
i lửa
nóng mê người liếm khô, Phi Phi có ảo giác bị hắn ăn sạch.
Hắn lại
đem hai quả anh đào trên bánh ngọt đặt ở gò bồng đảo hai bên của cô gái, cảm
xúc lạnh lẽo làm điểm nhỏ mẫn cảm của cô nhanh chóng đứng thẳng.
"Lại
đến, anh muốn ăn tiểu anh đào đáng yêu của em."
Hắn
thong thả ăn tiểu anh đào một bên, nhưng cũng không vì vậy rời đi, ngược lại
nhét đầu vú nhỏ phấn nộn kia vào trong miệng, tham lam hút .
"A.
. ."
Hắn lại
ăn mỹ vị anh đào bên kia, chôn đầu trước ngực cô như dã thú đói khát, một ngụm
một ngụm cắn nuốt cô.
Kế tiếp
hắn lại quệt một miệng kem, chậm rãi quẹt qua cái bụng bằng phẳng của cô, đi
theo mà đến là linh hoạt đầu lưỡi của hắn.
"A.
. . ngứa. . ." Phi Phi nhịn không được vặn vẹo thân thể, toàn thân nổi màu
đỏ xinh đẹp, có một loại phong tình dụ hoặc nói không nên lời.
"Em
so với kem, càng ăn ngon hơn."
"Đáng
ghét!" Cô thẹn thùng huých nhẹ hắn một cái, làm hắn vui vẻ cười to.
"Còn
có thể thẹn thùng à! Đều bị tôi một ngụm một ngụm ăn vào bụng, tôi cùng em đã
là một thể, em còn có thể thẹn thùng, thật đáng yêu!" Hắn yêu chiều hôn
đầu vú nhỏ hồng hồng của cô một cái.
"A.
. ." Cô nhịn không được khẽ kêu một tiếng.
"Tiếp
đến, tôi muốn ăn là. . ."
"Em
muốn ăn anh!"
"Cái
gì?" hắn có nghe lầm hay không?
"Em
cũng muốn ăn anh!"
Trước
khi hắn phản ứng được, phát hiện cô cũng múc một miệng kem lạnh thật lớn, sau
đó bôi trên nam căn nóng bỏng của hắn.
"Phi
Phi. . ."
Chỉ
thấy cô lộ ra nụ cười vừa hư vừa bướng bỉnh giống như tiểu yêu nữ, vươn phấn
cái lưỡi hồng sắc chậm rãi liếm môi dưới mình một cái.
"Sinh
nhật vui vẻ! Đại sói hoang."
Cô vừa
nói xong, liền dùng đôi môi non mịn ngậm cự long của hắn, đầu lưỡi nhẹ nhàng
khẩy khe hở đỉnh.
"Tiểu
hồ ly!"
Cô lại
chậm rãi đi xuống, đều liếm tất cả kem băng, đồng thời cũng ngậm hai túi cầu
nổi lên của hắn, làm cho chúng lăn lộn trong khoang miệng ấm áp.
"A.
. ." Cổ họng hắn không tự chủ được gầm nhẹ thoải mái, toàn thân cảm thấy
một loại tư vị ngọt ngào như muốn hòa tan.
Tiểu hồ
ly này thật sự là lợi hại, cư nhiên biết dùng chiêu này đối phó hắn, xem ra
không được bao lâu, nhưng cô lại thật sự thành hồ ly tinh.
Xem ra
cô thật cũng có tâm muốn ăn hắn vào bụng .
"Tiểu
hồ ly."
"Ừ?"
"
Ăn ngon không?" Hắn tà nịnh hỏi.
Trong
lòng cô chấn động, theo bản năng cắn một ngụm.
"A!"
Hắn đau kêu một tiếng, hai tay vội vàng ôm tiểu huynh đệ bị thương, " Chết
tiệt! Cư nhiên cắn tôi!"
"A!
Thực xin lỗi, thực xin lỗi!" Cô sợ tới mức nước mắt đương trường chảy ra.
Ô. . .
Không thể dứt nha! Cuộc sống tính phúc về sau của cô hoàn toàn dựa vào cái này,
không thể cứ bị cô "một ngụm" làm đứt như vậy.
Nhìn
hắn ôm phía dưới, bộ dạng thống khổ vạn phần, Phi Phi vừa khóc vừa nhảy vào
phòng tắm cầm khăn mặt thấm nước lạnh, vừa khóc vừa nói với hắn: "Chườm
lạnh! Mau chườm lạnh!"
"Vô
dụng !" Hắn lớn tiếng nói.
Vô dụng
? Nước mắt cô càng xối xả.
Lại
trong chốc lát ——
"Vậy
chườm nóng!"
"Cũng
vô dụng !
Đáng
giận! Hung dữ cái gì chứ ? Người ta không phải cố ý ! Ô. . .
Cô
thẳng tay quăng khăn mặt, ngồi ở trên thảm khóc lên, "Thực xin lỗi ! Ai
bảo ngươi muốn nói lời biến thái như vậy, hại người ta chấp vặt một cái. . . Ô.
. ."
Vừa
thấy nước mắt cô, Long Tử Thánh liền không giận nổi, vội vàng một tay kéo cô
lại gần, hai tay dùng sức ôm.
"Đừng
khóc, tôi không đau ."
Cô
khóc, khuôn mặt nhỏ nước mắt tèm lem, thân mình rúc vào ngực hắn, từng tiếng
khóc nức nở làm hắn vô cùng hối hận mình vừa rồi trêu cợt cô như thế.
Kỳ thật
cô cắn một cái ban nãy kia, chỉ làm hắn bị dọa nhảy dựng thôi, cũng không đau,
càng miễn bàn bị thương.
Đột
nhiên, cô nâng khuôn mặt nước mắt lã chã, liều lĩnh hôn hắn, hắn lúc đầu sửng
sốt một chút, nhưng rất nhanh anh cũng ôm lấy cô, hôn lên miệng nhỏ.
"Tử
Thánh, đừng giận em, em cam đoan, nếu về sau anh có di chứng gì, em cũng sẽ
không bỏ anh. Em biết có mấy chuyên gia nói, hạnh phúc hôn nhân có 70% đến từ
sinh hoạt giường chiếu mỹ mãn, nhưng em không như thế, em không thể không có
anh, anh đừng bỏ em, em không phải cố ý !"
Hắn tựa
tiếu phi tiếu nhìn chằm chằm cô. Cô bé này, bị dọa đến nói nhảm, nhưng mà cũng
tốt, nói ra tình cảm thật sự của cô.
Hắn làm
sao có thể buông tha cơ hội này!
"Vậy
em nói theo tôi, nói trong tim em chỉ có một mình tôi, ai cũng không thể cướp
em đi."
"Trong
tim em chỉ có anh, cho tới bây giờ cũng đều chỉ có anh, tương lai cũng vẫn sẽ
chỉ có anh." Cô nghẹn ngào biểu thị công khai hứa hẹn tình yêu.
"Tốt
lắm!"
Môi hắn
vừa lòng dừng trên môi nhỏ run rẩy của cô, hôn cô thật sâu, đầu lưỡi tham nhập
trong miệng cô nhấm nháp vị ngọt, bàn tay cũng không an phận qua lại trên thân
thể mềm mại của cô.
"Anh
còn muốn. . ."
"Đương
nhiên! Trò hay vừa mới bắt đầu thôi."
"Anh
không cần miễn cưỡng chính mình. . ."
Hắn
sửng sốt một chút, "Miễn cưỡng ?
"Nếu
có vết thương, anh đừng nhịn, em giúp anh kêu xe cứu thương. . ." Nói
xong, cô nhanh chóng bò dậy, muốn đi gọi điện thoại, lại bị hắn một phen ôm
lấy, thả trên giường lớn.
"A!"