Vân Cơ

Vân Cơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322372

Bình chọn: 9.00/10/237 lượt.

ẫn nên đừng tra nữa.” Lệ Tĩnh khuyên nàng, nhưng hiệu quả không tốt.

“Không, ta nhất định phải điều tra sự thật cho rõ ràng.” Nàng xác định, cho dù phải đổi cả mạng của mình cũng không tiếc gì. Nàng là nguồn tin tốt nhất của hoàng đế lão ca, lần này cũng vậy.

“Vì sao cô cứ khăng khăng như thế?” Nàng không sợ chết sao?

“Bởi vì nếu ta không thể tra ra manh mối chuyện mà mẹ căn dặn thì ta sẽ phải nghe theo sự sắp xếp của bà, gả cho một người mà ta căm ghét.” Nàng bất bình căm giận nói.

Thượng Quan Duệ Dịch hơi giật mình một chút.

Kì Nhi làm như không thấy mà tiếp tục nói: “Ta xui xẻo cũng không sao. Vấn đề là ngay cả muội muội Kì Nhi của ta cũng phải gả theo làm thiếp. Chuyện này sao được? Đương nhiên ta phải cố gắng chiến đấu vì tương lai của hai chúng ta. Ta tuyệt đối không thể để Kì Nhi gả cho kẻ háo sắc vô lại đáng chết đó.” Nàng nói rất tức giận, diễn xuất tốt đến nỗi dường như ngay cả Dung Nhi và Tâm Nhi phía sau nàng cũng tin.

Nàng nghĩ chắc là Thượng Quan Duệ Dịch thích Kì Nhi ở thác nước kia, cho nên mới nói thêm những lời này, xem hắn có thể vì Kì Nhi mà nhả ra cho nàng chút tin tức đáng tin cậy hay không.

“Kì Nhi, nàng… có khỏe không?” Thượng Quan Duệ Dịch có chút lo lắng, hắn không biết hành vi hôm ấy của hắn có tạo thành thương tổn cho nàng hay không?

“Vốn rất tốt, nhưng sau khi gặp ngươi thì sẽ không tốt nữa.” Kì Nhi cố ý khinh thường trừng hắn một cái, làm tăng thêm cảm giác tội lỗi của hắn.

“Cô…”

Kì Nhi không để ý tới hắn, hiện tại làm chính sự quan trọng hơn. Quay đầu khẩn thiết nhìn Lệ Tĩnh. “Lệ công tử, tuy rằng chúng ta vừa mới quen biết, nhưng xin huynh nói cho ta biết tất cả được không? Ta không muốn nhìn thấy bộ dáng khổ sở đau lòng của Kì Nhi, nhưng lại không thể làm trái giao ước với mẹ. Cầu xin huynh có được không? Nói cho ta biết những gì huynh biết, những chuyện khác ta sẽ tự mình điều tra. Cầu xin huynh! Đáp ứng ta được không?” Nàng thành khẩn nhìn hắn, còn kéo cánh tay hắn làm nũng. Bình thường chiêu này đều dùng với hoàng đế lão ca của nàng, hơn nữa luôn luôn hiệu quả. Lần này dùng với hắn, coi như hắn có lời rồi.

“Chuyện này…” Lệ Tĩnh cảm giác được Thượng Quan Duệ Dịch đang lườm hắn. Đây là bảo hắn đừng nói hay là không thích nàng và hắn thân mật như vậy? “Thật ra Thượng Quan huynh còn biết nhiều hơn ta, hỏi huynh ấy thì rõ ràng hơn.” Đẩy trách nhiệm cho hắn chắc chắn không sai, dù sao hắn đang phụ trách chuyện này.

“Hắn?” Kì Nhi khinh thường mà chỉ Thượng Quan Duệ Dịch, không chắc chắn mà hỏi Lệ Tĩnh.

Lệ Tĩnh gật đầu thì thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lại ủ rũ.

Đây là thái độ gì? Thượng Quan Duệ Dịch thật sự rất muốn bóp chết nàng.

Kì Nhi hít sâu, được rồi! Vì giải trừ được một kiếp nạn, công chúa như nàng liền hạ mình đi!

Nàng lập tức chuyển qua bên người Thượng Quan Duệ Dịch, rất lễ phép mỉm cười với hắn. “Thượng Quan công tử…

“Hả?” Nụ cười của nàng làm cho hắn có cảm giác nao nao.

Khuôn mặt tươi cười của Kì Nhi lại trở nên đau khổ. “Không phải huynh thích Kì Nhi nhà ta sao? Vì muội ấy, xin huynh đem mọi chuyện nói cho ta biết được không? Ta sẽ nói nhiều lời tốt đẹp về huynh ở trước mặt mẹ ta. Đến lúc đó huynh muốn cưới Kì Nhi về làm thê hay làm thiếp cũng không sao.” Nàng nói rất thành khẩn, sự thật thì sao… Nàng sẽ không để cho hắn tìm được Kì Nhi.

Lời của nàng làm cho hắn có chút động lòng, cưới Kì Nhi… “Vân cô nương, đây không phải đẩy Kì Nhi vào một cái hố lửa khác sao?”

Lệ Tĩnh đột nhiên chen mồm vào, lại bị Thượng Quan Duệ Dịch lườm.

“Gả cho ta coi như nhảy vào hố lửa sao?” Đối với Kì Nhi, hắn chỉ có tràn đầy yêu thương. Nhưng không biết tại sao, hắn đột nhiên có cảm giác tội lỗi. Nguyên nhân là do cô gái nghịch ngợm trước mắt này.

Kì Nhi bừng tỉnh gật đầu. “Đúng vậy! Ta hủy bỏ câu nói muốn gả Kì Nhi cho huynh.” Thật tốt quá!

“Cô nói hủy bỏ thì hủy bỏ sao?” Thượng Quan Duệ Dịch bất mãn, dựa vào cái gì mà nàng quyết định tất cả?

“Thượng Quan công tử, vì nghĩ cho Kì Nhi, huynh vẫn nên đem mọi chuyện nói cho ta biết được không? Huynh nhẫn tâm nhìn Kì Nhi đau khổ cả đời này sao? Aiz! Gả cho con heo kia…” Nàng cố ý kéo dài chữ cuối cùng. “Muội ấy nhất định suốt ngày buồn bã không vui, ảm đạm ủ rũ. Dần dần như vậy, thân thể càng ngày càng kém, tin rằng rất nhanh sẽ đi gặp diêm vương. Thân là tỷ tỷ, ta cũng không có biện pháp gì, đành phải theo nàng đi đến suối vàng âm u lạnh lẽo. Chỉ mong sao diêm vương có lòng tốt, kiếp sau cho chúng ta lại làm tỷ muội, để cho ta có thể mãi mãi bảo vệ muội ấy, bên cạnh muội ấy…” Nàng liếc nhìn Thượng Quan Duệ Dịch, thấy vẻ mặt hắn lạnh lẽo, cứng ngắc mà ngồi đó, phía sau hình như mang theo một mảng tối tăm oán giận. Vừa nhìn đã biết lời này của nàng có hiệu quả không tồi.

Bờ vai của Dung Nhi và Tâm Nhi run lên, cố gắng nín cười. Còn Lệ Tĩnh thì lại nhìn nàng với vẻ mặt hứng thú, giống như rất rõ mánh lới của nàng.

Đây gọi là người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê. Ngoại trừ Thượng Quan Duệ Dịch, trong lòng mọi người đều rất rõ trò hề của nàng giờ phút này.

“Thượng Quan công tử, vì Kì Nhi đáng thương


XtGem Forum catalog