
hiều lần tới tiệm này, thứ nhất là cũng quen biết với chủ cửa hàng .
"Tạm được, cái mô hình đó chỉ còn lại một cái thôi ."
Hàn Dạ nhìn Hạ Toa đang đùa bỡn mô hình trên tay , thản nhiên nói.
"Uh, vậy nhất định giữ lại cho anh."
Tần Lạc hướng về phía Hàn Dạ cười cười, từ lần đầu tiên khi Hạ Toa nhìn thấy cái mô hình này , giấc mơ của cô đó là có thể sưu tầm đủ bộ , chỉ là muốn sưu tập đủ những thứ này cũng không phải dễ , cô đi rất nhiều nơi cũng chỉ mua được ấy cái, có một vài mẫu số lượng sản xuất hạn chế nên cũng không dễ dàng thu thập.
"Tần Lạc, em không có mang tiền, anh giúp em mua có được hay không?"
Hạ Toa có chút lưu luyến không rời nhìn , nhưng cô lại không có mang tiền ra cửa, mặt chờ đợi nhìn Tần Lạc.
"Uh , nhưng có một điều kiện."
Tần Lạc liếc mắt nhìn Hạ Toa không khỏi tranh thủ nói .
"Có phải anh muốn biết ai tặng hoa cho em, thật ra thì em cũng không biết là ai ..., chỉ gọi điện cho em một lần nói là người ngưỡng mộ em, mà em nào có người ngưỡng mộ nào a, nhưng mà người ta đưa tới cũng không nên lãng phí, hơn phân nửa em đều bảo chị Mai thả vào thùng rác rồi ."
Hạ Toa nhìn Tần Lạc một tia ý thức nói ra .
"Nhưng điều kiện của anh không phải chuyện này, anh muốn nói, thật ra thì nhà anh còn có mấy mẫu nữa , em có gan đi lấy hay không ?"
Nghe được Hạ Toa vừa nói như thế, Tần Lạc hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, không khỏi trêu chọc cô .
"Thật?"
Vừa nghe đến Tần Lạc còn có mấy cái mô hình như vậy , Hạ Toa ánh mắt sáng ngời .
"Đương nhiên là thật."
" Đi luôn có được hay không?"
Lúc này Hạ Toa căn bản quên mình là từ công ty chạy đến đây , mặt hưng phấn nhìn Tần Lạc.
"Được , Hàn Dạ , cái mô hình này gói lại thôi."
Tần Lạc từ trong túi lấy ra một cái thẻ vàng đưa tới.
" Tên anh là Hàn Dạ à , tên thật đẹp, nếu có mẫu giống thế này hãy giữ lại cho em nhé."
Hạ Toa nhìn Hàn Dạ , có chút nịnh nọt mà nói.
" Được , không thành vấn đề."
Khi nhân viên phục vụ gói xong , Hàn Dạ đem cái mô hình đưa cho Hạ Toa .
Nhìn hai người hài lòng rời đi, Hàn Dạ không khỏi cười, cái mô hình này đặt ở trong cửa hàng gần một năm rồi, nhưng cũng không có bao nhiêu người để ý, hắn cho là người S thị đều là không biết thưởng thức , hôm nay thấy có người si mê như vậy , trong lòng thật vui vẻ.
Thật ra thì đồ vật cũng giống như con người , gặp phải người hiểu được quý trọng nhân tài là may mắn nhất . Nhìn dáng vẻ Hạ Toa tràn đầy hạnh phúc , khóe miệng Tần Lạc cong càng lúc càng lớn, cưng chìu vuốt ve tóc của Hạ Toa một cái , dặn dò .
"Ở đây chờ anh , anh đi lấy xe."
Xe còn để ở tầng hầm của công ty , nhưng hắn không muốn Hạ Toa cùng hắn quay lại , hôm nay hạ Toa là của một mình hắn mà thôi.
" Vâng , em chờ anh . Đi đường cẩn thận."
Có lẽ là bởi vì mua được món đồ yêu thích , có lẽ là bởi vì Tần Lạc đã tỉ mỉ làm lành những vết thương trong lòng Hạ Toa , tóm lại tâm tình của cô bây giờ rất tốt. Hướng Tần Lạc phất tay một cái, đưa mắt nhìn hắn rời đi.
"Anh ấy đi lấy xe phải mất một lúc , nếu không để anh tự mình giới thiệu cho em những thứ đặc biệt trong cửa hàng ?"
Đối với việc Tần Lạc lần đầu tiên mang tới một người phụ nữ , Hàn Dạ cảm thấy đặc biệt kỳ lạ, không khỏi chủ động đến gần . Dĩ nhiên hắn không phải kẻ háo sắc, trong tình huống bình thường hắn sẽ không chủ động nói chuyện với phụ nữ , bởi vì hắn không nói lời nào cũng đã mê đảo rất nhiều phụ nữ rồi . Nếu là đang chủ động đến gần, đoán chừng cửa hàng mô hình đồ chơi này sẽ bị chen lấn sụp mất (siêu cấp tự đại ^_^).
"Vậy làm phiền anh."
Đối với sự nhiệt tình của Hàn Dạ, Hạ Toa giống như bình tĩnh, mặc dù cô thích trai đẹp không sai, nhưng có vài người nhìn một cái cũng biết là mình muốn không nổi , loại người như thế cả người đều tản mát ra một loại phong cách ưu nhã ,loại sức quyến rũ này làm cho không người nào có thể kháng cự . Giống như Hàn Dạ ở trước mắt , giống như Tần Lạc, đều có thể để cho phụ nữ không tự chủ được muốn đến gần .
"Cái xe lửa này là đồ thủ công của Pháp , từng cái cửa sổ đều có thể mở ra , chỗ ngồi bên trong đều làm theo tỷ lệ 1/ 1000 của xe lửa thật ."
Hàn Dạ lấy ra chiếc xe lửa mà hắn hài lòng nhất bỏ lên trên bàn mở ra một cái cánh cửa sổ.
"Thật tinh xảo a."
Xuyên thấu qua cửa sổ nhìn vào chỗ ngồi ở trong xe lửa , mỗi chỗ ngồi đều được làm từ da thuộc , mức độ tinh xảo khiến Hạ Toa không khỏi nhỏ giọng than thở .
"Đương nhiên rồi, là tác phẩm của thợ nổi tiếng đấy? Loại mô hình xe lửa này anh có rất nhiều , anh chỉ để một cái duy nhất trong tiệm , những cái khác đều để ở nhà ."
Hàn Dạ có chút hả hê giới thiệu. Tất cả những món đồ chơi trong tiệm mỗi góc đều là hắn thiết kế tỉ mỉ, mỗi một chỗ trưng bày đều là chính hắn thiết kế, cho nên đối với cửa hàng đồ chơi này hắn là tương đối có cảm tình.
"Hạ Toa , đi thôi ."
Đang lúc Hạ Toa muốn nói gì thì tiếng gọi của Tần Lạc từ cửa truyền tới.
"Vâng , Hàn Dạ em đi trước."
Hướng Hàn Dạ khẽ mỉm cười, từ trên quầy cầm lên gói đồ mới vừa rồi mua , đi theo Tần Lạc đi ra khỏi cửa hàng bán đồ chơi .
Nhìn bóng lưng Hạ Toa rời đi , Hàn Dạ thu hồi món đồ chơi mình yêu thích