
c các anh sao? Anh chính là cái đồ bỏ đi."
Nhìn sắc mặt Martin cười như không cười , Hạ Toa không khỏi mở miệng nói bẩn, nếu không phải là Đào Nhạc kéo cô, đoán chừng lúc này còn tiếp tục mắng thủ phạm đấy.
"Hạ Toa, nơi này là quán cà phê sang trọng , cô nên chú ý tư cách."
Thấy Hạ Toa dáng vẻ tức giận đùng đùng , Martin có chút sợ, nhưng là như cũ ổn định tâm tình nhắc nhở.
"Nói chuyện với loại cặn bã như anh , cần gì tư cách, tôi mắng chính là anh , lừa gạt nữ sinh trong trắng , anh làm gì có quyền nói ra hai chữ tư cách ?"
Hạ Toa nói xong cầm lên ly cà phê trên bàn hướng Martin hắt đi.
"Cô , cô là đồ @#$%&* ."
Martin nhìn Hạ Toa đứng ở trước mặt mình , không khỏi khạc ra một câu thô tục.
"Chuyện gì xảy ra?"
Nghe được ồn ào, một người đàn ông từ trên lầu đi xuống, hướng Hạ Toa đi tới.
"Tuyết Thiếu , cậu tới vừa đúng, cậu mang người phụ nữ thô lỗ này đuổi ra ngoài đi."
Nhìn người tới, Martin giống như con gà đang chọi chợt tinh thần tỉnh táo chỉ vào Hạ Toa nói.
"Xin chào, tôi là chủ quán cà phê này, mọi người gọi tôi là Tuyết Thiếu"
Người đàn ông bị gọi là Tuyết Thiếu cũng không để ý không hỏi Martin mà trực tiếp nhìn Hạ Toa mở miệng giới thiệu.
"Chuyện là như vầy."
Hạ Toa một tia ý thức đem chuyện đại khái nói xong.
"Tuyết Thiếu , cậu đừng nghe cô ta nói bậy."
Martin nhìn Tuyết Thiếu cũng không phản ứng đến hắn, có chút gấp rồi.
"Martin, đối với loại người như anh, tôi chỉ muốn nói một câu, anh nên biến khỏi địa cầu đi. Nơi này không hoan nghênh anh."
Biết đơn giản một chút tình huống, Tuyết Thiếu quay đầu, nhìn Martin từng chữ từng chữ từ từ khạc ra một câu nói như vậy.
"Cám ơn, rất xin lỗi vì chuyện vừa rồi ."
Nhìn bóng lưng Martin tức giận rời đi , Hạ Toa có chút ngượng ngùng nói xin lỗi .
"Không có quan hệ, tôi quen biết người như vậy cũng cảm thấy xấu hổ."
Tuyết Thiếu nhàn nhạt cười cười, xoay người hướng quầy rượu đi tới. Thật ra thì hắn và Martin biết nhau ở một cuộc tụ tập của bằng hữu , tiếp xúc thời gian cũng không phải rất nhiều, cho nên đối với cách làm người của hắn cũng không hiểu rõ.
"Người khác thật tốt."
Nhìn bóng lưng Tuyết Thiếu rời đi, Nhạc Nhạc không khỏi nỉ non.
Đối với lời nói của Nhạc Nhạc , Hạ Toa coi như không nghe thấy, người này quả thật không tệ, cũng đúng là hình mẫu mà Nhạc Nhạc thích , cao to , sáng lạn , đẹp trai , cười lên có một chút giống bộ dạng của Tiểu Phôi , phải là mẫu hình đặc biệt mà mọi phụ nữ đều thích đi, mẫu đàn ông này chỉ có thể đứng xa nhìn, không thể tới gần , nếu không cuối cùng đau khổ chỉ có mình. Cả buổi chiều, suy nghĩ của Hạ Toa còn đắm chìm trong chuyện của Nhạc Nhạc cùng Martin , cả người mơ mơ màng màng, ngay cả nhân viên chuyển phát nhanh để cho cô ký tên nhận đồ cũng không có phản ứng kịp.
"Cô Hạ , đây là hoa của cô , cô có thể ký nhận được không?"
Nhân viên bưu điện nhìn Hạ Toa không biết đang nghĩ cái gì , lại nhắc nhở lần nữa .
"A, tôi sao?"
Hạ Toa chợt phục hồi tinh thần lại, nhìn hoa trong tay , ngẩn ra, hỏi ngược lại.
"Đúng vậy, cô Hạ , phiền toái ký nhận."
Nhân viên bưu điện lại nói lại một lần nữa.
"Hoa này thật đẹp, người nào tặng cho em vậy?"
"Oa, hoa hồng nhung, đắt lắm đấy."
" Một bó này tối thiểu phải 99 bông rồi."
Nhân viên bưu điện chân trước mới ra cửa, trong phòng làm việc các nữ đồng nghiệp liền bắt đầu bàn tán.
Hạ Toa nhìn bó hoa hồng một chút , cười, nghĩ thầm Tần Lạc còn thật sự nói là làm a, nhanh như vậy đã đưa tới ? Nhưng mà khi cô cầm tấm thiệp từ bó hoa lên không khỏi sửng sốt. Ký tên vậy mà chỉ có một chữ T.
"Có phải CEO đưa không !"
Nhìn Hạ Toa cầm thiệp sững sờ , Khưu Mai cũng không nhịn được hỏi thăm.
"Không phải , em cũng không biết là ai !"
Hạ Toa cầm thiệp đưa cho Khưu Mai, mặt buồn bực nói qua.
"Cái này, cái này, Hạ Toa, người thầm mến em thật đúng là nhiều."
Khưu Mai nhìn thiệp cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Lực lượng buôn chuyện là vô cùng , Hạ Toa đang ngồi ở trên ghế suy tư đến vị thần bí T rốt cuộc là ai thì điện thoại trên bàn vang lên.
"Hạ Toa, nhận được hoa rồi hả?"
Đầu điện thoại bên kia truyền đến một giọng nam đầy khêu gợi , thanh âm này rõ ràng không phải Tần Lạc .
"Nhận được."
Hạ Toa thật thà đáp trả.
"Thích không?"
Người đàn ông lại hỏi tiếp.
"Xin hỏi anh là ai?"
Hạ Toa lúc này mới phản ứng được , vội hỏi thăm.
"Tôi là người ái mộ em, T."
Người đàn ông nhẹ nhàng cười một tiếng, nhàn nhạt nói qua.
"Xin lỗi, tôi thật sự không nhớ rõ."
Suy nghĩ kỹ một lúc, Hạ Toa vẫn là không có một điểm đầu mối, cô lúc nào thì có fan hâm mộ rồi, chuyện này cô thế nào không biết? Còn có người đàn ông này rốt cuộc là ai, tại sao còn biết cô số điện thoại phòng làm việc của cô , chẳng lẽ là mấy đồng nghiệp nam trong công ty đang trêu mình ?
"Đừng đa nghi như vậy , tôi không phải là người của Sky , tốt lắm, tôi rất tò mò đợi lần gặp mặt tiếp theo của chúng ta , bái bai!"
Người đàn ông giống như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của Hạ Toa .
Không đợi Hạ Toa hỏi tiếp, đầu điện thoại bên kia chỉ để lại tiếng ục ục .
Hạ Toa mặt bất đắc dĩ nhìn điện thoại,