
giận đến mức đem xương cốt bọn họ nghiền nát mới thôi.
Một người đàn ông giờ phút này rất căm tức, kết quả của rất căm tức chính là cố ý đốt lửa người nào đó dám khơi lên ngọn lửa này, dĩ nhiên vẫn rất dịu dàng.
Thẩm Dật Thần ngăn cô gái nhỏ trên giường, đem cả sức nặng đè trên người cô, bờ môi khêu gợi hung hăng ngậm đôi môi mềm mại của người nào đó khẩu thị tâm phị, bá đạo mút thỏa thích, giống như muốn hút hết tất cả ngọt ngào. Anh không thỏa mãn với với việc chỉ hút hút cái miệng nhỏ, bá đạo đưa đầu lưỡi vào trong miệng cô, dây dưa cái lưỡi thơm, từ từ mở răng ngọc tiến vào, cường hãn công chiếm mỗi tấc không gian. Môi lưỡi không ngừng chơi đùa, hơi lạnh ban đêm bị hun nóng không chịu nổi, ngay cả nụ hôn Pháp nóng bỏng cũng không chịu nổi! Huyết khí phương cương, giờ phút này kịch liệt xâm nhập không ngừng.
Thẩm Dật Thần bá đạo hôn phía dưới, có thể kịch liệt trừng phạt cô một trận, cũng không cần giận anh nữa. Anh nên thắp nhang cầu nguyện Phật tổ, cô gái nhỏ này thỉnh thoảng khiêu khích anh ghen tức.
"A. . . . . . Ngô. . . . . ." Hồ Cẩn Huyên thừa dịp đầu lưỡi rút ra thở dốc, nhẹ nhàng hô lên tiếng kháng nghị yếu ớt. Nhưng thân thể phản ứng nhanh hơn đầu óc một bước, cả người hư mềm không kìm được leo lên thân thể dương cương, nhiệt liệt đáp lại nụ hôn nóng bỏng, khẽ ưỡn người, khoái trá tiếp nhận trừng phạt ngọt ngào.
Vừa lúc đó, Thẩm Dật Thần đột nhiên rút đầu lưỡi ra khỏi miệng cô, từ từ liếm môi mình, hài lòng nhìn trước tiểu yêu nữ hồng hào trước mặt bởi vì mình đột nhiên rút ra mà trở nên bất mãn. Bộ dáng động tình mất hồn, mãnh liệt đè xuống xao động trong thân thể, trong lòng tràn đầy cảm giác tự hào. Lần này anh muốn hảo hảo dạy dỗ cô một chút, nếu không về sau anh nhất định sẽ bị cô bức chết .
Nhìn tiểu nữ nhân trước mắt cong lên môi đỏ mọng kiều diễm, còn hơi lộ ra xương quai xanh mỹ lệ, thân thể anh trở nên căng cứng. Trong lòng khổ sở cười một tiếng, bộ dáng này mà trừng phạt cô cũng chính là tự làm khổ mình, nhưng giờ phút này không thể mềm lòng, nhịn được lúc này sẽ an hưởng cả đời.
"Vừa rồi em rất phách lối." Thẩm Dật Thần khẽ thân thể, nhéo sống mũi kiều đĩnh, nhìn bộ dáng động tình của cô gái phía dưới, trong giọng nói có một chút ý vị lên án.
Hồ Cẩn Huyên cau mày, chu môi lên nhìn qua người đàn ông đang cười rất tự tại. Trong lòng ảo não anh trêu chọc cô đã lại lui ra lúc này, người đàn ông này rốt cuộc có ý muốn trừng phạt cô. Ngoài miệng không nói gì lại trần trụi lên án cô, còn bí mật mang theo nồng đậm ghen tức.
"Vẫn còn rất đắc ý." Thẩm Dật Thần nhéo sống mũi nhỏ, trực tiếp tố cáo nói. Nhìn cô giờ phút này vì chưa thỏa mãn dục vọng mà bộ dáng có chút giống tiểu tức phụ (cô vợ nhỏ đang giận dỗi), trong lòng lửa giận cũng dần dần tiêu tán, thầm than thật đúng là một cô gái lợi hại, có thể trong nháy mắt triệt hạ kích thích lửa giận anh.
Hồ Cẩn Huyên nhẹ nhàng lắc đầu một cái, giờ phút này cô không thể nghịch ý anh a, cô quả thật sắp bị lửa dục đốt người rồi, buổi tối lạnh như vậy, cô không muốn tắm nước lạnh đâu cho nên chỉ có thể theo anh, để anh bớt giận, ngoan ngoãn giúp cô hạ hoả.
"Nhìn rất nhiều mỹ nam?" Trong lòng Thẩm Dật Thần đã sớm không còn lửa giận, nhưng vẫn không buông tha cô, khóe miệng nâng lên ý cười không rõ. Ngón tay thon dài như nghệ sĩ Piano vuốt vuốt cái mũi nhỏ đến vành tai nhạy cảm, mắt nhìn chăm chú mỗi động tác của cô.
Hồ Cẩn Huyên lật đật lắc đầu, rất khẳng định bày tỏ chưa từng thấy qua, âm thầm quan sát thần sắc của anh. Giờ phút này cô đã biết anh giận cái gì, làm sao còn dám nói thêm một câu. Chỉ cần đại ca anh mau mau giúp cô hạ hoả, cô sẵn sàng nghịch lương tâm nói dối.
"Còn nhìn rất nhiều đàn ông trần truồng?" Ngón tay thon dài của Thẩm Dật Thần ở trên người cô du động hơi dừng lại, cắn răng nghiến lợi nói.
Hồ Cẩn Huyên càng lắc dữ dội, cô thật sự chưa gặp qua. Cho dù thấy, cũng kém anh rất nhiều, cô chỉ nói lung tung một chút, đại ca anh có thể hay không quên, không cần bức bối như người khác nợ anh ba trăm vạn, bởi vì một cô gái đáng thương còn phải đợi anh tới hạ
Lấy được đáp án hài lòng, Thẩm Dật Thần lúc này mới cười mị hoặc nhân tâm. Trong mắt cưng chiều cùng nhu tình không chút che giấu, dịu dàng ngậm đôi môi mềm mại anh lưu luyến không dứt. Người nào đó cực kỳ vui mừng, hôn càng thêm dịu dàng triền miên, không bao lâu, căn phòng rộng rãi liền vang lên tiếng đàn ông thô rống cùng âm thanh rên rỉ yêu kiều của phụ nữ, tạo nên một bản nhạc tình yêu.
Kể từ ngày nhiệt liệt triền miên trong phòng, Hồ Cẩn Huyên và Thẩm Dật Thần không ai mở miệng chất vấn thân phận đối phương, một loại tin tưởng tuyệt đối tạo không gian chung cho cả hai người. Trải qua chuyện đêm đó, tình cảm hai người chẳng những không có sứt mẻ, ngược lại càng ngày càng tốt, cả ngày như keo như sơn.
Trong mấy ngày kế tiếp, Hồ Cẩn Huyên vẫn ở biệt thự nơi mà trên xã hội được gọi là xào huyệt của tổ chức xã hội đen, thanh thản ổn định như một quý phu nhân ngồi ăn rồi chờ chết, mỗi ngày nếu không phải lên mạng một chút, ngủ một chút, chính là bị một người đàn ô