Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328243

Bình chọn: 8.5.00/10/824 lượt.

cảm hơn một chút, biểu hiện ra

ngoài phóng khoáng hơn một chút nhưng tiếc là đối mặt với một Cung Quý

Dương như vậy, cô không khỏi cảm thấy rất khẩn trương.

Quả như cô nghĩa, Cung Quý Dương nghe xong câu này, bàn tay đang đặt ở eo cô liền

buông ra, đưa lên vuốt ve gương mặt trắng nõn của cô, bên môi lần nữa

nhếch lên nụ cười lạnh lùng: 'Thật đúng là một cô gái can đảm!' Hắn thốt lên lời từ đáy lòng.

'Xem ra em không chỉ đơn giản là hiểu Thư

Tử Hạo không thôi mà em là thưởng thức hắn, đúng không? Cũng là vì rất

hâm mộ tài hoa của hắn cho nên mới yêu hắn, thậm chí là bất chấp tất cả, trước mặt người yêu cũ bảo vệ tiền đồ của hắn?'

'Tôi hâm mộ tài

hoa của Tử Hạo thì thế nào? Cho dù tôi là người phụ nữ của anh ta thì

cũng không liên quan gì đến anh. Nếu so với Tử Hạo, anh chẳng qua chỉ là một thương nhân khắp người đầy mùi đồng mà thôi!'

Cô lấy hết

dũng khí gân cổ nói, đôi tay nhỏ nắm chặt lại. Vốn cô tưởng mình đã rất

can đảm rồi nhưng khi cảm giác được bầu không khí áp bách và nguy hiểm

càng lúc càng mãnh liệt, sau khi lấy hết dũng khí nói xong mấy lời kia

thì cô thấy thân thể mình chợt mềm nhũn, cả người như bị rút hết sức

lực.

Ánh mắt sâu thẳm khó dò của Cung Quý Dương quét qua gương

mặt xinh xắn của cô: 'Tranh Tranh, có những lời có thể nói nhưng có một

số lời tuyệt đối không được nói, nếu như đã không có ai nói cho em biết

điều này vậy để hôm nay anh cho em biết!'

Hắn suồng sã và ngạo mạn nhìn cô, tư thái như một vị hoàng đế.

'Anh dựa vào cái gì ...'

Lời của cô chưa nói hết thì Sầm Tử Tranh đã thấy mình như bay trên không ...

Bàn tay to của hắn không chút khách khí vòng qua bờ eo mảnh khảnh của cô

sau đó cổ tay khẽ nâng lên, dễ dàng nhấc cô lên vai như vác một túm bông đi về phía phòng nghỉ của mình.

Sầm Tử Tranh chợt thấy trời đất

đảo lộn, đầu váng mắt hoa, hai chân rời khỏi mặt đất khiến cô cảm thấy

hoàn toàn mất cảm giác an toàn, vừa muốn dãy dụa thì cả người đã bị hắn

dễ dàng chế trụ bằng một cánh tay.

Chóng mặt quá ... cô cảm thấy máu như dồn hết lên đỉnh đầu!

'Buông tôi ra!'

Sầm Tử Tranh thấy mình chóng mặt buồn ói nhưng lời của cô còn chưa dứt thì đã nghe một giọng nói tà tứ vọng đến từ phía dưới ...

'Buông em ra?'

Cung Quý Dương cười khẩy một tiếng, trong tiếng cười mang theo một sự gợi

cảm không chối bỏ được khiến người ta không khỏi thần hồn xao động:

'Chuyện này vĩnh viễn không thể xảy ra. Hôm nay anh sẽ kết thúc mối quan hệ

giữa em với Thư Tử Hạo ... Tranh Tranh, em chỉ có thể thuộc về anh!'

Tiếng hắn càng lúc càng nhỏ, nhẹ như lông hồng lướt qua vành tai mẫn cảm của

cô nhưng đầy thâm ý lại mang một chút tà mị, lọt vào tai cô lại mang đến một áp lực nặng như núi khiến cô không thể hô hấp.

Hắn tức giận! Hơn nữa là rất, rất tức giận!

Sầm Tử Tranh, người phụ nữ nhẫn tâm này, lại dám công nhiên khiêu chiến

tính nhẫn nại của hắn, hắn đã nhường nhịn cô nhiều rồi nhưng cô vẫn còn

tơ tưởng đến tên Thư Tử Hạo kia sao?

Thư Tử Hạo! Thư Tử Hạo!!!

Cái tên này thật giống như một tên ôn thần! Nếu hắn muốn tên kia biến mất

trên cõi đời này tin rằng là một chuyện dễ dàng đến không thể dễ dàng

hơn.

Còn với Sầm Tử Tranh, hắn đã dùng không biết bao nhiêu sự

nhẫn nại và sủng nịch thậm chí không tiếc dùng thời gian quý báu của

mình đi thực hiện cuộc cá cược nhàm chán vì cô.

Nhưng hắn phát

hiện, cho dù hắn thực sự làm được điều đó thì cô vẫn xem thường hắn, vẫn muốn trốn khỏi hắn. Nếu cô đã nói mà không giữ lời, vậy hắn sao lại

phải e dè nhiều quá chứ?

Hắn không muốn tiếp tục lãng phí thời

gian chờ đợi cô cảm động vì hắn nữa, nếu như người phụ nữ này thích

khiêu chiến với tính nhẫn nại của hắn như vậy, vậy hắn cũng chỉ còn cách cùng cô chơi trò chơi này thôi!

Cô cũng ngẩng đầu lên, nhìn đôi

mắt như cười như không của Cung Quý Dương, cắn răng nói: 'Được, tôi đồng ý với anh nhưng anh phải hứa không được can thiệp vào bất cứ quyết định nào của tôi về thương hiệu Leila!' 'Cung Quý Dương, anh rốt cuộc muốn thế nào? Chẳng lẽ anh làm tổn thương

tôi còn chưa đủ sao? Anh thật sự muốn nhìn tôi chết mới cam lòng sao?'

Dưới ánh mắt như ưng như sói của hắn, Sầm Tử Tranh cảm thấy thật bất lực, trong giọng nói mang theo vô hạn khổ sở và đau lòng.

Người đàn ông này sao cứ như hồn ma bám theo cô không rời thế này?

Đúng! Tám năm trước cô đã biết điều này! Hắn không cần làm gì cả, chỉ cần

lẳng lặng đứng đó nhìn cô như vậy là đã đủ khiến cô cảm thấy hoảng loạn

rồi.

Thấy vậy Cung Quý Dương dịch sát về phía cô, gương mặt có

chút thương xót khuynh xuống, ngón tay thuôn dài nâng mặt cô lên, đôi

môi mỏng lần nữa nhếch lên, nhưng lần này là một nụ cười khó hiểu khiến

người ta không nắm bắt được.

'Tổn thương em?'

Hắn thấp

giọng hỏi lại, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc nhưng trong một khoảnh

khắc tiếp xúc với đôi mắt phẫn hận của cô, vẻ thương xót kia lập tức

biến mất không chút tăm hơi ...

'Anh thương em còn không kịp, sao nỡ lòng tổn thương em chứ?'

Nói dứt lời hắn đẩy nhẹ cô ngaz xuống tấm thảm mềm mại, thân hình cao lớn

phủ lên cơ thể nhỏ nhắn của cô, hoàn toàn


Old school Swatch Watches