Disneyland 1972 Love the old s
Tuyệt Sắc Yêu Phi

Tuyệt Sắc Yêu Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322782

Bình chọn: 9.00/10/278 lượt.

iệt, tối hôm qua

nàng đá Trẫm xuống giường còn giả ngu, Trẫm không so đo với nàng, hôm nay mời

nàng đến, còn tự cao tự đại, thật sự là tức chết Trẫm! Hừ, Trẫm không tin không

chinh phục được nàng? Một ngày nào đó, Trẫm sẽ khiến nàng khắc Trẫm thật sâu

trong lòng, ghi tạc mỗi câu Trẫm nói trong lòng!” Chờ Tiểu Tam đi rồi, Tần Ngạo

dùng sức đập xuống mặt bàn, thở phì phì nói, trong đôi mắt phượng thâm thúy ấy

tràn đầy tự tin!



Mùi đàn hương thoang thoảng, phòng ngủ một

mảnh yên tĩnh, ngoại trừ tiếng hít thở trầm trầm!

Uống thuốc xong, Tư Đồ Viễn ngủ rất sâu,

trên trán thấm ra mồ hôi, Vân Hiểu Nguyệt cầm khăn, không ngừng lau mồ hôi cho

hắn. Ngay cả áo trên người hắn, Vân Hiểu Nguyệt cũng lột ra, bởi vì hiệu quả trị

liệu của thuốc nàng kê vô cùng tốt, nhưng thúc đẩy sự thoát mồ hôi, nếu áo ướt,

lại không có quần áo cho hắn đổi, mặc y phục ẩm ướt mà có gió thổi qua, ngược lại

càng không tốt!

Trông hắn thật lâu sau, đến khi sắc mặt hắn

dần dần khôi phục, trên trán cũng không nóng nữa, tấm chăn bằng gấm của Vân Hiểu

Nguyệt đã ướt đẫm, Vân Hiểu Nguyệt chia phần chăn của mình cho hắn một nửa, tiếp

tục đọc sách.

Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng bước

chân nhẹ nhàng, tiếp theo, giọng nói vô cùng lo lắng của Huyên nhi truyền

vào: “Nương nương, thị vệ bên người của Hoàng thượng đến mời người đi qua, nói

là người đã hẹn với Hoàng thượng hôm nay đến Ngự Thư Phòng, Hoàng thượng đợi

người đã lâu, đang phát hỏa!”

Ngự Thư Phòng? Vân Hiểu Nguyệt nghĩ nghĩ,

đúng rồi! Hôm qua vừa nói, hôm nay nhiều việc, quên mất! Nhưng, yêu nghiệt kia

mà chờ ta đến phát hỏa? Có trời mới tin! Khẳng định là mượn chuyện để gọi người!

Hiện tại nếu đến muộn, để hắn chờ thêm một lát thì có làm sao?

“Huyên nhi, nói chờ bản cung rửa mặt chải

đầu một chút, lát nữa sẽ đi!”

“Dạ!”

Tựa vào bên giường, Vân Hiểu Nguyệt cầm lấy

sách y, tiếp tục nghiên cứu!

“Nương nương, vi thần đã tốt hơn nhiều,

người nhanh đi, nếu không Hoàng thượng mà trách tội thì không xong!” Một bên Tư

Đồ Viễn vừa thức tỉnh nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, lo lắng nói, cũng

lập tức ngồi dậy!

“Gấp cái gì? Hắn không phải nói mời ta

sao? Sao vậy, ta là người dễ mời như vậy sao? Đừng để ý đến hắn, các người sợ hắn,

ta thì không!” Lại đưa tay sờ trán hắn, Vân Hiểu Nguyệt cười tủm tỉm nói: “Ừm,

bớt sốt rồi nè! Xem ra, y thuật của ta đã tiến bộ đó!”

“Nương nương, ta… Ai nha!” Tư Đồ Viễn vừa

định khuyên bảo, đột nhiên phát hiện mình đang ở trần, vội vàng kéo chăn che

người, khuôn mặt tuấn tú hồng lên, ngay cả cái cổ trắng nõn thon dài cũng có

màu hồng nhạt, vẻ thẹn thùng xấu hổ ấy khiến Vân Hiểu Nguyệt nhịn không được muốn

trêu cợt hắn!

“Hì hì, quần áo của huynh đều là tự tay ta

cởi đó, có chỗ nào là ta chưa nhìn đâu? Dù sao huynh đã nói, huynh là người của

ta, ta đối với huynh thế nào chả được, huynh thẹn thùng như vậy làm gì?” Tới gần

bên người hắn, Vân Hiểu Nguyệt cười hì hì nói.

“Ta ta ta… Nương nương, chuyện này không hợp

lễ! Người là phi tử của Hoàng thượng, vi thần cư nhiên… Cư nhiên… nếu bị người

khác phát hiện, vi thần chết không sao, nhưng sao có thể để nương nương gặp

chuyện? Vi thần sẽ đi phủ Thừa Tướng lĩnh tội, xin Thừa tướng phái ám vệ khác đến

bảo vệ người!” Tư Đồ Viễn nói đến, sắc mặt cũng trắng bệch!

Hả? Nghiêm trọng như vậy sao! Vân Hiểu

Nguyệt sửng sốt, khi ở địa cầu, sao mình lại chưa từng thấy chứ? Ngay cả sinh

thực khí quan của đàn ông cũng đã nghiên cứu thấu triệt hết rồi, đây là công việc

nghề nghiệp mà thôi! Aiz aiz aiz, đùa quá chớn rồi!

“Viễn, thực xin lỗi, ta cam đoan lần sau

không bao giờ trêu cợt huynh nữa, được không? Huynh là người ta tin tưởng nhất,

đừng rời đi, được không?” Cố gắng nháy mắt, tràn ra vài giọt nước mắt, Vân Hiểu

Nguyệt đáng thương nói.

“Đừng khóc!” Tư Đồ Viễn vội vàng lau đi lệ

hai bên má của nàng, đau lòng nói: “Được! Nhưng về sau đừng nghịch ngợm như vậy,

nhiều năm không gặp, tính tình của người đã thay đổi thật nhiều, nhưng càng

đáng yêu! Ta đồng ý với người, vĩnh viễn không rời khỏi người, bảo vệ người cho

đến khi ta chết. Cho nên vì an toàn của người, có những lúc, không thể tùy hứng,

biết không?”

Có lẽ là không gian quá mức nhỏ hẹp, có lẽ

là không khí quá mức ấm áp, lần đầu tiên, khuôn mặt tuấn tú vốn trong trẻo lạnh

lùng của Tư Đồ Viễn tràn đầy thâm tình, dịu dàng nói ra trong lòng mình.

Nhược Điệp à Nhược Điệp, muội thật may mắn,

có nam tử yêu muội như vậy, sao muội bất hạnh thế, yêu người muội không nên yêu

nhất, cuối cùng hồn phi phách tán, nhưng đến chết cũng không biết, có một người

như vậy, yên lặng yêu muội như vậy, bảo vệ muội như vậy! Vân Hiểu Nguyệt than

nhẹ dưới đáy lòng, nâng tay chạm vào con ngươi xinh đẹp của nam tử trước mắt.

“Viễn, có một số việc, một khi đã sai,

không thể cứu vãn. Có một số người, một khi đã bỏ qua, sẽ không trở về! Ta đồng

ý với huynh, chỉ cần huynh không phản bội ta, ta sẽ vĩnh viễn đặt huynh trong

lòng! Cho nên về sau, gọi ta Nguyệt nhi, nhớ kỹ!” Điệp nhi, nam tử này, ta bắt

đầu thích hắn mất rồi! Có lẽ, ta k