Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo

Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326664

Bình chọn: 7.00/10/666 lượt.

ìn khác so với những tin đồn tôi biết, vậy thì hãy cố lên, nếu có

vai diễn thích hợp tôi sẽ gọi cho cô trước tiên.”

“Thật không?!”

Melissa có chút kích động ngẩng đầu lên, cảm kích nhìn ông, có chút kiên cường nói: “Cám ơn ngài, tiên sinh Dadson.”

Dadson cân nhắc nói: “Tiểu thư Melissa vẫn nên cảm ơn người nào đó đi.”

Nghe ông nói vậy, Melissa nhìn thoáng qua Đào Chi Yêu sắc mặt vô cùng bình tĩnh ở bên cạnh, ánh mắt âm u.

Sau khi ba người chào tạm biệt đạo diễn Dadson sau, liền rời khỏi căn phòng.

David hưng phấn, tuy không chắc nhận được vai diễn, nhưng vẫn thật cao hứng

khi có cơ hội trò chuyện như vậy. Rồi sau đó chào tạm biệt hai người.

Hai người ra khỏi khách sạn, Đào Chi Yêu liền thấy Anna và người đàn ông cao đó đứng cạnh chiếc xe cách đó không xa.

Cô đối với Melissa trầm mặc không nói chỉ cười nhẹ, rồi xoay người rời đi.

Melissa nhìn theo dáng người gầy yếu nhưng vô cùng kiên định của cô thật lâu,

cuối cùng mở miệng nói: “Debbie, cám ơn cô!” Cô không chỉ cám ơn cô ấy

không có vạch trần cô, còn muốn cám ơn cô ấy đã cho cô một cơ hội mới.

Cô đã chìm trong chảo nhuộm Hollywood rất lâu rồi, cho nên, mất đi năng

lực phân biệt phải trái. Cô thật sự chỉ muốn làm một người, không bị

người khác chi phối, không bị người ta coi thường, cô cũng không muốn

làm hại ai.

Trong gió đêm lành lạnh, Melissa đau thương, nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống.

Đào Chi Yêu vẫy tay với cô, lên xe, rồi im lặng biến mất trong bóng đêm.

Ngồi toa sau xe mệt mỏi nhắm chặt mắt, may mà cô đã giúp chủ nhân thân phận

này đạt được vai diễn kia, để lương tâm cô dễ chịu hơn một chút. Hưng

nữa, cô không muốn vì mình mà sau khi chủ nhân chân chính, Debbie trở về lại bị thương tổn gì.

Phải biết rằng, tha thứ cho một người không dễ, nhưng đắc tội với một kẻ tiểu nhân cũng nguy hiểm không kém.

Cô tha thứ cho Melissa, là thay Debbie tha thứ cho Melissa.

Trong chiếc thùng nhuộm kia, không ai biết nếu hôm nay Đào Chi Yêu không tha

cho Melissa thì sẽ dẫn đến dạng trả thù gì, đến lúc đó người bị tổn

thương, chính là Debbie chân chính. Cho nên, hôm nay cô đã bóp chết cái

nguy hiểm tiềm ẩn đó.

Đây coi như là bồi thường cho Debbie.

Ngày mai, lại là một ngày phức tạp.

Trong đầu đột nhiên hiện lên vẻ mặt hạnh phúc của chú rể lẳng lặng đứng kia,

chờ cô dâu của hắn đến. Từ sau khi rời khỏi hắn, một màn nhìn như hạnh

phúc này vẫn ngày ngày đêm đêm tra tấn cô.

Cung Nhã Thương, xin lỗi.

Đào Chi Yêu cuộn thân thể của mình lại chặt hơn.

Cung Nhã Thương, em rất nhớ anh.

Cuộn mình, câu nói kia từ đáy lòng Đào Chi Yêu, theo đêm đó rong ruổi cùng

chiếc xe, rồi biến mất trong làn gió lạnh một cách yên lặng. Cung Nhã Thương, em rất nhớ anh.

Cuộn mình, câu nói kia từ đáy lòng Đào Chi Yêu, theo đêm đó rong ruổi cùng

chiếc xe, rồi biến mất trong làn gió lạnh một cách yên lặng.

******

Một căn nhà cổ phong cách Âu châu.

Trong một thư phòng gọn gàng mà thoải mái, lúc này vì thời tiết chuyển lạnh,

cho nên mở lò sưởi, mà thằng nhóc lăn qua lăn lại trên ghế sô pha mặc

một chiếc áo lông xù rất dày, căn bản không sợ lạnh, ngay cả gió còn

không thổi được đến nó.

Vẻ mặt Khải Tư đầy ý cười lấy một ly sữa

nóng hổi trong tay người dầu đưa cho Đào Tiểu Đào, hòa nhã nói: “Tiểu

thiên sứ, đến đây, uống sữa rồi chuẩn bị ngủ đi. Vừa mới đi thăm toàn bộ tòa nhà, nhất định rất lạnh.”

Đào Tiểu Đào ngoan ngoãn nhận lấy

từ từ uống, cười tủm tỉm nhìn Khải Tư làm nũng nói: “Cám ơn gia gia. Cả

người Tiểu Đào cũng nóng hầm hập rồi.”

Khải Tư nhìn nó, cười dịu dàng.

Đào Tiểu Đào nghiêng đầu hết nhìn đông lại ngó tây trông thật đáng yêu,

trên thực tế lại đang tìm một thứ đồ quan trọng hoặc một cơ quan bí mật

trong căn phòng có khả năng nhất này, bởi vì muốn thay mẹ tìm vật quan

trọng nhất của con quỷ này, nó quấn quít lấy Khải Tư đưa nó đi tham quan toàn bộ khu nhà, đáng tiếc, không tìm được gì đáng nghi ngờ cả.

Mà thư phòng, là nơi cuối cùng.

Ít nhất là nó cũng tìm được nơi cuối cùng này.

Sau khi Đào Tiểu Đào uống hết sữa, một tầng bọt sữa dính lại trên môi, Khải Tư đang muốn lau giúp nó, Đào Tiểu Đào lại nghịch ngợm đáng yêu vươn

đầu lưỡi liếm liếm, tựa hồ rất thích thú, bộ dáng cực kỳ đáng yêu.

Khải Tư nhìn đến ngây ra.

Đào Tiểu Đào thấy Khải Tư vẫn dịu dàng với nó, nó không biết sự hòa ái và

yêu thương của người gọi là gia gia này với nó có bao nhiêu phần là thật bao nhiêu phần là giả, nhưng mà, nó thưởng xuyên thấy lão có vẻ mặt đầy tình thương.

Cả ngày hôm nay lão vẫn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của

nó, vẫn kiên nhẫn nhìn nó làm nũng, chạy loạn khắp nơi, vừa đi vừa giải

thích đây là chỗ nào, dùng để làm gì, xây từ lúc nào!

Biểu hiện

của lão rất giống một gia gia chân chính đối tốt với nó, Tiểu Đào tuy

chỉ là trẻ con, nhưng có thể phân biệt cái gì là tốt cái gì là không

tốt, sự dịu dàng và yêu chiều của hắn khiến đứa bé thiếu tình thương của cha từ nhỏ như nó mềm lòng.

Hoàn toàn đắm chìm trong giấc mộng đẹp đẽ này, cho dù là giả, cũng cam lòng.

Nhưng mà, nghĩ đến cơn ác mộng của mẹ, nghĩ đến ở bên ngoài không biết mẹ

đang làm


Insane