
a anh rồi, chỉ là tìm em hỏi chút chuyện của Tô Mạc mà thôi , sao anh nhỏ mọn thế ?" Hạ Toa vươn tay chủ động nắm tay Tiêu Thần , khẽ cười nói.
"Là như thế sao? Sao anh cảm giác hắn đối với em có ý tứ à?" Đối với Viên Hiểu Manh hắn thật sự là một chút hảo cảm đều không có . Dù sao chỉ cần là đàn ông không có việc gì thích tìm Hạ Toa nói chuyện phiếm , hắn cũng không có hảo cảm.
"Tốt lắm, đừng làm ầm ĩ , lái xe thôi." Hạ Toa có chút bất đắc dĩ mà lắc đầu, tựa lưng vào ghế ngồi nhắm mắt dưỡng thần, mấy ngày nay mỗi đêm Tiêu Thần đều giày vò đến sau nửa đêm mới ngủ . Dù là người sắt cũng chịu không được hành hạ như thế a.
Nhìn Hạ Toa nhắm mắt lại nghỉ ngơi, Tiêu Thần cười nhạt, thả chậm tốc độ xe, tắt nhạc, nghĩ tới chuyện xảy ra xế chiều hôm nay , mình cũng nhịn không được cười lên, kể từ sau khi biết Hạ Toa hắn biến thành người đàn ông si tình , có lúc ngay cả hắn mình cũng không nghĩ ra, tại sao mình lại thay đổi như vậy chứ ?
Tần Lạc nhìn báo cáo của phòng tài vụ , thở phào nhẹ nhõm, hắn cuối cùng cũng đem tập đoàn Tần thị đang tràn ngập nguy cơ phá sản kéo trở lại. Công ty cũng dần dần bắt đầu có lợi nhuận , hắn cũng trở nên bận rộn hơn , trừ mỗi ngày đến quán cà phê đối diện tòa nhà Tiêu thị uống một ly cà phê, hắn vẫn bận rộn từ sáng đến nửa đêm, công ty mỗi ngày một tốt, xã giao cũng càng ngày càng hơn nhiều.
"Tần Lạc, hôm nay anh lại uống nhiều à?" Nhìn Tần Lạc lắc lư từng bước , Thẩm Thu Linh vội đi lên phía trước đỡ hắn, đối với chuyện ngày đó, hai người cũng không có ai nói, coi như chưa từng xảy ra .
"Thu Linh, em cảm thấy em chờ đợi ở bên cạnh anh như vậy không mệt mỏi sao? Lòng anh vĩnh viễn sẽ không ở trên người em, em không thấy sao ?" Tần Lạc nhìn Thẩm Thu Linh, có chút không rõ ràng hỏi thăm.
"Tần Lạc, chúng ta đã kết hôn rồi, Hạ Toa và Tiêu Thần cũng ở một chỗ, tại sao anh còn không bỏ được đây?" Nhìn dáng vẻ đầy thương cảm của Tần Lạc , trong lòng Thẩm Thu Linh cũng không dễ chịu, một tháng này, La Hải không phải là không có tới tìm cô, nhưng cô thật sự không muốn liên quan tới La Hải nữa , cô chỉ nghĩ muốn ở bên cạnh Tần Lạc để cho hắn từ từ quen với sự hiện diện của mình, cô tin tưởng về sau bọn họ có con , quan hệ nhất định sẽ hòa hoãn , nhưng mấy ngày nay càng ngày cô càng không xác định ,quan hệ của cô và Tần Lạc thật sự sẽ hòa hoãn sao? Lúc hắn uống say gọi tên Hạ Toa , trong lòng cũng nghĩ tới Hạ Toa, ở trong lòng của hắn không có một vị trí nào dành cho cô.
Đang lúc Thẩm Thu Linh buồn bực không vui , nhận được điện thoại của một người bạn không thân lắm , Thẩm Thu Linh cúp điện thoại liền đi ra cửa.
"Thu Linh, gần đây cậu như thế nào ?" Mạnh Dao liếc mắt một cái liền nhận ra Thẩm Thu Linh mấy năm không thấy , cười chào hỏi.
"Mạnh Dao, cậu cũng tới thành phố S hả ?" Đối với sự xuất hiện của Mạnh Dao , Thẩm Thu Linh có chút buồn bực, phải biết Mạnh Dao là không thích sống ở trong nước , hơn nữa vẫn định cư ở nước ngoài, làm sao đột nhiên nghĩ đến việc trở về nước đây? Cô cũng nhận ra Mạnh Dao không phải là vì về nước thăm mình . Mặc dù nói bọn họ quen biết từ khi còn bé nhưng là giữa hai người liên lạc cũng không nhiều, cho nên cũng chưa nói tới có bao nhiêu giao tình.
"Mình đến xem đối tượng kết hôn ." Mạnh Dao cầm lên cà phê nhấp một ngụm nhàn nhạt nói qua.
"Người nào vậy ?" Thẩm Thu Linh có chút ngạc nhiên hỏi thăm, Mạnh Dao vẫn tôn thờ chủ nghĩa độc thân cũng sẽ bởi vì trong nhà mà kết hôn sao?
"Thượng Quan Hàn Dạ , cậu biết không?" Mạnh Dao liếc mắt nhìn Thẩm Thu Linh nhàn nhạt nói qua.
"Hàn Dạ à, rất tốt đấy?" Mặc dù trước kia nhà họ Thượng Quan và nhà họ Tần thực lực không phân cao thấp, nhưng là hiện tại nhà Thượng Quan có thể bỏ rơi nhà họ Tần rất xa, hơn nữa Hàn Dạ dáng dấp cũng không kém, có thể cùng người như vậy kết hôn , thật sự là rất tốt.
"Rất tốt sao? Không có cảm thấy, hơn nữa hắn giống như đã có bạn gái !" Mặc dù cô là người theo chủ nghĩa không cưới nhưng là cô cũng không cho phép người đàn ông của mình ở bên ngoài sung sướng với người phụ nữ khác .
"Hắn biết cậu đến rồi sao?"
.
"Không biết, chỉ là biết chuyện hôn nhân cùng với mình thôi ." Mạnh Dao nhìn ngoài cửa sổ lắc đầu một cái.
"Vậy cậu tính toán như thế nào?" Thẩm Thu Linh nhìn Mạnh Dao ngồi đối diện với mình giống như thấy được mình trước kia, trong lòng không khỏi có chút bận tâm. Cô không hy vọng Mạnh Dao đi lại con đường của cô .
"Cậu nói mình sẽ như thế nào?" Mạnh Dao hướng về phía Thẩm Thu Linh cười nhạt hỏi ngược lại, chỉ cần là thuộc về cô thì cô tuyệt đối sẽ không cho bất luận kẻ nào cướp đi , đàn ông cũng thế . Chỉ có cô vứt bỏ người khác, tuyệt không cho phép người khác bỏ rơi cô.
"Đừng xúc động, coi như hắn có người khác thì thế nào, cùng lắm thì cho người phụ nữ kia một khoản tiền để cho cô ta rời đi là được , hơn nữa Hàn Dạ cũng không có cự tuyệt đính hôn , cậu có thể nói chuyện với hắn để xem ý hắn như thế nào ?" Nhìn Mạnh Dao kiên quyết, Thẩm Thu Linh ở bên cạnh tận tình khuyên giải , nếu như ban đầu cô không phải xúc động như vậy, không đi tìm Hạ Toa gây chuyện , h