầu một cái, nhìn đồng hồ thấy mình cũng nên đi rồi!
Liền đứng dậy cầm túi lên nhìn mọi người một cái.
"Bye bye!"
"Có chuyện gì tôi sẽ thông báo cho cô!"
Mạc Thiên Kình lạnh nhạt nói, dưới tay hắn, trên người của mỗi người bọn họ đều có phương tiện truyền tin nhưng mỗi người mỗi khác không ai giống
ai.
Giống như Lý Băng, cô thích nhất đem giắt trong áo lót, như vậy sẽ không có người nào chú ý!
Lý Băng rời đi, Mạc Thiên Kình nhìn lão K.
"Cậu đi tìm Trương Vượng cùng với anh ta bàn bạc chuyện buôn bán thuốc
phiện." Anh rất muốn biết sẽ xử trí chuyện này như thế nào!
Nhưng mà anh thật hi vọng Trương Vượng sẽ giống như trước kia đem chuyện xử
này xử lý tốt, không để cho anh phát hiện cậu ta thật sự là nội gian.
Lão K gật đầu một cái, Thượng Quan Quân Triết nhìn Mạc Thiên Kình, mấp máy môi nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Ở đây chỉ có lão K không biết chuyện Trương Vượng có khả năng là nội
gian. Nếu như Trương Vượng thật sự là nội gian thì lão K có thể bị nguy
hiểm hay không?
"Không có việc gì nữa, tất cả mọi người giải tán!"
Anh còn phải kiểm tra đối chiếu lại cho tốt tin tức tình báo mới nhất mà Lý Băng vừa đưa cho.
"Mạc Thiên Kình, nhà giam gọi điện thoại tới, Trương Mậu ở trong ngục bị giết rồi!" Sính Đình đi dép vào rồi đi ra, trong tay cầm điện thoại của Mạc Thiên Kình, đứng ở trên lầu lớn tiếng nói.
"Cái gì?"
"Cái gì?"
"Làm sao có thể?"
Lời nói của Sính Đình làm cho mọi người đều kinh ngạc, Mạc Thiên Kình vội
vàng chạy lên lầu nhận lấy điện thoại, sắc mặt càng lúc càng kém!
Cúp điện thoại, mặt âm u.
"Lập tức đi đến trại giam, Thủy Nhi cô ở nhà trông chừng Sính Đình!"
Nói xong cũng không quay đầu lại cùng mấy người kia rời khỏi biệt thự.
"Thủy Nhi, trong trại giam làm sao lại có chuyện như vậy? Không phải là Trương Vượng làm chứ?"
Thủy Nhi lắc đầu đáp: "Tôi cũng không biết sao lại biến thành như thế này?"
Đang êm đẹp như vậy bây giờ lại xảy ra chuyện này, xem ra bên phía Nam Cung
Tước không phải là không có hành động gì mà là vẫn luôn tiến hành trong
bóng tối.
Thủy Nhi cẩn thận kiểm tra các cửa sổ trong biệt thự, sau khi đóng kỹ mới đi lên lầu hai.
"Sính Đình, chính cô cũng phải cẩn thận một chút, Nam Cung Tước rất ngông
cuồng, tôi sợ hắn cũng sẽ bất ngờ phái người đến giết chúng ta, đặc biệt là cô...cô là người của Mạc Thiên Kình hắn đều biết hết, cho nên cô
càng phải để tâm vào!"
Bây giờ lại xuất hiện nội gian càng thêm nhiều phiền toái!
Thủy Nhi lấy súng của mình