Truyện Cổ Tích Mèo Và Sói

Truyện Cổ Tích Mèo Và Sói

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324495

Bình chọn: 9.5.00/10/449 lượt.

Minh chán nản gật đầu. Có mấy khi cô thấy được xã hội đen chứ.

“Được rồi. Công chúa, đi chơi vui vẻ! Chúc cô sớm hạnh phúc bên hoàng tử. Nhớ là bao giờ đám cưới nhớ để tôi làm thợ trang điểm nha!” CÔ gái vui vẻ nháy mắt với cô, còn tiện tay rút ra danh thiếp rồi mới đi ra ngoài.

Minh thở dài nhìn tấm danh thiếp trên tay, lại nghĩ tới lời cô nói. Chỉ có thể buồn bã lẩm bẩm “Xem ra, cô sẽ thất nghiệp dài dài nếu đợi tôi!”

Con gái thật sự là 1 loài hay mâu thuần, cô đã nhìn lén hắn lần thứ 30 trong suốt cả chặng đường đi. Cô rất muốn biết nụ hôn của hắn là gì, nhưng cô lại không dám hỏi. Càng lúc điều đó càng làm cô cảm thấy tò mò. Muốn biết liệu rằng trong lòng hắn, cô thật sự chỉ là 1 món hàng thôi sao?

“Chuyện gì?” Hắn vẫn ngồi bất động, chỉ thản nhiên hỏi.

“Hả?” Minh lập tức quay mặt đi hướng khác. Gò má liền ửng hồng. Đáng chết nhất là trái tim đang loạn nhịp của cô. Lúc này cô trở nên thật yếu ớt.

“Đến nơi rồi!” Hắn không làm khó cô mà chuyển đề tài, đôi mắt nâu đảo qua nhìn cô có chút ánh sáng le lói.

Minh chỉ biết gật đầu, nhìn ra ngoài thì ra là 1 khách sạn cao cấp. Cô thở dài. Tiệc tùng là những thứ phiền hà và rắc rối nhất.

Nghe thấy được tiếng thở dài của cô, hắn khẽ cười. Khi xe dừng hẳn, Tú Triết rất lịch sự đi tới mới cửa, hắn hơi cúi người giơ 1 bàn tay ra mời cô bước xuống.

Minh hơi nhíu mày nhìn hắn, lại bắt gặp nụ cười nham hiểm của kẻ nào đó. Cô mới có thể yên tâm miễn cưỡng giơ tay ra cho hắn nắm. Bàn tay của hắn rất to, và luôn cứng rắn như vậy, nhưng lại khiến cho cô chắc chắn, vững vàng. Khoác lấy tay hắn, trong đầu cô đột nhiên nghĩ tới việc, để hắn dẫn cô đi tới tận cùng. Suy nghĩ này làm cho cô cảm thấy rất khó chịu.

Cô biết, linh cảm của mình luôn luôn đúng. Cho nên, dĩ nhiên là ngay cả lúc này nó cũng đúng. Minh hơi cúi đầu, khẽ cắn môi bất đắc dĩ. Hắn ta nghĩ gì khi đưa cô tới 1 bữa tiệc sang trọng như thế này? Lại còn rất nhiều người quen của hắn. Đã vậy tệ hơn nữa là.. Hắn thản nhiên giới thiệu cô là bạn gái.

Minh ngồi trên ghế, cúi đầu, tay xoa xoa ngực trái của mình. Cô thật sự ghét khi bị mọi người hiểu lầm, ghét hắn luôn giữ chặt lấy cô từ khi bước vào, ghét cái cách hắn cười tự nhiên khi người ta nói “Bạn gái ngài thật xinh đẹp!”. Giả dối! Cô thật sự dị ứng với những phép xã giao ở đây. Mọi gương mặt đều làm cô mắc ói. Nhưng tại sao, dù biết là lời giả dối, nhưng khi hắn không phủ nhận, thì tận sâu trong lòng cô, bên dưới sự chán ghét, lại có 1 chút vui sướng. Quả nhiên, cô hết thuốc chữa rồi.

“Lại đang nghĩ gì?” Hắn tao nhã cười, vừa ghé sát bên cạnh cô hỏi.

“Không có gì!” Cô cố gắng kéo dài ra khoảng cách, bởi vì nhiệt độ của người này quá cao.

“Thật không có gì ư?” Hắn nheo mắt lại, càng tiến sát tai cô.

Bị hơi thở nóng bỏng của hắn chạm vào, vành tai mỏng manh của cô lập tức bị đun nóng. Cô kinh hoàng nhìn hắn. Hắn ta rất kì lạ.

“Chỉ là thấy người ta khiêu vũ rất đẹp thôi!” Cô cố gắng tỏ ra bình tĩnh, với tay cầm cốc champagne lên uống 1 ngụm để điều chỉnh lại nhiệt độ cơ thể.

Hắn thản nhiên cười, tước đoạt ly rượu trong tay cô, không nói không rằng kéo cô dậy khỏi ghế.

“Anh.. Anh kéo tôi đi đâu!” Minh bối rối la lên.

“Nhảy!” Hắn chỉ thản nhiên nói vậy.

“Nhưng tôi không biết…”

Không để cho cô nói hết, cô đã thấy hắn kéo giật cô về phía người hắn, theo bản năng cô ôm lấy cổ hắn, khoảng cách của 2 người hiện tại chỉ tính bằng hàng chục, bàn tay hắn đặt trên eo cô, 1 tay bắt lấy tay cô.

“.. nhảy!” Minh chỉ có thể yếu ớt nói ra chữ cuối cùng. Cô cảm thấy mình đúng là nên giả ốm, bởi vì cô chắc chắn sẽ chết thảm tại đây.

“Không sao! Giẫm lên chân tôi!” Hắn thản nhiên nói. Giọng nói trầm thấp không có nhiệt độ, nhưng đôi mắt lại có thừa nhiệt tình.

“Hả?” Minh chỉ cảm thấy đau đầu. Nhưng cô không còn lựa chọn. Nhất là khi đây lại là.. Tango.

Tango, dĩ nhiên là nhiệt huyết, dĩ nhiên là có tiết tấu, dĩ nhiên là dồn dập. Từng nhịp từng nhịp rõ ràng, giống như nhịp đập trái tim của cô lúc này. Cô hiện tại rất gần hắn, gần đến nỗi có thể cảm nhận được lồng ngực hắn đang hô hấp, có thể cảm nhận hơi thở bạc của hắn thoang thoảng gần cô. Từng nhịp, từng nhịp bước chắc chắn, nhiệt thành của âm nhạc như rót vào trái tim cô vang vọng lại tạo thành 1 bản tango đầy quyến rũ. Không biết từ lúc nào, cô bị cuốn theo vũ điệu, cuốn theo tiết tấu của hắn, làm cho đầu óc cô cũng chỉ còn lại sự đam mê, cùng nhiệt thành. Là bởi vì Tango? Hay bởi vì hắn? Khiến cho cô như lạc lối trong cơn bão quyến rũ này?

Hắn siết tay cô thật chặt, bước theo điệu nhạc, trong đầu hắn lúc này chỉ có đôi mắt trong veo của cô. Nếu như cô biết, tình cảm của hắn, cô sẽ phản ứng thế nào hắn cứ mãi suy nghĩ, đắn đo. Nếu như được như bản tango này thì thật tốt, vừa réo rắt, vừa cuồng nhiệt, lại vừa gắn kết không thể cách rời. Cứ như thể yêu điên cuồng và cuốn lấy nhau cho tới chọn đời, luyến tiếc không thể buông tay.

Tú Triết im lặng nhìn cô, tao nhã vung tay khiến cô xoay 1 vòng ra xa, lại rất nhanh kéo mạnh cô lại, khiến cho cô chỉ có thể lao thẳng vào lồng ngực của hắn. Bàn tay cứng cỏi của hắ


Polaroid