
tượng liên hôn là chúng ta đều không có quyền quyết định,
cho dù hôn lễ hai chúng ta, anh nói thì sẽ vậy sao?"
Cô lúng túng cứng đờ."Ách, Đúng vậy a. . . . . . Anh nói có đạo lý."
Một hồi im ắng đi qua, anh mở miệng, "Em với anh rể. . . . . . Tình cảm hai người rất tốt?"
Không ngờ Trịnh Bang Duệ đột nhiên chuyển đề tài, Trình Kỳ Khiết mất
chút thời gian mới ý thức được anh đang hỏi cái gì, vội vàng trả lời,
"Đúng vậy a, từ nhỏ chúng em đã quen biết, anh Vũ Hành rất tốt đối với
em."
"Vậy tại sao hắn không cưới em mà lại cưới chị em?"
"À?" Cô nháy mắt mấy cái, sau đó cúi đầu, lại theo bản năng sờ vào
khuyết điểm ở má trái, "Không thể nào a. Anh Vũ Hành đương nhiên là
thích chị em, chị em xinh đẹp như vậy, lại hoàn mỹ như thế."
Mi tâm anh nhíu chặt lại.
Cô tự ti sao? Bởi vì vết bớt trên mặt cho nên cô có cảm giác mình không cách nào so sánh với chị mình? Anh đột nhiên nhớ đến cô nói qua là cô
có người thích, nhớ đến vể mặt đau thương khổ sợ khi cô nói đến người
nọ.
Chẳng lẽ chính anh rể sao? Cô lén lút thích hắn, nhưng nhìn hắn cùng chị cô ở chung một chỗ, cảm thấy đoạn tình yêu đơn phương này
không có hi vọng cho nên gả cho người nào cũng được?
Sau khi
nghĩ thông suốt điểm này, Trịnh Bang Duệ cảm giác mình giống như nuốt
phải một tảng đá, cắm ở trong lồng ngực, cực kỳ không thoải mái, nhưng
mà anh lại cảm thấy mình vì thế mà cảm thấy mất hứng thì thật là ngu
chết. Anh cần gì quan tâm tại sao cô muốn gả cho anh? Hôn nhân của bọn
họ vốn cũng không được xây dựng trên cơ sở tình cảm.
Điện thoại di động của anh đúng lúc này vang lên, Trình Kỳ Khiết nghe thấy anh nói vào phía đầu bên kia điện thoại: "Ừ, đúng, bên này mới vừa kết thúc, so với thời gian dự đoán lâu hơn. . . . . . Một lúc nữa tôi sẽ qua, gặp
mặt bàn lại."
Anh kết thúc cuộc nói chuyện, không có nói rõ người gọi đến là ai với, một lúc nữa anh lại muốn đi.
Đây không phải là bình thường sao? Anh vốn không cần giải thích cho cô, ở trong hiệp nghị có một phần đó là bọn họ phải có tự dọ của mỗi người.
Nhưng vừa nghĩ tới đầu bên kia điện thoại có lẽ chính là bạn gái của
anh, là cô gái mà anh ôm trong hình của tuần san. . . . . . Tưởng tượng
một lúc nữa anh bỏ cô lại, vội vàng đi gặp mặt người phụ nữ khác, nghĩ
đến bọn họ sẽ làm gì. . . . . . Ghen tỵ giống như một loại a-xít
clo-hy-đríc (dd axit HCl: cái dùng tạt vào mặt sẽ ‘xèo xèo’ hủy dung đó
bà con :3 ) gặm nhấm lòng của cô.
Cô cắn chặt môi dưới, kiềm chế một luồng sóng đau khổ.
Đây là lựa chọn của cô, cô không thể ngay lập tức buông tha. Trình Kỳ
Khiết không ngừng động viên bản thân ở trong lòng, làm như vậy cô mới có thể sống quá đoạn đường xe khó chịu này, trở lại nhà của cô. . . . . . Năm tháng sau khi lễ kết hôn của Trình Kỳ Tâm kết thúc, Trịnh Bang Duệ và Trình Kỳ Khiết tổ chức lễ cưới.
Gia tộc họ Trịnh kết thân cùng gia tộc họ Trình là sự kiện lớn ở giới
kinh doanh, đồn rằng sau khi hai nhà tiến thêm một bước liên hôn, hai
công ty cũng định cùng nhau thực hiện mở rộng một vài dự án nơi ở khu
phía Bắc.
Ngoài việc hấp dẫn phóng viên về tài chính kinh tế,
hôn lễ hai người cũng đưa tới số lượng không ít truyền thông bát quái,
trừ bỏ việc mọi người đều có lòng hiếu kỳ thì còn muốn nhìn một chút bề
ngoài hôn lễ của nhà giàu sang quyền thế, Trịnh Bang Duệ bỏ măc cô gái
có thể đáng nhẽ trở thành Cô bé lọ lem, ngược lại quyết định lấy Thiên
kim Gia tộc họ Trình, chuyển biến này cũng đủ là đề tài để bàn tán rồi,
hơn nữa hai người còn cùng nhau có mặt ở nhiều nơi, trước ống kính biểu
hiện hạnh phúc như keo như sơn, phóng đại sáng loáng, càng thêm làm
người khác chú ý.
Sau lần đầu tiên hai người công khai xuất
hiện, báo chí lập tức sửa lại thành Cô bé lọ lem PK nhan sắc cùng Thiên
kim tiểu thư, bàn về trình độ học vấn gia thế đương nhiên là Trình Kỳ
Khiết kham được, nhưng xinh đẹp hạng nhất thì do khuyết điểm trên mặt
của cô mà bị trừ điểm thật lớn rồi. Tuần san còn phỏng vấn Cô bé lọ lem
bị bỏ rơi kia, nhân viên nữ phục vụ nhà hàng đó còn khóc đến ‘hoa lê đẫm mưa’ trước ống kính, giành được rất nhiều sự đồng tình cùng ủng hộ của
độc giả. (PK: đánh nhau, thi đấu)
Đêm trước hôn lễ, cái tin tức này khó tránh khỏi lại được lấy ra nói lại một lần.
Trình Kỳ Khiết ở trong phòng mình để thợ trang điểm giúp cô sửa sang lại đầu tóc cùng trang điểm.
"Oa, đây chính là chiếc nhẫn kim cương năm Carat mà trên báo nói Trịnh tiên sinh dùng để cầu hôn sao?"
Thợ trang điểm tiểu Nhã là chị em quen biết từ lâu với nhà cô, mỗi lần
họ phải ra ngoài dự tiệc quan trọng thì trước đó cũng sẽ mời cô ấy đến
giúp đỡ cho nên rất quen thuộc.
Lúc Tiểu Nhã giúp cô chải đầu thấy chiếc nhẫn trên tay Trình Kỳ Khiết, bỗng chốc, mắt mở to, hét lên kinh ngạc.
Trình Kỳ Khiết có chút ngượng ngùng rụt vai một cái, "Đúng vậy a, bình
thường sẽ không đeo đồ trang sức khoa trương như vậy, nhưng hôm nay
không có cách nào khác."
"Cái gì a, đương nhiên là muốn mang ra ngoài để cho mọi người nhìn a, chiếc nhẫn kim cương xinh đẹp như vậy là ước mơ tha thiết của mỗi nữ nhân? Hơn nữa điều này c