Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323834

Bình chọn: 7.00/10/383 lượt.

ầm khăn lông phải giúp mình rửa mặt, Hạ Toa cảm thấy thật 囧, từ chối, ngươi tới ta đi đùa giỡn lại với nhau.

"Hạ Toa , chúng ta đừng chia được tay được chứ?" Dọn dẹp xong bát đũa, Tiêu Thần đi tới bên cạnh Hạ Toa ngồi xuống, lôi kéo tay của cô, thâm tình canh chừng mắt cô khẩn cầu .

"Đối với anh không công bằng." Nhìn Tiêu Thần cứ như vậy ngồi ở bên cạnh mình, cự tuyệt thật rất khó mở miệng, nhưng cô không thể qua cửa ải của chính mình .

" Trong thế giới tình yêu , không có gì có công bằng hay không công bằng , cùng lắm thì về sau chẳng may anh ở bên ngoài có xảy ra chuyện đó thì em cũng tha thứ cho anh một lần là xong ." Tiêu Thần nhìn Hạ Toa, đùa giỡn nói qua.

"Anh đừng nói linh tinh , em rất nhỏ mọn , nếu anh có chuyện ở bên ngoài, em tuyệt đối không muốn anh nữa ." Nhìn Tiêu Thần thay đổi biện pháp trêu chọc mình , Hạ Toa gật đầu một cái, dạy dỗ.

"Hạ Toa, qua lần này chờ ba mẹ em trở về , chúng ta cùng đi gặp bọn họ được chứ?" Thấy Hạ Toa rốt cuộc đồng ý, Tiêu Thần vì để tránh cho lúng túng, vội vòng vo đề tài.

"Được rồi." Cô cũng thật thật lâu không có thấy ba mẹ của mình rồi, nên tranh thủ đi xem một chút , không biết bọn họ sống thế nào? Có phải vui quá quên mất mình hay không ?.

"Đến lúc đó anh liền trực tiếp gọi là ba mẹ em xem có được hay không." Nghĩ đến qua lần này sẽ phải nhìn thấy cha mẹ của Hạ Toa , Tiêu Thần trong lòng có chút khẩn trương, không biết đến lúc đó xưng hô nhu thế nào , bộ mặt phớt tỉnh hỏi thăm Hạ Toa.

"Anh đáng đánh đòn đây? Ba mẹ!" Hạ Toa nói qua đem gối dựa trên ghế sa lon hướng hắn đập tới, chỉ là trong nội tâm lại là ngọt ngào, có thể có một người quan tâm mình như vậy , thật tốt.

Hết quyển 3 Thời gian trôi qua vô cùng nhanh , đảo mắt đã đến ngày 15, sau khi trải qua một ít sóng gió , Hạ Toa ngay ở trước mặt Tiêu Thần , thủ tiêu tất cả phương thức liên lạc của cô và Tần Lạc , thậm chí đổi cả số điện thoại của mình . Tất cả mọi chuyện Tiêu Thần nhìn ở trong mắt, vui ở trong lòng.

"Hạ Toa , uống hết rồi chúng mình đi gặp ba mẹ của em nhé !" Tiêu Thần nhìn Hạ Toa đang ăn đồ ăn sáng hỏi thăm, cũng không phải nói hắn gấp gáp muốn đi gặp bố mẹ vợ tương lại như vậy. Chỉ là lần này không biết nhà họ Tần rốt cuộc là hát tuồng nào, thế nhưng lại tổ chức tiệc cưới ở đây.

Nhà họ Tần và Trầm kết thân tất nhiên sẽ khiến cho truyền thông chú ý, hơn nữa thời gian trước Hạ Toa cũng có dính dáng vào, nếu như còn ở lại đây , chỉ sợ không có thể sống yên ổn những ngày này, chẳng bằng sớm tránh xa .

"Anh không cần đi đám cưới Tần Lạc sao?" Hạ Toa ngẩng đầu nhìn Tiêu Thần, loại tiệc cưới kiểu này nói khó nghe chút chính là bữa tiệc gặp mặt của giới thượng lưu , mà Tiêu Thần cũng là một thành viên trong những gia tộc này , thật có thể không đi sao?

"Nhà họ Tiêu cũng không phải là chỉ có một mình anh , anh không đi cũng sẽ không sao cả , không có việc gì." Tiêu Thần bĩu môi, trong lòng rất rõ ràng, không đi thì kiểu gì cũng bị ba hắn chửi mắng một trận khẳng định không thoát được nhưng mà để cho hắn đem Hạ Toa một người để ở nhà, hắn là không yên lòng , huống chi hắn cũng không nguyện ý để Hạ Toa khó chịu.

"Cứ từ từ đã anh , cho dù muốn đi cũng không cần gấp gáp như vậy." Hạ Toa hướng về phía Tiêu Thần cười nhạt, cũng không có lập tức quyết định, Tiêu Thần làm như thế nguyên nhân cô tự nhiên đã biết đến, nhưng là cô không thể bởi vì chính mình làm khó đến Tiêu Thần. Mặc dù hắn nói hời hợt có đi hay không cũng không quan hệ, nhưng thật sẽ không sao sao? Huống chi mấy ngày trước gây ra một số chuyện như vậy , chỉ sợ ba của hắn lại càng không chào đón cô thôi.

Tiêu Thần còn muốn mở miệng nói gì , điện thoại bàn vẫn treo trên tường để làm vật trang trí thế nhưng vang lên, Hạ Toa chần chờ nhìn một chút, đi tới nghe.

" A lô."

"Hạ Toa, mẹ đây, con vẫn khỏe chứ? Ba mẹ đã về, ba con rất bận, không đi được, tuần sau con có thể về nhà được không?"

"Vâng, tuần sau con về ."

"Ừ, mẹ chờ , mẹ cúp máy đây." Nghe đầu điện thoại bên kia truyền đến tiếng tút dài , Hạ Toa trong lòng có một loại dự cảm xấu, thường ngày mẹ cô gọi điện thoại tới lần nào không phải nói một hai giờ đồng hồ , thế nào hôm nay khác thường như vậy?

"Điện thoại của ai vậy ?" Nhìn Hạ Toa có chút sững sờ cầm điện thoại, Tiêu Thần có chút bận tâm hỏi thăm. "Của mẹ em, bảo em tuần sau về nhà ." Thấy bộ dạng Tiêu Thần , Hạ Toa cúp điện thoại, nhàn nhạt nói qua. "Anh cũng đi." Tiêu Thần mới vừa rồi còn đang suy nghĩ nên nói như thế nào để Hạ Toa rời đi, lần này một cú điện thoại, vấn đề của hắn cũng được giải quyết.

"Vâng , chỉ là tuần sau không đi làm thật sự là không có vấn đề gì chứ ? Chuyến đi này em đoán mất khoảng một tuần lễ." Kể từ ngày vào công ty Tiêu Thần làm , cô thật sự là lười đi trông thấy , ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới .

"Không có việc gì, tuần này anh sẽ sắp xếp công việc , nếu thật sự rất bận, có thể mở cuộc họp video ." Tiêu Thần vỗ vỗ bả vai Hạ Toa an ủi, bây giờ mặc dù hắn không có ở cùng Hạ Toa nhưng là mỗi một ngày chủ nhật bọn họ đều ở đây cùng nhau, so với trước đây bây giờ mối quan hệ


Old school Easter eggs.