Duck hunt
Trúc Mã Quấn Thanh Mai

Trúc Mã Quấn Thanh Mai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322312

Bình chọn: 7.5.00/10/231 lượt.

gày không có hồi âm, cô vừa quay đầu lại nhìn, gương mặt phóng đại gấp mấy lần của Thiên ca liền dính trước mắt cô, cô bị hoảng sợ, trực

tiếp ngã xuống giường, CD phát ra âm thanh "Bụp bụp bụp".

Cô rống lên: "Đại ca, anh đây muốn hù chết tôi à!"

Kỷ Thiên Hàng cười như tên trộm, làm bộ muốn bổ nhào xuống, sau đó ở thời

điểm nhanh chóng ngã bổ nhào xuống, cậu ấy đổi phương hướng, trực tiếp

cùng Tiểu Huệ cùng nhau nằm ngang ở trên giường, sau khi nằm xong anh

tiếp tục cười cười: "Vừa nãy, có phải em đã chuẩn bị tốt giống như tối

hôm qua, muốn đá tôi giống như đá anh ta?"

Tiểu Huệ nghe được,

lập tức hạ xuống cái chân không biết nâng lên từ lúc nào, sau đó cười

lấy lệ: "Nếu như anh muốn giở trò lưu manh mà nói, tôi không ngại thay

đồng bào phái nữ rộng lớn trừng trị anh."

Nằm ở trên giường thuộc về một mình Tiểu Huệ, Kỷ Thiên Hàng cong khóe miệng: như thế nào vừa

tới đã có cảm giác về nhà đây. Sau đó cười cười, trong đầu cậu liền toát ra một ý nghĩ, anh âm thầm nghĩ, chủ ý này thật sự là quá tốt rồi.

Căn cứ vào mấy chục năm giao tình, còn có hiểu biết của Tiểu Huệ đối với Kỷ Thiên Hàng, cô nhạy cảm nhận thấy vẻ mặt gian trá trên mặt tên con trai này, vội hỏi: "Anh có chủ ý quái quỷ gì?"

Thiên ca buông tay, làm dáng vẻ vô tội: "Tôi cái gì cũng không làm, không tin em lục soát mà xem?"

Tiểu Huệ liếc mắt một cái: "Thật không biết anh trở về từ nước Mĩ, hay là

trở về từ Sao Hoả. Cho dù anh có lột sạch quần áo đứng trước mặt tôi,

tôi cũng có thể xuyên qua da anh xem trong đầu cậu nghĩ cái gì sao? Rất

căng rồi !"

Được rồi, một tên con trai thật sự tới từ Sao Hoả.

Anh đứng dậy, bình tĩnh nói một câu: "Thật sự muốn tôi cởi sao?" Bộ dáng kia đầy bất đắc dĩ, giống như là Tiểu Huệ cầm đại đao buộc anh "Hy

sinh".

Tiểu Huệ dụi dụi con mắt, vung tay lên: "Mời anh tự tiện,

chỉ là anh nên nhớ, cửa ra vào của chúng ta có một người đàn ông mơ ước

sắc đẹp của anh, tôi không ngại đem anh cởi hết đưa đến trong lòng cậu

ấy."

Khóe miệng Thiên ca co quắp, mà sau đó truyền đến một tiếng “phịch”, hình như có người đẩy cửa. Xã hội hiện đại, tài nguyên thiếu hụt nghiêm trọng, nếu như dưới tình

huống này, có người nào đó không dùng tài nguyên —— vậy đơn giản chính

là lừa bịp trong lừa bịp. Mặc dù không học kinh tế, nhưng Tiểu Huệ vẫn

có thể xem toàn cục xã hội, vì vậy cô liền định đem phòng vốn cho bọn

Đồng Tiếu Tiếu thuê đem đi cho thuê.

Quả Táo Quân ngồi ở chỗ cách Tiểu Huệ một đoạn lớn, chê cười nhìn cô đang bận viết quảng cáo cho

thuê phòng: "Tôi nói nè Tiểu Huệ, cậu không sợ lại tìm tới một cặp cực

phẩm giống như Đồng Tiếu Tiếu và Tôn Ứng Hạo sao? Lại nói, nhà này hai

chúng ta ở không phải càng rộng rãi hơn sao?"

Tiểu Huệ cười rực rỡ: "Nếu cậu nguyện ý gánh vác gấp hai lần tiền thuê phòng, vậy tôi sẽ không tìm."

Trong nháy mắt, Quả Táo Quân không nói, ở khu vực vàng thuê một phòng ốc quả

thực là giá trên trời, may mà Tiểu Huệ nhân từ, tiền thuê phòng của cô

rẻ hơn không ít so với bên ngoài. Chỉ là nói tới chỗ này, Quả Táo Quân

có lời: "Đúng rồi, Tiểu Huệ, tôi vẫn không hiểu, cậu tuổi còn trẻ như

vậy tại sao có thể có một tòa phòng ốc?"

Tiểu Huệ ngừng bút một chút: "Ba tôi cho, nguồn gốc chi tiêu của tôi đó."

Quả Táo Quân hiển nhiên cũng cảm thấy không khí không đúng lắm, vì vậy cậu

thông minh không nói. Đồng thời giúp một tay bằng cách liên lạc với bạn

bè mình biết, hỏi bọn họ có muốn thuê phòng hay không.

Kết quả

bận việc một lát, vẫn lại là Tiểu Huệ bạn bè của bạn bè của bạn bè. . . . . . Dù sao, thông qua một mối quan hệ cực kỳ quanh co, liên lạc với một Hải Quy Nữ, nghe nói cô ấy không thèm để ý giá tiền phòng ốc, chỉ hi

vọng có thể ở một khu vực tốt một chút.

Dĩ nhiên Tiểu Huệ tiếp

nhận người này trước, còn xuyên qua N người bạn hỏi nhân phẩm của người

kia như thế nào, sau khi lấy được đáp án xác nhận lúc này mới hơi yên

tâm một chút, nhưng mà cuối cùng có thể hòa hợp hay không, còn phải chờ

lúc gặp mặt mới biết.

Quả Táo Quân vừa nghe là Hải Quy Nữ, mặt

nhất thời thúi: "Hải Quy Nữ quá phóng túng không? Ngộ nhỡ cô ấy xem

trọng tôi...tôi thật đúng là không chịu nổi."

Tiểu Huệ cười càng

vui vẻ hơn: "Người ta theo đuổi cậu? Thôi đi, cô ấy vừa về nước liền đưa công ty ra thị trường. Muốn quyết đoán có quyết đoán, muốn gương mặt

chắc cũng là không kém, tại sao người ta phải theo đuổi cậu nhỉ."

Quả Táo Quân nhún vai: "Chuyện tình cảm, ai biết trước. Có người quen biết

mấy chục năm đều không nhất định là có cảm giác, có người vừa thấy mặt

đã coi trọng. . . . . ."

Tiểu Huệ liếc cậu ấy một cái, cười cậu

ấy rất căng rồi. Chỉ là nói thật, nửa câu đầu giống như rất phù hợp với

cô và Kỷ Thiên Hàng —— hai người cũng không phải đều đã lên giường cũng ngủ cùng nhau nữa rồi, nhưng vẫn là lau không ra tia lửa yêu đương.

Mặc dù đi làm cũng bị phê bình qua, chỉ là Quả Táo Quân vẫn dũng cảm, từ

trước đến nay chưa từng bỏ qua, bởi vì cậu ấy muốn cùng đạo diễn lập

được Quân Lệnh Trạng.

Ngày này chậm hơn chút, thời điểm Hải Quy

Nữ đã tới, thế nhưng Tiểu Huệ có chút giật mình, bởi vì t