
trước, lát nữa nói với em ." Tiêu Thần nhìn Hạ Toa cười cười đi vào phòng tắm.
Hạ Toa ngồi ở trên giường kiên nhẫn chờ, chính là một giờ đã qua, Tiêu Thần còn không có từ trong phòng tắm ra ngoài, Hạ Toa có chút không hiểu chính là đi đến bên ngoài phòng tắm, gõ cửa.
"Tiêu Thần, anh chưa tắm xong sao?"
"Tắm xong, chính là không có khăn tắm , anh lại quên cầm quần lót ." Tiêu Thần có chút xấu hổ nói.
"Ra ngoài đi , em đóng cửa rồi ." Hạ Toa đi tới lối nhỏ bên cạnh , đóng cửa lại, hướng về phía Tiêu Thần trong phòng tắm nói xong, thật ra thì coi như Tiêu Thần hiện tại cởi trần ra ngoài, trễ như vậy cũng không có nhìn người đến .
"Thật là quá 囧 rồi." Tiêu Thần mở cửa phòng tắm, bước nhanh đi tới trên giường, đắp chăn, trước kia ở nhà thói quen, dù sao có khăn tắm lớn, một vây thế là xong rồi, ai biết.
"Thân thể của anh em đã sớm nhìn rồi, có cái tốt giấu囧 ." Nhìn Tiêu Thần dáng vẻ uất ức, Hạ Toa không khỏi nhạo báng.
"Thế nhưng không phải ở nhà, ngộ nhỡ mẹ em sang đây thì sao ." Cũng là bởi vì mới vừa rồi trên hành lang cửa không có khóa, cho nên hắn mới không dám ra , không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất , hắn cũng không hy vọng thật vất vả tạo ấn tượng tốt , hủy ở việc này.
"Cái ở trong phòng tắm không dùng được nữa ." Nhìn Tiêu Thần đỏ mặt , Hạ Toa đi tới va li cầm lấy một cái quần lót, hướng Tiêu Thần ném tới.
"Ngày mai anh mặc." Nhận lấy quần lót Hạ Toa ném tới , Tiêu Thần tặc tặc cười.
Nhìn bộ dạng cợt nhả của Tiêu Thần , Hạ Toa bất đắc dĩ mà lắc đầu, đi trở về đến bên giường, chỉ chỉ thời gian, cầm lên hộp điều khiển tv tắt TV đi.
"Không phải mới vừa rồi em hỏi anh ba em nói với anh cái gì sao? Không bằng…" Thấy Hạ Toa nằm xuống, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, Tiêu Thần có chút không cam tâm xoay người sang , từ phía sau ôm lấy Hạ Toa, đôi tay không an phận trên dưới du đãng.
"Xem bộ dáng anh hả hê kìa , em không hỏi cũng biết á..., ba em đối với em tốt vô cùng ." Bị Tiêu Thần quấy rầy không ngủ được, Hạ Toa xoay người sang , cùng hắn mặt đối mặt, nắm lại mặt của hắn cười nói.
"Ừ, an toàn quá cửa , cho anh chút phần thưởng đi ." Tiêu Thần chưa từ bỏ ý định nhìn Hạ Toa, ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng là tay lại đã sớm thăm dò vào bên trong áo, đi trước một bước.
"Thật là phục anh rồi, bận cả một ngày còn không mệt mỏi sao? Ừm ~~~" Hạ Toa bất đắc dĩ cười cười, mập mờ rên rỉ từ trong miệng của cô trượt ra.
Tiêu Thần thấy Hạ Toa không có cự tuyệt, động tác trên tay liền thay đổi nhanh chóng hơn , mặc dù mới vừa rồi hắn cảm thấy không có mặc quần áo thật sự là rất mất mặt, nhưng là bây giờ hắn cảm thấy thật sự là quá tốt, một động thân liền nhập vào đến thân thể Hạ Toa . Một màn xuân sắc.
Sau một hồi ân ái ,hai người vẫn ngủ thẳng buổi trưa mới rời giường, thấy hai người còn buồn ngủ xuống lầu , Cố Xuân Mai nhìn hai người nhàn nhạt cười, thầm nghĩ, trẻ tuổi thật tốt!
"Mẹ, mẹ không nên nhìn con như thế ." Hạ Toa có chút bất đắc dĩ nhìn Cố Xuân Mai la hét.
"Bác gái ." Tiêu Thần có chút xấu hổ nhìn Cố Xuân Mai, hắn cũng không nhớ thế nhưng lại ngủ trễ như vậy, thật là quá lúng túng.
"Không có việc gì, người trẻ tuổi thật tốt ! Ba con đi ra ngoài mua thức ăn, một lát nữa về , hai đứa ăn tạm một chút đi ." Nhìn Hạ Toa đi đến bên cạnh bàn ăn, Cố Xuân Mai không vui liếc cô một cái, kêu Tiêu Thần .
"Vâng ." Tiêu Thần khéo léo đi tới bên người Hạ Toa ngồi xuống, cầm bánh bao trên lên ăn.
"Còn một nửa em ăn không được, anh ăn đi." Thấy Tiêu Thần ở bên mình ngồi xuống, Hạ Toa cầm lên nửa bánh bao của mình đưa tới, giống như thường ngày ở nhà .
"Ăn không được để lại , con cho rằng Tiêu Thần là thùng rác của con à?" Thấy Hạ Toa thế nhưng đem đồ ăn còn dư lại cho Tiêu Thần , Cố Xuân Mai có chút không nhìn được trách cứ.
"Không có việc gì, cháu đã quen, trong nhà cô ấy ăn còn thừa mới đến phiên cháu , cháu giống như con dâu nuôi từ bé trong nhà ." Tiêu Thần nhận lấy nửa bánh bao Hạ Toa đưa tới , nuốt vào, khổ gương mặt hướng Cố Xuân Mai tố cáo .
"Thật đáng thương, về sau đừng ăn nữa , cũng không phải là mua không nổi, ăn không hết liền ném." Cố Xuân Mai mặt đồng tình nhìn Tiêu Thần, an ủi, quay đầu lại ác ngoan ngoan trợn mắt nhìn Hạ Toa mấy lần.
"Mẹ, ba cũng không thường ăn đồ ăn mẹ ăn còn dư lại sao? Thế nào đến lân con sẽ thành ác rồi ?" Nghe đối thoại của hai người, Hạ Toa không khỏi nhíu nhíu mày, ngẩng đầu hỏi ngược lại.
"Nói không lại cô , tôi đi dọn dẹp , hai đứa ăn đi, lười phản ứng lại cô ." Bị Hạ Toa phản ứng như vậy , Cố Xuân Mai sửng sốt một cái, trong khoảng thời gian ngắn không biết nói cái gì cho phải, tìm lý do đi lên lầu.
Nhìn Cố Xuân Mai đi lên lầu đi, Hạ Toa xoay người liếc mắt nhìn Tiêu Thần đang ăn bánh bao , cầm lên khăn giấy trên bàn xoa miệng, đứng dậy đi ra ngoài cửa. Không để ý đến hắn.
"Hạ Toa, em đi đâu vậy?." Nhìn Hạ Toa đi ra cửa , Tiêu Thần đem miếng bánh bao nhét vào trong miệng, từ trên bàn rút mấy tờ khăn giấy , đuổi theo.
"Anh ở bên em rất uất ức sao? Con dâu nuôi từ bé?" Hạ Toa dừng bước lại, xoay người nhìn Tiêu Thần, mặt phớt tỉnh hỏi thăm.
"Không có,