
ng ăn gì, thể lực sẽ không được tốt, dễ bị ngất xỉu lắm đó. "
" Tỉ tỉ, muội biết tỉ sẽ như vậy nên sáng nay đã bảo Hỷ
nhi đi chuẩn bị thức ăn cho tỉ rồi. Giờ muội ấy đang chờ ở Uyển đình đó. "
Nam Cung Nguyệt khoác cánh tay Uyển Nghi, cười rạng rỡ.
Uyển Nghi sủng nịnh véo má Nam Cung Nguyệt một cái " Qủa
là muôi muội tốt, hiểu ta nhất. "
" Aizz...Hy vọng hôm nay hoàng huynh sẽ không có ngủ gật
ở trên triều a. " Nam Cung Nguyệt bỗng dưng thở dài.
" Ngủ gật ? Sao thế ? " Chỉ là thức chăm sóc nàng
có một đêm thôi, không đến mức như vậy chứ ?
" Tỉ không biết sao ? Hôm nọ lúc đưa Hỷ nhi về, Tề tướng
quân có nói với muội, vì đi tìm tỉ mà hoàng huynh cưỡi ngựa không nghỉ suốt bốn
ngày bốn đêm, lại cưỡi ngựa suốt bốn ngày ba đêm để đưa tỉ về. Sau khi trở về
hoàng huynh lại phải giúp Thiên ca phê duyệt tấu chương, rồi lại thức khuya
chăm sóc tỉ đó. Mười ngày rồi huynh ấy chưa có chợp mắt. "
" Cái gì ? " Tiếng hét của Uyển Nghi vang vọng khắp
vương phủ. Mười ngày không ngủ ? Hắn không phải là người sao ? Trâu bò quá vậy.
Dù gì đi chăng nữa cũng đâu cần hành xác bản thân như vậy chứ. Thảo nào trông hắn
lại tiều tụy như vậy.
Trong lòng Uyển Nghi vừa cảm thấy ấm áp, lại vừa có chút xót
xa. Nam Cung Việt, hắn cũng chưa có yêu nàng, sao lại phải vì nàng mà chịu nhiều
khổ cực như vậy.
" Tỉ tỉ. " Trong lúc Uyển Nghi đang miên man suy
nghĩ thì Nam Cung Nguyệt bỗng giật giật tay áo của nàng, hất mặt về phía trước.
Mai phi, Huệ phi, Lan phi đang hùng hổ tiến về phía hai người.
Sự tức giận khiến cho khuôn mặt họ trở nên vặn vẹo rất khó coi. Không còn sự
xinh đẹp, cao quý như thường ngày nữa. Bây giờ ghen tuông đã hoàn toàn che lấp
bản thân họ, khiến họ trông như những con quỷ dữ đến từ địa ngục.
Uyển Nghi dùng một tay che miệng, thì thầm vào tai Nam Cung
Nguyệt " Nguyệt nhi, ta đi vắng nhiều ngày như vậy mà mấy bông hoa héo này
vẫn không tươi lên được chút nào à ? "
" Tỉ tỉ, chẳng tươi lên chút nào, càng ngày càng héo, sắp
thành hoa khô rồi. " Nam Cung Nguyệt cũng thì thầm.
Thôi vậy, Uyển Nghi nhún nhún vai. Nàng cũng không muốn gây
hấn với họ nhiều. Cùng là nữ nhân với nhau, hà tất phải làm khó nhau. Nàng biết
họ cũng là vì một chữ yêu mà sinh hận. Nàng đành nhún nhường một chút, khẽ khom
người.
“ Chào các tỉ tỉ, muội đã trở về. “
\ Mai phi, Huệ
phi, Lan phi thấy thái độ của Uyển Nghi đột nhiên thay đổi liền khựng lại. Đôi
mắt của Huệ phi hơi nheo lại, nhìn Uyển Nghi dò xét như muốn xem nàng định giở
trò gì nhưng Uyển Nghi chỉ mỉm cười, nụ cười rạng rỡ không chút tạp niệm. Mai
phi phất ống tay áo, cộc cằn nói.
" Đủ rồi,
ngươi không phải mất công diễn kịch trước mặt bọn ta. Vương gia không có ở đây,
ngươi không cần phải diễn màn kịch tỉ muội tình thâm đâu. "
Nhìn thấy
thái độ của Mai phi, Uyển Nghi không những không tức giận mà lại còn mỉm cười.
" Mai tỉ,
sao lại nói vậy. Chúng ta đều là người một nhà cả, hà tất phải làm khó nhau.
Sau này chúng ta không gây hấn với nhau nữa, sống hòa bình không phải là sẽ tốt
hơn sao ? "
Nam Cung Nguyệt đứng
bên cạnh mà suýt ngất, da gà da vịt nổi khắp người, tỉ tỉ của cô đang muốn làm
cái gì vậy ? Đột nhiên lại muốn chung sống hòa bình với ba bông hoa héo.
" Phi....Ai
là người môt nhà với ngươi, thứ đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ, hồng hạnh vượt
tường đi câu dẫn người nam nhân khác như ngươi mà muốn đứng ngang hàng với bọn
ta. Nói cho ngươi biết, ngươi đừng có mơ đi, ngươi suốt ngày vẫy cái đuôi chó của
mình đi theo vương gia thì cũng đừng vẫy đuôi xu nịnh đi theo bọn ta, nhìn thấy
ngươi là ta đã buồn nôn rồi. "
Huệ phi xổ ra một
tràng, cũng không thèm chú ý đến hình tượng cao quý thường ngày của mình, thường
ngày giả nhân giả đức, nhu mì hiền thục trước mặt vương gia, giờ thì cũng đã lộ
nguyên hình.Trước đây Huệ phi chính là người được vương gia sủng hạnh nhiều nhất,
chỉ vì sự xuất hiện của Uyển Nghi mà hơn một tháng trời vương gia không thèm tới
chỗ bọn họ. Sự ghen tị đã sớm gặm nhấm trái tim nàng ta.
Hồ ly tinh ? Chó
? Uyển Nghi nheo mắt lại, toàn thân tỏa ra một luồng khí nguy hiểm. Cây muốn lặng
mà gió chẳng ngừng, nàng muốn sống hòa bình thì họ lại mắng nàng. Hừ, nếu đã vậy
thì đừng trách nàng không khách khí.
" Huệ tỉ nói
đúng lắm, muội đây hồng hạnh xuất tường muốn đi câu dẫn nam nhân. Ai dè vương
gia lại vì muội mà hao tâm tổn sức như vậy. Kết quả là không những không câu dẫn
được nam nhân mà lại còn bị vương gia bắt về. Sau này có lẽ muội cần phải học hỏi
các tỉ một chút, để các tỉ chỉ giáo cho muội cần phải câu dẫn nam nhân như thế
nào. "
Uyển Nghi dùng ống
tay áo che miệng, lộ ra nụ cười khinh bạc.
"
Ngươi......" ba người bọn họ tức giận đến tái mặt, vương gia vì Uyển Nghi
mà dốc sức tìm kiếm, điều đó đối với cả ba người bọn họ mà nói giống như một
nhát kiếm đâm xuyên tim vậy. Bọn họ theo vương gia lâu như vậy cũng chưa từng
được vương gia đối đãi như thế. Đủ để thấy trong lòng vương gia Uyển Nghi quan
trọng như thế nào. Nàng lại còn dám nói bọn họ giỏi câu dẫn nam nhân. Bàn tay của
Huệ phi tứ