XtGem Forum catalog
Truyện Cổ Tích Mèo Và Sói

Truyện Cổ Tích Mèo Và Sói

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324485

Bình chọn: 8.00/10/448 lượt.

n liền đặt lên lưng cô, giữ chặt không cho cô kéo dài khoảng cách.

“Anh.. Anh lại muốn làm gì?” Minh thở hổn hển, đôi mắt to trừng hắn, trái tim cô lại rung động mạnh vì mọi cảm xúc quá tải lúc này.

“Dính chặt lấy em!” Hắn thản nhiên cười.

“Đừng có mơ! Buông!” Cô tức giận cảnh cáo hắn.

“Không thể!” Hắn vẫn rất thờ ơ.

“Lập tức buông!” Cô cắn chặt răng để mình không hét tướng lên.

Hắn vừa cười vừa lắc đầu, bàn tay lại ép cô chặt hơn nữa, khiến toàn bộ cơ thể của cô dán chặt vào người hắn, giống như thể đang khiêu khích.

Ngọn lửa của vũ điệu cháy bỏng còn chưa được dập, lại thêm có người đổ thêm dầu làm tăng nhiệt tình, khiến cho cơn nóng của Minh lại càng vượng. Cô tức giận thở hồng hộc.

“Anh có buông tôi ra không? ANh muốn tôi tức chết hả?”

“Em an tâm, em không thể chết được đâu!” Hắn bình thản nói.

“Anh đang thách thức tôi?” Cô tức giận phùng mang.

“Không

! Anh chỉ nói sự thật. Bởi vì anh sẽ không bao giờ để em chết!” Hắn mỉm cười, đôi mắt càng lúc càng sáng.

Minh ngẩn người nhìn gương mặt sắt đá trước mặt. Trái tim của cô vẫn còn phập phồng, không biết là do bản tango hay bởi vì điều gì khác nữa. Cô chỉ biết ngơ ngẩn nhìn hắn.

Hắn chậm rãi cúi đầu, ở bên tai cô thì thầm như thể cơn gió mát đầu thu, nhẹ nhàng, trìu mến.

“Anh còn muốn dính chặt lấy em cả đời!”

Thịch.. Thịch.. Thịch…

Minh cảm thấy cả người cứng ngắt, bàn tay cô giơ lên nhưng không thể nào cử động được, đôi mắt cô mở lớn, khóe miệng hơi hé ra kinh ngạc, muốn thốt ra lời mà lại không thể bật ra tiếng.

Tú Triết mỉm cười, yêu chiều nhìn gương mặt đang ngây ngốc của cô. Hắn rất chậm rãi, cúi xuống, nhẹ nhàng đặt lên đôi môi đỏ xinh của cô 1 nụ hôn.

Giữa tiếng nhạc bỏng cháy đầy quyến rũ của điệu tango, có 1 cô gái đang đứng chết lặng, trong mắt cô lúc này chỉ còn có gương mặt bị phóng đại trong mắt, chỉ còn có bờ môi đang chạm trên môi cô. Ai nói rằng tango cháy bỏng quyến rũ, cô cảm thấy có điều còn nóng bỏng hơn thế rất nhiều.

Hắn.. hắn hôn cô… Minh cảm thấy mặt mình lại nóng hầm hập như thể lò lửa, xương sườn hơi rung rung vì quả tim đang muốn phá vòng mà ra, hơi thở cũng trở nên mờ nhạt. Minh ngây ngốc đưa tay đặt lên ngực trái, cảm giác rung động từng nhịp từng nhịp không tiết tấu truyền vào lòng bàn tay càng làm cho những mạch máu nơi tay cô nóng lên, bối rối. Trong đầu chợt hiện lên hình ảnh của buổi tối hôm đó.

Nụ hôn đó, chỉ là 1 nụ hôn nhẹ, chỉ là môi chạm vào môi, không một chút nóng bỏng, không chút cuồng nhiệt, không có chút mạnh mẽ như những nụ hôn hắn từng hôn cô. Nhưng lại làm cho trái tim cô hoảng loạn chưa từng có. Cô nhớ rất rõ cảm giác đó, khi làn môi bạc lạnh lẽo khẽ chạm vào môi cô, có mềm mại, có thanh mát, lại mang theo cả hơi thở nóng bỏng của hắn làm cho cô thấy luống cuống. Mọi thứ cảm xúc trở nên rất phức tạp chỉ bởi 1 cái chạm môi không tà niệm của hắn. Nhưng đôi mắt hắn khi đó, lại càng làm cho trái tim cô xao động mạnh hơn, ánh mắt của hắn khi đó có chăm chú, có dịu dàng, lại có cả những thứ sóng ngầm làm cho cô cảm thấy run rẩy. Cô chỉ biết cứng đơ nhìn gương mặt thật gần đó, lại thấy ánh mắt hắn chứa 1 tia cười. Cho tới khi cô nhận ra, thì đầu lưỡi của hắn đã lướt trên môi cô vẽ 1 vệt cọ dài màu nóng bỏng, làm cho cô ngây ngẩn quyến luyến mãi không thôi. Đột nhiên cô phát hiện, cô bị hấp dẫn. Hấp dẫn mạnh mẽ bởi 1 nụ hôn nhẹ của hắn.

Buổi tối ngày hôm ấy kết thúc thế nào nhỉ? Cô nhớ mình đã rất ngây ngốc đứng giữa sàn nhảy, bờ môi nóng ran vì đụng chạm của 1 ai đó, sau đó một người va vào cô làm cho cô ngã nhào, cổ chân vì đi giầy cao gót nên bị trẹo, cơn đau đớn từ cổ chân mới có thể kéo cô trở lại hiện tại 1 chút. Nhưng não bộ của cô vẫn chưa theo kịp được hành động, cô vẫn ngây ngốc ngồi bệt dưới đất, thì hắn đã nhào tới, lập tức ôm lấy cô bế lên. Nằm trong ngực hắn, cô lại cảm thấy mình bé nhỏ, đôi mắt cô lơ đễnh nhìn vào gương mặt góc cạnh đó. Cô hay suy nghĩ, tám năm qua cô vẫn nhớ rõ buổi tối ngày hôm đó, trong cuộc truy đuổi đó. Nhưng cô lại chỉ có thể im lặng. Được hắn đặt rất cẩn thận lên trên ghế, cô ngây ngốc nhìn hắn cúi người, tháo chiếc giày cao gót của cô ra, gương mặt góc cạnh cúi xuống để lộ sống mũi cao cùng vầng trán cương nghị kia, đôi mắt lạnh nhạt mọi ngày có sự chuyên chú có thể hút hồn người ta. Cô cứ ngây ngốc như vậy, nhìn hắn. Đột nhiên trong giây phút đó, cô thực sự đã nghĩ cô nên hỏi hắn. Hỏi hắn về tất cả những gì đang xảy ra, hỏi hắn về thời gian 8 năm họ xa cách. Cô nên hỏi..

“Trà đã pha xong rồi ạ!” Một giọng nói nhỏ nhẹ kéo tinh thần cô lại hiện tại.

“Ừm!” Minh lơ đễnh trả lời, đôi mắt vẫn vẩn vơ nhìn xa xăm không phản ứng nhiều, bàn tay theo bản năng vươn ra cầm lấy chiếc cốc, nhưng không ngờ lại chạm ngay vào thành cốc nóng bỏng. “A!” Bị đau rát cô vội rụt tay về, không ngờ động tác lại quá mạnh, liền làm cái cốc trao đảo, trà nóng còn bốc hơi trong cốc sóng sánh liền đổ hết ra ngoài.

“Xin lỗi! Em xin lỗi!” Người giúp việc thấy vậy thì luống cuống gần như muốn khóc. Cứ thử tưởng tượng ra ông chú sẽ tức giận cũng đủ làm cho người ta sợ hãi muốn chết rồ