XtGem Forum catalog
Vợ Lạnh Lùng Không Sợ Tôi

Vợ Lạnh Lùng Không Sợ Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321913

Bình chọn: 7.00/10/191 lượt.

cửa, Khương Hiểu Nguyên không cho hắn đi vào, chuyện có liên quan đến đứa nhỏ là nơi yếu ớt nhất của cô, cô không muốn để Tống Tử Ngôn nhìn thấy mặt này của cô.

"Anh không cần vào."

"Anh là cha của bảo bảo, đây là lần đầu tiên cha con bọn anh gặp mặt." Giọng nói của hắn không che dấu nổi vui vẻ.

Cô hừ lạnh, từ chối tiếp nhận cảm giác bị người đàn ông ngu ngốc này làm cho cảm động. "Anh nói đứa nhỏ không phải một phần trong kế hoạch cuộc sống của anh, không cần thể hiện bộ dáng nóng lòng mong đợi như vậy."

Dù là thiên quân vạn mã cũng không lay chuyển được Tống Tử Ngôn.

Mặt hắn vẫn vui vẻ. "Sai rồi, nếu như anh không muốn, anh nhất định không để em có cơ hội mang thai, gần đây chúng ta không sử dụng biện pháp tránh thai không phải sao? Anh đã nói kế hoạch có thể sửa, Hiểu Nguyên."

Không sai, sau đó cô cũng không đâm thủng đồ bảo hộ, hơn nữa đêm ở Tống gia, hắn cũng không mang đồ bảo hộ.

Mặc kệ chuyện cãi nhau, khi thấy phôi thai nho nhỏ trong bụng cô như mầm non mới nhú, kiên cường sống sót, cảm giác đó thật kỳ diệu làm cho vành mắt Khương Hiểu Nguyên đỏ lên. Quả thật, đứa nhỏ là nơi yếu ớt nhất của cô.

Nhưng nửa đêm, cô luôn bị bóng ma tai nạn làm cho hoảng sợ mà tỉnh lại, cô không phải nghĩ đến vết thương có nghiêm trọng hay không, mà là, nếu như tai nạn đó làm cô mất đi bảo bảo, cô sẽ thật hận bản thân mình, hận mình không cẩn thận.......

"Bảo bảo là một chiến sĩ lợi hại, nếu nó có thể trở thành con của chúng ta, sẽ giống như chúng ta thật mạnh mẽ không chịu thua."

Mỗi khi cô bị ác mộng làm cho tỉnh lại, sau đó mấy giây, Tống Tử Ngôn nhất định sẽ ở bên cạnh cô, cùng cô vượt qua nỗi sợ này.

Sau đó cô sẽ tùy hứng, đối với tất cả đều lo lắng, bắt đầu nói lung tung. "Anh là luật sư lớn, tôi biết, nhưng bảo bảo là tôi mang, nếu như chúng ta thật sự ly hôn, có thể đem quyền giám hộ cho tôi không? Tôi có thể một mình nuôi bào bảo, anh có thể cùng người phụ nữ khác sinh con dưỡng cái, nhưng tôi thì không, tôi rất trung thành, tôi sẽ không có cơ hội tái giá với người khác......"

Hắn nói chắc chắn: "Chúng ta sẽ không ly hôn, cho dù em có tin hay không, hoặc có hiểu lầm gì, anh có thể nói rõ ràng cho em biết, anh muốn là em chúng ta sẽ không ly hôn, em đừng mong có cơ hội gả cho người khác......."

Gả cho người khác? Mặc dù đây chỉ là suy nghĩ lúc ẩn lúc hiện trong đầu Khương Hiểu Nguyên, cũng có thể làm cháy lên lửa giận của hắn, hắn thấy mình giống quân địch giả, ai dám đến gần bà xã của hắn, hắn sẽ đem toàn bộ sức mạnh của mình để chống lại ke địch!

Dù sao đối với hắn mà nói, sao không thường xuyên gặp ác mộng chứ?

Hắn cũng bởi vì tai nạn kia mà nửa đêm tỉnh lại, hắn dường như thấy chiếc xe tải nặng mấy ngàn tấn kia đụng Hiểu Nguyên, cả người cô bị ném đi thật xa....... Cả người hắn đầy mồ hôi, hai tay nắm chặt thành nắm đấm. Hắn sẽ nhanh chóng xuống giường, vọt đến cạnh giường bệnh, cho đến khi nhìn thấy cô yên ổn ngủ, nhịp tim hắn mới chậm lại, hơi thở chậm lại, thả lỏng thân thể đang căng cứng......

Từng ngày từng ngày trôi qua, nếu so về kiên trì và quyết tâm, Khương Hiểu Nguyên không phải là đối thủ của Tống Tử Ngôn?

Nhìn thấy tình huống hai người giằng co sóng ngầm mãnh liệt, hắn chậm chạp không biết nên giải thích như thế nào? Xem như cô muốn làm đà điểu, hy vọng hắn không phá vỡ, nhưng lấy ám hiệu giải thích được không?

Cũng không thể mãi mãi không giải thích chứ? Cả ngày dính lấy cô, đem phòng bệnh của cô làm thành phòng làm việc của hắn, đây là ý gì?

Những điều không vừa lòng này, công thêm nằm trong phòng bệnh mười ngày làm cô càng thêm bực bội, hôm nay, Hiểu Nguyên rốt cuộc nổi giận......

"Tôi không muốn anh lúc ẩn lúc hiện trước mặt tôi! Anh đi tìm Đổng Tú Thanh, hoặc là người nào cũng được, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!"

Tống Tử Ngôn như buông xuống tảng đá lớn. Hắn rốt cuộc chờ được, chờ Hiểu Nguyên cho hắn cơ hội giải thích, chỉ cần cô nhắc đến bất kỳ chuyện gì liên quan đến Đổng Tú Thanh, chỉ cần cô tình nguyện đối mặt, hắn có thể giải thích rõ ràng mọi chuyện.

"Anh và Tú Thanh quen nhau ở một cuộc thi hùng biện, sinh viên năm nhất như cô ấy có thể cùng phối hợp với sinh viên năm bốn như anh, làm cho anh đối với cô ấy nảy sinh tò mò, bởi vì tò mò, cho nên anh làm quen với cô ấy, theo đuổi cô ấy. Sau khi cuộc thi hùng biện toàn quốc kết thúc, bọn anh đoạt giải nhất, cũng bắt đầu qua lại."

Hắn đem cô vây trên giường, nửa nằm khống chế hành động của cô. Hắn thể hiện rất rõ ràng, một khi muốn mở ra cánh cửa thần bí này, hắn sẽ không cho cô một chút cơ hội trốn tránh.

Cô cắn răng chống cự. "Tống Tử Ngôn, tôi không muốn nghe tình sử của các người!"

"Đây là chuyện quá khứ của anh, em là bà xã của anh, em phải nghe."

Hắn tiếp tục. "Bọn anh rất yêu nhau, trước khi tốt nghiệp, anh bắt đầu chuẩn bị cho cuộc thi quốc gia, lập kế hoạch trong thời gian ngắn nhất lấy được bằng luật sư. Nhưng có lẽ anh quá tập trung, bỏ quên cô ấy, để cho cô ấy cô đơn. Những cặp tình nhân khác lễ tình nhân hoặc lễ giáng sinh đều hưởng thụ bữa tối dưới nến, cô ấy lại theo anh đến thư viện đọc sách, c